zǎo chūn yóu fán chuān yě jū què jì lǐ duān xiào shū jiān chéng cuī dòng bǔ quē sī kōng shǔ zhǔ bó gěng wéi shí yí
早春游樊川野居却寄李端校书兼呈崔峒补阙司空曙主簿耿湋拾遗 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 卢纶 (lú lún)

白水遍沟堘,青山对杜陵。
晴明人望鹤,旷野鹿随僧。
古柳连巢折,荒堤带草崩。
阴桥全覆雪,瀑溜半垂冰。
鬬鼠摇松影,游龟落石层。
韶光偏不待,衰败巧相仍。
桂树曾争折,龙门几共登。
琴师阮校尉,诗和柳吴兴。
舐笔求书扇,张屏看画蝇。
卜邻空遂约,问卦独无徵。
投足经危路,收才遇直绳。
守农穷自固,行乐病何能。
掩帙蓬蒿晚,临川景气澄。
飒然成一叟,谁更慕骞腾。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

bái shuǐ biàn gōu chéng , qīng shān duì dù líng 。
qíng míng rén wàng hè , kuàng yě lù suí sēng 。
gǔ liǔ lián cháo zhé , huāng dī dài cǎo bēng 。
yīn qiáo quán fù xuě , pù liū bàn chuí bīng 。
dòu shǔ yáo sōng yǐng , yóu guī luò shí céng 。
sháo guāng piān bù dài , shuāi bài qiǎo xiāng réng 。
guì shù céng zhēng zhé , lóng mén jǐ gòng dēng 。
qín shī ruǎn xiào wèi , shī hé liǔ wú xīng 。
shì bǐ qiú shū shàn , zhāng píng kàn huà yíng 。
bǔ lín kōng suì yuē , wèn guà dú wú zhǐ 。
tóu zú jīng wēi lù , shōu cái yù zhí shéng 。
shǒu nóng qióng zì gù , xíng lè bìng hé néng 。
yǎn zhì péng hāo wǎn , lín chuān jǐng qì chéng 。
sà rán chéng yī sǒu , shuí gèng mù qiān téng 。

动物

早春遊樊川野居却寄李端校書兼呈崔峒補闕司空曙主簿耿湋拾遺

—— 盧綸

白水遍溝堘,青山對杜陵。
晴明人望鶴,曠野鹿隨僧。
古柳連巢折,荒堤帶草崩。
陰橋全覆雪,瀑溜半垂冰。
鬬鼠搖松影,遊龜落石層。
韶光偏不待,衰敗巧相仍。
桂樹曾爭折,龍門幾共登。
琴師阮校尉,詩和柳吳興。
舐筆求書扇,張屏看畫蠅。
卜鄰空遂約,問卦獨無徵。
投足經危路,收才遇直繩。
守農窮自固,行樂病何能。
掩帙蓬蒿晚,臨川景氣澄。
颯然成一叟,誰更慕騫騰。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

bái shuǐ biàn gōu chéng , qīng shān duì dù líng 。
qíng míng rén wàng hè , kuàng yě lù suí sēng 。
gǔ liǔ lián cháo zhé , huāng dī dài cǎo bēng 。
yīn qiáo quán fù xuě , pù liū bàn chuí bīng 。
dòu shǔ yáo sōng yǐng , yóu guī luò shí céng 。
sháo guāng piān bù dài , shuāi bài qiǎo xiāng réng 。
guì shù céng zhēng zhé , lóng mén jǐ gòng dēng 。
qín shī ruǎn xiào wèi , shī hé liǔ wú xīng 。
shì bǐ qiú shū shàn , zhāng píng kàn huà yíng 。
bǔ lín kōng suì yuē , wèn guà dú wú zhǐ 。
tóu zú jīng wēi lù , shōu cái yù zhí shéng 。
shǒu nóng qióng zì gù , xíng lè bìng hé néng 。
yǎn zhì péng hāo wǎn , lín chuān jǐng qì chéng 。
sà rán chéng yī sǒu , shuí gèng mù qiān téng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
白水漫溢沟堤,青山对峙着杜陵。晴朗的天空中,有人仰望着飞翔的鹤,旷野中有鹿与僧人相随。古老的柳树连同鸟巢一起折断,荒芜的堤岸上长满了疯长的草。阴暗的桥面被厚厚的雪覆盖,瀑布的水流半垂成冰。斗鼠摇晃着松树的影子,游龟落在叠石之间。美好的时光总是不等人,衰败和巧合时常共存。桂树曾为争折而著名,龙门多少人曾登临过。琴师阮校尉以诗和柳吴兴为名。舔笔求一本书,掀开屏风看画上的苍蝇。卜卦求邻居的预兆,却没有得到任何征兆。脚步行走在危险的道路上,才能收获真正的人才。守着农耕固守自己的生计,行乐无法摆脱疾病的困扰。拿起书籍时,蓬蒿已经荒凉了,临川的景色变得宁静。我突然间变成了一位老者,追随着谁更加崇拜骞腾飞翔的事迹。

