zèng shěn wén bǎi
赠沈文伯 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王质 (wáng zhì)

沈公顶踵皆诗书,如大国楚吞江湖。
平生琼瑰三万斛,化作木铁来侵肤。
霜台柏叶夜惊耳,大庾梅香春染裾。
世间万法等一观,宁知忧患非欢娱。
三贤堂上一杯酒,风流未减承明庐。
两星荧煌燿南海,化州老沈儋州苏。
知公久闲谈笑口,忍啄三尺不敢吁。
孟公故是大度士,岂受譾譾繁文拘。
一朝青天返白日,冰山转眼成空虚。
秋鹰下鞲马脱辔,逸气凛凛横天衢。
蛮烟不折壮士节,诗卷已作牛腰粗。
贝宫瑶胎贯月魄,仙掌露华沈玉壶。
酒酣妙语一咀嚼,舌根沆瀣如醍醐。
归来清梦渺江海,波涛一叶凌菰蒲。
十年故纸倦翻覆,见此喜气生眉须。
何当杖履奉君子,看公快扫青松腴。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

shěn gōng dǐng zhǒng jiē shī shū , rú dà guó chǔ tūn jiāng hú 。
píng shēng qióng guī sān wàn hú , huà zuò mù tiě lái qīn fū 。
shuāng tái bǎi yè yè jīng ěr , dà yǔ méi xiāng chūn rǎn jū 。
shì jiān wàn fǎ děng yī guān , níng zhī yōu huàn fēi huān yú 。
sān xián táng shàng yī bēi jiǔ , fēng liú wèi jiǎn chéng míng lú 。
liǎng xīng yíng huáng yào nán hǎi , huà zhōu lǎo shěn dān zhōu sū 。
zhī gōng jiǔ xián tán xiào kǒu , rěn zhuó sān chǐ bù gǎn xū 。
mèng gōng gù shì dà dù shì , qǐ shòu jiǎn jiǎn fán wén jū 。
yī cháo qīng tiān fǎn bái rì , bīng shān zhuǎn yǎn chéng kōng xū 。
qiū yīng xià gōu mǎ tuō pèi , yì qì lǐn lǐn héng tiān qú 。
mán yān bù zhé zhuàng shì jié , shī juàn yǐ zuò niú yāo cū 。
bèi gōng yáo tāi guàn yuè pò , xiān zhǎng lù huá shěn yù hú 。
jiǔ hān miào yǔ yī jǔ jué , shé gēn hàng xiè rú tí hú 。
guī lái qīng mèng miǎo jiāng hǎi , bō tāo yī yè líng gū pú 。
shí nián gù zhǐ juàn fān fù , jiàn cǐ xǐ qì shēng méi xū 。
hé dāng zhàng lǚ fèng jūn zǐ , kàn gōng kuài sǎo qīng sōng yú 。

贈沈文伯

—— 王質

沈公頂踵皆詩書,如大國楚吞江湖。
平生瓊瑰三萬斛,化作木鐵來侵膚。
霜臺柏葉夜驚耳,大庾梅香春染裾。
世間萬法等一觀,寧知憂患非歡娛。
三賢堂上一杯酒,風流未減承明廬。
兩星熒煌燿南海,化州老沈儋州蘇。
知公久閑談笑口,忍啄三尺不敢吁。
孟公故是大度士,豈受譾譾繁文拘。
一朝青天返白日,冰山轉眼成空虛。
秋鷹下鞲馬脫轡,逸氣凜凜橫天衢。
蠻烟不折壯士節,詩卷已作牛腰粗。
貝宮瑶胎貫月魄,仙掌露華沈玉壺。
酒酣妙語一咀嚼,舌根沆瀣如醍醐。
歸來清夢渺江海,波濤一葉凌菰蒲。
十年故紙倦翻覆,見此喜氣生眉鬚。
何當杖履奉君子,看公快掃青松腴。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

