zhēng yuè wàng yè wén yǐng dēng zhī shèng zhāi zhōng gū zuò yīn xiě suǒ huái
正月望夜闻影灯之盛斋中孤坐因写所怀 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宋庠 (sòng xiáng)

汉家太一昏祠日,宝炬神灯徧京室。
仁寿先从殿里开,纤阿正傍楼前出。
传闻陌上乐康年,宝骑如龙人若仙。
骖驔始见斗城曲,烂熳还逢星汉边。
妍歌巧笑竞赓续,万状晶荧夺人目。
洛桥罗韈自生尘,楚国香缨不藏烛。
五侯四姓共豪华,况乃经过赵李家。
迷路非关武陵水,添妆祗为寿阳花。
九门启钥光如昼,若个游人不回首。
春宵病客独无悰,挟册焚香坐虚牖。
坐久更阑可奈何,着书自古穷愁多。
钟磬笙竽尽邻里,谁能载酒来相过。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

hàn jiā tài yī hūn cí rì , bǎo jù shén dēng biàn jīng shì 。
rén shòu xiān cóng diàn lǐ kāi , xiān ā zhèng bàng lóu qián chū 。
chuán wén mò shàng lè kāng nián , bǎo qí rú lóng rén ruò xiān 。
cān diàn shǐ jiàn dòu chéng qū , làn màn huán féng xīng hàn biān 。
yán gē qiǎo xiào jìng gēng xù , wàn zhuàng jīng yíng duó rén mù 。
luò qiáo luó wā zì shēng chén , chǔ guó xiāng yīng bù cáng zhú 。
wǔ hóu sì xìng gòng háo huá , kuàng nǎi jīng guò zhào lǐ jiā 。
mí lù fēi guān wǔ líng shuǐ , tiān zhuāng zhī wèi shòu yáng huā 。
jiǔ mén qǐ yào guāng rú zhòu , ruò gè yóu rén bù huí shǒu 。
chūn xiāo bìng kè dú wú cóng , xié cè fén xiāng zuò xū yǒu 。
zuò jiǔ gèng lán kě nài hé , zhe shū zì gǔ qióng chóu duō 。
zhōng qìng shēng yú jìn lín lǐ , shuí néng zǎi jiǔ lái xiāng guò 。

写景 抒情 动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
汉家太一昏祠的日子,宝炬神灯照亮京室的每一个角落。
仁寿门从殿中打开,纤阿便从楼前走出。
传闻陌上有乐康年,宝骑像龙,人如仙。
骖驔终于见到了斗城的曲线,烂熳之中又遇上星汉边。
妍歌巧笑接连不断,万种晶荧令人目眩神迷。
洛桥上罗韈生满尘,楚国香缨却不藏烛光。
五侯四姓的士人共同享受奢华盛宴,更何况途经赵李家。
迷路并非因为武陵水,只是为增添容颜而来到寿阳花间。
九门敞开,明灯如白昼般明亮,但游人却不回头。
春宵里病客独自忧愁,携书焚香坐在虚牖前。
坐得久了,更阑的时间可叹,写书自古以来就是愁苦的多。
钟磬笙竽声音渐渐远离,谁能带酒前来一同相聚?

赏析:这首诗描绘了一个正月夜晚,作者独自坐在盛宴的房间里,观赏灯火璀璨,回忆起过往岁月的景象和感慨。诗中以古代宴会和繁华的场景为背景,通过描述宴会上的盛况,以及自己内心的思绪和孤独之感,展现了时光流逝和生活的无常。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者宋庠介绍:🔈

宋庠(九九六~一○六六),字公序,原名郊,入仕後改名庠。开封雍丘(今河南杞县)人,後徙安州之安陆(今属湖北)。仁宗天圣二年(一○二四)进士,初仕襄州通判,召直史馆,历三司户部判官、同修起居注、左正言、翰林学士、参知政事、枢密使,官至同中书门下平章事,深爲仁宗亲信。庆历三年(一○四三)因其子与匪人交结,出知河南府,徙知许州、河阳。不久召回任枢密使,与副使程戡不协,再出知郑州、相州。英宗即位,改知亳州,以司空致仕。治平三年卒,年七十一。谥元献。宋庠与其弟祁均以文学知名,有集四十四卷,已散佚。清四库馆臣从《永乐大典》辑得宋庠诗文,编爲《元宪集》四十卷。事见王珪《华阳集》卷四八《宋元宪公神道碑》,《宋... 查看更多>>

