zèng chū xīn xiàng shì
赠初心相士 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黎廷瑞 (lí tíng ruì)

王识九江黥,侯许平阳奴。
臭奇恒互出,冠屦奄相踰。
此说偶奇验,人人生妄图。
曷不返吾照,湛然观本初。
天地付我形,森列万理俱。
形拘有枯菀,理充无智愚。
涂人可以禹,为善即舜徒。
奈何遗此心,豢此尺寸肤。
君颛唐举术,乃取荀卿书。
论心不论形,名象足启余。
宇宙共一轨,纷纷落迷涂。
愿言述吾语,一呼旋其车。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

wáng shí jiǔ jiāng qíng , hóu xǔ píng yáng nú 。
chòu qí héng hù chū , guān jù yǎn xiāng yú 。
cǐ shuō ǒu qí yàn , rén rén shēng wàng tú 。
hé bù fǎn wú zhào , zhàn rán guān běn chū 。
tiān dì fù wǒ xíng , sēn liè wàn lǐ jù 。
xíng jū yǒu kū wǎn , lǐ chōng wú zhì yú 。
tú rén kě yǐ yǔ , wèi shàn jí shùn tú 。
nài hé yí cǐ xīn , huàn cǐ chǐ cùn fū 。
jūn zhuān táng jǔ shù , nǎi qǔ xún qīng shū 。
lùn xīn bù lùn xíng , míng xiàng zú qǐ yú 。
yǔ zhòu gòng yī guǐ , fēn fēn luò mí tú 。
yuàn yán shù wú yǔ , yī hū xuán qí chē 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

王识九江黥,侯许平阳奴。
臭奇恒互出,冠屦奄相踰。
此说偶奇验,人人生妄图。
曷不返吾照,湛然观本初。
天地付我形,森列万理俱。
形拘有枯菀,理充无智愚。
涂人可以禹,为善即舜徒。
奈何遗此心,豢此尺寸肤。
君颛唐举术,乃取荀卿书。
论心不论形,名象足启余。
宇宙共一轨,纷纷落迷涂。
愿言述吾语,一呼旋其车。

总结:

诗中表达了对人生意义的思考,强调了内在的重要性,将外在形式与内在精神进行对比。作者认为人们往往追求虚浮的外在表象,却忽略了内心的本真。诗中用一系列的对比和象征,揭示了人生的虚妄与真实之间的冲突。最后,作者呼吁人们关注内心,追求真正的智慧和善行,超越肤浅的外在追求,回归到本初的本真状态。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黎廷瑞介绍:🔈

黎廷瑞(一二五○~一三○八),字祥仲。鄱阳(今江西波阳)人。度宗咸淳七年(一二七一)赐同进士出身,时年二十二。授肇庆府司法参军,需次未上。宋亡,幽居山中十年,与吴存、徐瑞等游。元世祖至元二十三年(一二八六),摄本郡教事。凡五年。退後不出,更号俟庵。武宗至大元年卒。有《芳洲集》三卷,收入清史简编《鄱阳五家集》中。事见本集卷首小传。 黎廷瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本爲底本,校以《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

黎廷瑞的诗:

黎廷瑞的词:

相关诗词:

赠相士陈神眼 (zèng xiàng shì chén shén yǎn)

朝代:宋    作者: 赵必

忆昔初逢神眼时,已於未第便相期。
不嫌屋矮重来访,宦况萧然且赠诗。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

赠月蓬相士 (zèng yuè péng xiàng shì)

朝代:宋    作者: 释子益

月蓬岩下电,相心不相面。
剑关不露锋,向甚处相见。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

赠月波相士 (zèng yuè bō xiàng shì)

朝代:宋    作者: 何梦桂

人心如面万参差,觌面相逢未易知。
惟有天边一轮月,千江长与月相随。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

赠丁相士 (zèng dīng xiàng shì)

朝代:宋    作者: 楼钥

相形何似且论心,眼力工夫见浅深。
古怪清奇任君说,灵台一片若为寻。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

六言五首赠李相士景春 其三 (liù yán wǔ shǒu zèng lǐ xiàng shì jǐng chūn qí sān)

朝代:宋    作者: 刘克庄

马公带些火色,孟生不合山肩。
争问唐举相法,谁赠君平卦钱。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

奉和武功学士舍人纪赠文懿大师浄公 其六 (fèng hé wǔ gōng xué shì shè rén jì zèng wén yì dà shī jìng gōng qí liù)

朝代:宋    作者: 徐铉

惠远禅师名素重,维摩居士室皆空。
羣公竞有诗相赠,组绣珠玑满袖中。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

赠相士 (zèng xiàng shì)

朝代:宋    作者: 徐集孙

好爵縻人见不休,更饶君尽许封侯。
山林朝市心殊相,莫误平人枉白头。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

赠雷相士 (zèng léi xiàng shì)

朝代:宋    作者: 王鎡

心事分明说与君,功名已付峡西云。
只须相我穷吟骨,清比唐人得几分。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

赠何相士 (zèng hé xiàng shì)

朝代:宋    作者: 何梦桂

逆旅鸢肩终遇主,将军猿臂不封侯。
相逢一笑休闲语,老去无心觅虎头。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。

赠相士叶秋月 (zèng xiàng shì yè qiū yuè)

朝代:宋    作者: 方逢振

麻衣道眼明如月,学士神仙带不来。
天上贵人若相问,只渭三字画炉灰。

○仄仄平平,平仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平仄仄仄平,平仄仄仄平。
平平仄平仄,仄平平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄仄仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
○平仄○平,平仄仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄平仄,仄平平○平。