shěn gōng dǐng zhǒng jiē shī shū , rú dà guó chǔ tūn jiāng hú 。
píng shēng qióng guī sān wàn hú , huà zuò mù tiě lái qīn fū 。
shuāng tái bǎi yè yè jīng ěr , dà yǔ méi xiāng chūn rǎn jū 。
shì jiān wàn fǎ děng yī guān , níng zhī yōu huàn fēi huān yú 。
sān xián táng shàng yī bēi jiǔ , fēng liú wèi jiǎn chéng míng lú 。
liǎng xīng yíng huáng yào nán hǎi , huà zhōu lǎo shěn dān zhōu sū 。
zhī gōng jiǔ xián tán xiào kǒu , rěn zhuó sān chǐ bù gǎn xū 。
mèng gōng gù shì dà dù shì , qǐ shòu jiǎn jiǎn fán wén jū 。
yī cháo qīng tiān fǎn bái rì , bīng shān zhuǎn yǎn chéng kōng xū 。
qiū yīng xià gōu mǎ tuō pèi , yì qì lǐn lǐn héng tiān qú 。
mán yān bù zhé zhuàng shì jié , shī juàn yǐ zuò niú yāo cū 。
bèi gōng yáo tāi guàn yuè pò , xiān zhǎng lù huá shěn yù hú 。
jiǔ hān miào yǔ yī jǔ jué , shé gēn hàng xiè rú tí hú 。
guī lái qīng mèng miǎo jiāng hǎi , bō tāo yī yè líng gū pú 。
shí nián gù zhǐ juàn fān fù , jiàn cǐ xǐ qì shēng méi xū 。
hé dāng zhàng lǚ fèng jūn zǐ , kàn gōng kuài sǎo qīng sōng yú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

沈公通达诗书之道,如楚国强大,统治江湖一般。
他平生的卓越才华如琼瑰珍宝,堆积如山,却化作了粗糙的木头和铁物,侵蚀他的皮肤。
夜晚,寒霜覆盖了台阶,柏树的叶子发出惊人的声响,大庾的梅花香气春天染红了衣裾。
世间的种种法则各异,皆值得一观,然而又何曾知道忧虑和困扰并非真正的欢乐。
在三贤堂上,举杯畅饮,风华依旧如同早年登上承明庐一样。
两颗明亮的星星在南海上闪耀,好似化州的老沈与儋州的苏,皆成为了永恒。
沈公长时间以来一直豁达地谈笑风生,忍辱负重,三尺长剑未曾出鞘。
孟公也曾是宽宏大量的智者,岂会受到琐碎繁文的拘束与非议。
但当晨曦照耀大地,白日重新回归,曾经高耸如冰山的一切也在转瞬间消失无踪。
秋天的猛禽落下,马匹脱去缰绳,自由的气息在广阔的街道上展翅飞扬。
可是蛮族的烽烟并没有摧毁壮士们的节操,尽管诗卷早已变得牛腰般粗糙。
宫殿似贝壳,仙人的手掌如玉壶,贯穿了月亮的光华。
畅饮美酒,妙语连珠,如同品尝了醍醐,舌头根部沐浴在清凉之中。
回归现实,清梦随波漂荡江海,就如一片叶子凌驾在茭白之上。
十年翻覆旧纸,疲倦不堪,然而在此刻见到这幅情景,喜悦之情在眉间涌动。
何时能持杖履,侍奉君子,目睹沈公洒脱地扫除青松腴绿的景象呢?
全诗写沈、孟两位贤者,以及他们豁达坦荡、不受世俗拘束的人生态度。通过多重意象,表达了风华不减、智慧超越世俗的境界,以及忍辱负重、独立扬眉的壮士气概。全诗抒发了作者对这种精神的敬仰和称颂。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王质介绍:🔈

王质(一一三五~一一八九),字景文,号雪山,其先郓州(今山东东平)人,後徙兴国军(今湖北阳新)。年二十三游太学,与九江王阮齐名。高宗绍兴三十年(一一六○)进士,召试馆职,爲言者论罢(《建炎以来系年要录》卷一九一)。先後入汪澈荆襄、张浚江淮幕。孝宗乾道二年(一一六六),入爲太学正,旋以建言罢(《宋会要辑稿》职官七一之一六)。会虞允文宣抚川陕,辟质偕行。入爲敕令所删定官,迁枢密院编修官,时虞允文当国,荐可右正言,复爲曾觌所沮(《宋史》卷三八三《虞允文传》),出通判荆南府,改吉州,皆不行,奉祠山居。淳熙十六年卒,年五十五。有《雪山集》、《绍陶录》、《诗总闻》等传世。事见《雪山集》卷首王阮序、卷五《退... 查看更多>>

王质的诗:

王质的词:

  • 相见欢

    霜花零落全稀。不成飞。寒水溶溶漾漾、...

  • 长相思

    红疏疏,紫疏疏。可惜飘零著地铺。春残...