宋庠的诗:

相关诗词:

次惠上人冷泉夜坐 (cì huì shàng rén lěng quán yè zuò)

朝代:宋    作者: 宋庆之

此景写不尽,此怀谁与俱。
月来林影碎,云去石头孤。
万籁各休息,天香乍有无。
因师寄佳句,清梦更劳吾。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

德升尚书再用前韵见示五绝 东斋夜坐 (dé shēng shàng shū zài yòng qián yùn jiàn shì wǔ jué dōng zhāi yè zuò)

朝代:宋    作者: 綦崇礼

一时盛意气,四海竦风棱。
我怀非此念,兀坐对青灯。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

得方山人书因有所怀 (dé fāng shān rén shū yīn yǒu suǒ huái)

朝代:宋    作者: 释行海

三度寄书浑不到,故人书到我方闻。
路歧南北成如此,聚散情怀恰似君。
千里倍看今夜月,两乡遥认隔江云。
寒窗正自怜孤影,听得断鸿声念羣。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

正月十五夜闻京有灯恨不得观 (zhēng yuè shí wǔ yè wén jīng yǒu dēng hèn bu de guān)

朝代:唐    作者: 李商隐

月色灯光满帝都,香车宝辇隘通衢。
身闲不睹中兴盛,羞逐乡人赛紫姑。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

甲子初冬宿直玉堂凄风小雨次日即承先帝晏驾之变距今二十年矣大忌前一日孤臣独眠山庵景象正似当年挑灯危坐闻田家鼓笛之声凄其有感二首 其二 (jiǎ zǐ chū dōng sù zhí yù táng qī fēng xiǎo yǔ cì rì jí chéng xiān dì yàn jià zhī biàn jù jīn èr shí nián yǐ dà jì qián yī rì gū chén dú mián shān ān jǐng xiàng zhèng sì dāng nián tiǎo dēng wēi zuò wén tián jiā gǔ dí zhī shēng qī qí yǒu gǎn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 马廷鸾

云黯天低结暝阴,孤灯对影夜沉沉。
可怜一曲村田乐,犹是尧民击壤音。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

闻邻舍唱凉州有所思 (wén lín shè chàng liáng zhōu yǒu suǒ sī)

朝代:唐    作者: 欧阳詹

有善伊凉曲,离别在天涯。
虚堂正相思,所妙发邻家。
声音虽类闻,形影终以遐。
因之增远怀,惆怅菖蒲花。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

宁海五咏 书斋夜坐 (níng hǎi wǔ yǒng shū zhāi yè zuò)

朝代:宋    作者: 洪拟

不知月欲落,但觉衣生棱。
夜深谁是伴,相对只孤灯。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

寂静 孤独

寒夜即事 (hán yè jí shì)

朝代:宋    作者: 黄庚

倚徧阑干更漏长,柔髭捻断为诗忙。
清分梅影夜宜月,寒入雁声天正霜。
怀古顿添孤客恨,追欢难忆少年狂。
读书窗下篝灯坐,一卷离骚一篆香。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

夜坐灯灭戏作 (yè zuò dēng miè xì zuò)

朝代:宋    作者: 陆游

冷饭黄齑傲太平,鬓丝原不为愁生。
忽因灯死得奇观,明月满窗梅影横。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。

宿斋堂 (sù zhāi táng)

朝代:宋    作者: 赵伯溥

灯前孤影吊焭焭,为忆亲恩未有穷。
夜半子规啼血处,陡闻涧底鼓松风。

仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○仄仄平,平平○仄平平仄。
○○仄仄仄平平,仄○○平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平○仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄○平仄仄平,仄平仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,平平仄仄平○○。