zhāo dùn
招遯 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭祥正 (guō xiáng zhèng)

遯兮乐欤,吾能为子言之。
山高水长兮,遯岁月而忘归。
朝采木兮遯而食,暮葺蓑兮遯而衣。
云徜徉兮出岫,奋吾心兮与期。
日躅躅兮行天,吊吾影兮沉西。
委吾形兮自信,岂涂险之诘曲兮能屈伸而骛驰。
遯其乐兮,吾能为子重言之。
林之深则鸟兽遯而乐,水之深则鱼龙遯而乐,帝者之道备则生民遯而乐。
遯将独乐乎哉,吾弗与也。
于是作招遯之辞,辞曰:来。
马肥驭良兮迟子以归,虎豹啮人兮胡独为宜。
朝有好爵兮廪有好禄,遯勿遯兮于斯之时。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

dùn xī lè yú , wú néng wèi zǐ yán zhī 。
shān gāo shuǐ cháng xī , dùn suì yuè ér wàng guī 。
cháo cǎi mù xī dùn ér shí , mù qì suō xī dùn ér yī 。
yún cháng yáng xī chū xiù , fèn wú xīn xī yǔ qī 。
rì zhú zhú xī xíng tiān , diào wú yǐng xī chén xī 。
wěi wú xíng xī zì xìn , qǐ tú xiǎn zhī jié qū xī néng qū shēn ér wù chí 。
dùn qí lè xī , wú néng wèi zǐ chóng yán zhī 。
lín zhī shēn zé niǎo shòu dùn ér lè , shuǐ zhī shēn zé yú lóng dùn ér lè , dì zhě zhī dào bèi zé shēng mín dùn ér lè 。
dùn jiāng dú lè hū zāi , wú fú yǔ yě 。
yú shì zuò zhāo dùn zhī cí , cí yuē : lái 。
mǎ féi yù liáng xī chí zǐ yǐ guī , hǔ bào niè rén xī hú dú wèi yí 。
cháo yǒu hǎo jué xī lǐn yǒu hǎo lù , dùn wù dùn xī yú sī zhī shí 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
避开喧嚣啊,我能为你解释。
山高水长啊,远离岁月忘记归去。
早晨采集木材啊,遁而食之,黄昏修补蓑衣啊,遁而穿戴。
云飘荡啊,从山岭上升起,激发我的心灵啊,与期待一同。
太阳徐徐行走啊,看着我的影子沉没在西方。
舍弃我的形体啊,自信地展示,岂能被危险和曲折的逆境所屈服,自由驰骋。
逃避这欢乐啊,我能为你再次强调。
林深则鸟兽隐匿快乐,水深则鱼龙遁逸快乐,君王的治道完备则百姓逃避享乐。
是要独自享受快乐吗,我却不与之同行。
于是写下招引避世的辞句,辞曰:来吧。
马驰骋体健啊,慢慢回家,虎豹咬人啊,为何单独安居宜乎。
早晨有美好的爵位啊,廪有美好的禄位啊,避免遁逃啊,在这个时刻。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭祥正介绍:🔈

郭祥正(一○三五~一一一三)(生年据本集卷二○《癸酉除夜呈邻舍刘秀才》“六十明朝是”推算),字功父(甫),自号醉吟居士,谢公山人、漳南浪士,当涂(今属安徽)人。据本集推知,约举仁宗皇佑五年(一○五三)进士,爲德化尉。神宗熙宁五年(一○七二)权邵州防御判官。六年,爲太子中舍,与江东路家便差遣,爲桐城令。後任签书保信军节度判官,未几弃官隐姑孰青山。元丰四年(一○八一)前後,通判汀州。五年,摄守漳州。七年,因事勒停。哲宗元佑三年(一○八八),起知端州。四年,致仕。卒年七十九(明嘉靖《太平府志》卷六)。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之爲“真太白後身”。有《青山集》三十卷。《宋史》卷四四四有传。 郭... 查看更多>>

郭祥正的诗:

郭祥正的词:

相关诗词:

监洞霄宫俞康直郎中所居四咏 遯轩 (jiān dòng xiāo gōng yú kāng zhí láng zhōng suǒ jū sì yǒng dùn xuān)

朝代:宋    作者: 苏轼

冠盖相望起隠沦,先生那得老江村。
古来真遯何曾遯,笑杀喻垣与闭门。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

遯斋 (dùn zhāi)

朝代:宋    作者: 郭印

念念等空寂,行藏鬼莫窥。
是名真遯者,安用山林为。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

遯斋有感 (dùn zhāi yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 陈渊

达士岂嫌祠竈请,虞人安可以旌招。
由来不恋五斗粟,自是叩门胜折腰。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

隐遯禅参 (yǐn dùn chán cān)

朝代:宋    作者: 韩淲

索隠安肥遯,安禅岂饱参。
有缘皆可到,无闷悉能甘。
野饭耕而美,村酤醉以酣。
因思前後际,不与话三三。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

题同年郭丞遯斋 (tí tóng nián guō chéng dùn zhāi)

朝代:宋    作者: 舒邦佐

清江子郭子,作斋以遯名。
傍人或不解,谓将抛尘缨。
着语竞挽住,轩翥九万程。
吾闻遯之象,山止而天行。
止如子綦木,行如亚夫兵。
养静以须动,渊嘿藏雷声。
乃识个中趣,非专隠遯情。
虽然遯六爻,四阳理分明。
虽有艮在内,二阴要研精。
尾厉苟不审,嘉肥何由亨。
艮斋谢夫子,江南老先生。
君斋虽名遯,三爻自艮萌。
南丰一瓣香,好请子细评。
再拜若有得,为语年弟兄。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

留题资圣寺宗己嘉遯居 (liú tí zī shèng sì zōng jǐ jiā dùn jū)

朝代:宋    作者: 刘忠顺

院幽庵更小,嘉遯称名尊。
展榻殊无地,看山别有门。
潮来供菜圃,云过隔城村。
了毕如来藏,任他风动摇。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

集句书绅自用辞 (jí jù shū shēn zì yòng cí)

朝代:宋    作者: 晁逈

蒙以正,德而隠。
专於静,遯於遯。
无是无非无所求,无名无迹无诸闷。
愚自书绅用此言,深心更与何人论。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

山堂落成招林处士 (shān táng luò chéng zhāo lín chǔ shì)

朝代:宋    作者: 释智圆

构厦当高巘,登临称遯仙。
澄波寒浸郭,叠翠冷搘天。
野艇浮残照,僧楼袜淡烟。
此中无俗物,自可会清贤。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

遯迹 (dùn jì)

朝代:宋    作者: 陆游

遯迹荒村惯忍贫,秋毫不使丧其真。
家居亦以古为鉴,事过始知天胜人。
临食致思方下箸,读书有得每书绅。
放翁耄矣当知幸,布褐藜羹毕此身。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。

多事吟 (duō shì yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

多事招忧,多疑招闷。
多与招吝,多取招损。

仄平仄仄,平平平仄平平。
平平仄○平,仄仄仄平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄平平仄平○。
平?平平仄仄,仄平平平仄○。
仄仄仄平○平,仄平仄平平平。
仄平平平仄仄,仄平仄平仄仄平平仄平平仄平。
仄○仄平,平平平仄○平平。
平平○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平平仄平仄,仄仄平仄仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄平平,平仄仄仄。
平仄仄平仄平平,平仄?平。
仄平仄平平○仄仄平,仄仄仄平平平仄平平。
平仄仄仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平平平平。