  • 长相思

    山青青。水青青。两岸萧萧芦荻林。水深...

  • 生查子

    见汝小溪湾,修竹连疏影。林杪动风声,...

  • 杨柳枝

    惯得娇云赶不开。去还来。淡光无可照楼...

  • 浣溪沙

    何药能医肠九回。榴莲不似蜀当归。却簪...

  • 浣溪沙

    梦到江南梦却回。梦归何处得身归。故溪...

  • 浣溪沙

    征雁年来得几回。春风无雁带书归。故应...

  • 浣溪沙

    细雨萧萧变作秋。晚风杨柳冷飕飕。无言...

  • 清平乐

    江沙带湿。莎露和烟泣。落日欲低红未入...

  • 王质宋词全集>>

相关诗词:

赠张明之 (zèng zhāng míng zhī)

朝代:宋    作者: 沈辽

文雅张夫子,飘然东岭居。
不随人毁誉,独与道盈虚。
欢笑一棋局,湛沈万卷书。
三年流窜客,相见止如初。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

史十伯强浮沈市廛自号道人而笔力议论不可掩抑岂隠者耶观其诗卷赠以绝句二首 其一 (shǐ shí bǎi qiáng fú shěn shì chán zì hào dào rén ér bǐ lì yì lùn bù kě yǎn yì qǐ yǐn zhě yē guān qí shī juàn zèng yǐ jué jù èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 韩元吉

未容君识得君诗,添我幽栖一段奇。
会有吹嘘天上去,沈香亭北要新词。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

赠刘舍人古意 (zèng liú shè rén gǔ yì)

朝代:唐    作者: 徐彦伯

女牀閟灵鸟,文章世所希。
巢君碧梧树,舞君青琐闱。
或言凤池乐,抚翼更西飞。
凤池环禁林,仙阁霭沈沈。
璇题激流日,珠缀緜清阴。
郁穆丝言重,荧煌台座深。
风张丹戺翮,月弄紫庭音。
衆彩结不散,孤英跂莫寻。
浩歌在西省,经传恣潜心。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

和武相公闻莺 (hé wǔ xiàng gong wén yīng)

朝代:唐    作者: 皇甫镛

华馆沈沈曙境清,伯劳初啭月微明。
不知台座宵吟久,犹向花窗惊梦声。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

次韵伯氏寄赠盖郎中喜学老杜诗 (cì yùn bǎi shì jì zèng gài láng zhōng xǐ xué lǎo dù shī)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

老杜文章擅一家,国风纯正不欹斜。
帝阍悠邈开关键,虎穴深沈探爪牙。
千古是非存史笔,百年忠义寄江花。
潜知有意升堂室,独抱遗编校舛差。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

春秋战国门 智伯 (chūn qiū zhàn guó mén zhì bǎi)

朝代:唐    作者: 周昙

三国连兵敌就擒,晋阳城下碧波深。
风涛撼处看沈赵,舟楫不从飜自沈。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

访庐山归章禅伯 (fǎng lú shān guī zhāng chán bǎi)

朝代:唐    作者: 李中

沈沈石室疎钟後,寂寂莎池片月明。
多少学徒求妙法,要於言下悟无生。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

次韵赵伯充雪中见招 其一 (cì yùn zhào bǎi chōng xuě zhōng jiàn zhāo qí yī)

朝代:宋    作者: 苏过

华堂玉烛夜沈沈,淡月疏星作雪阴。
天为王孙醒醉眼,晚来雾淞入千林。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

赠慎伯筠 (zèng shèn bǎi yún)

朝代:宋    作者: 徐积

掘尽崑仑山,美璞才一双。
何人横大阵,未战敌已降。
秋风吹老桧,明月沈空江。
礼天者大事,其器不可尨。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。

赠琴士刘伯华 (zèng qín shì liú bǎi huá)

朝代:宋    作者: 蔡沈

公子方年少,丝桐长有名。
曲虽仍旧谱,指要发新声。
涧落泉初响,风清月正明。
起予千古意,怆恻不胜情。

○平仄仄平平平,○仄仄仄平平平。
平平平平○仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄○仄仄仄仄○,平平平○平平平。
○平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平平平仄平仄,仄平仄○平平平。
平平仄平平仄仄,仄仄○仄仄仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄??平平平。
仄平平平仄仄仄,平平仄仄平○平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄○仄仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平仄仄○仄平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,○平仄仄平平平。