赏析:
卢纶的《早春游樊川野居却寄李端校书兼呈崔峒补阙司空曙主簿耿湋拾遗》是一首描写春天乡村景致的诗歌。整首诗通过细腻的描写和富有感情的表达,展现了诗人在樊川野居的闲适生活,以及对友人的思念之情。
首节以白水和青山为背景,展示了宁静的田园景色。晴明之时,人们仰望天空中的鹤,远离尘嚣。野生动物自由自在地在广袤的野地中游荡,形成一幅宁静和谐的画面。
接下来的节奏中,卢纶描写了一些具体的自然景观,如古柳残破、荒堤长草、阴桥被雪覆盖、瀑布悬挂冰块等,这些元素丰富了诗歌的图景,让读者仿佛置身于樊川野居的景色之中。
诗的后半部分,卢纶提到了一些历史和文化的元素,如龙门和吴兴,以及琴师阮校尉的琴艺和柳吴兴的诗才,这些都点缀了诗篇,赋予了诗歌更深的文化内涵。
最后,卢纶表达了自己的心情,他感叹时光匆匆,生命有限,但他仍然坚守农耕的生活,虽然身体已经衰败,但仍然坚持行乐。诗人将自己与古代传说中的仙人骞腾相对比,表现了对仙境生活的向往,但也坚守着现实生活的态度。
总的来说,这首诗歌以自然景色为背景,通过对细节的描写,展现了诗人对宁静田园生活和友情的向往,同时也反映了对时光流逝和生命短促的感慨。整首诗以清新淡雅的语言,令人陶醉其中。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卢纶介绍:🔈

卢纶,字允言,河中蒲人。大历初,数举进士不第。元载取其文以进,补阌乡尉,累迁监察御史,辄称疾去。坐与王缙善,久不调。建中初,爲昭应令。浑瑊镇河中,辟元帅判官,累迁检校户部郎中。贞元中,舅韦渠牟表其才,驿召之,会卒。集十卷,今编诗五卷。 查看更多>>

卢纶的诗:

相关诗词:

早春归盩厔旧居却寄耿拾遗湋李校书端 (zǎo chūn guī zhōu zhì jiù jū què jì gěng shí yí wéi lǐ xiào shū duān)

朝代:唐    作者: 卢纶

野日初晴麦壠分,竹园相接鹿成羣。
几家废井生青草,一树繁花傍古坟。
引水忽惊冰满涧,向田空见石和云。
可怜荒岁青山下,惟有松枝好寄君。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

岁暮怀崔峒耿湋 (suì mù huái cuī dòng gěng wéi)

朝代:唐    作者: 司空曙

腊月江天见春色,白花青柳疑寒食。
洛阳旧社各东西,楚国游人不相识。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

得耿湋司法书因叙长安故友零落兵部苗员外发秘省李校书端相次倾逝潞府崔功曹峒长林司空丞曙俱谪远方余以摇落之时对书增叹因呈河中郑仓曹畅参军昆季 (dé gěng wéi sī fǎ shū yīn xù cháng ān gù yǒu líng luò bīng bù miáo yuán wài fā mì shěng lǐ xiào shū duān xiāng cì qīng shì lù fǔ cuī gōng cáo dòng cháng lín sī kōng chéng shǔ jù zhé yuǎn fāng yú yǐ yáo luò zhī shí duì shū zēng tàn yīn chéng hé zhōng zhèng cāng cáo chàng cān jūn kūn jì)

朝代:唐    作者: 卢纶

鬓似衰蓬心似灰,惊悲相集老相催。
故友九泉留语别,逐臣千里寄书来。
尘容带病何堪问,泪眼逢秋不喜开。
幸接野居宜屣步,冀君清夜一申哀。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

权摄昭应早秋书事寄元拾遗兼呈李司录 (quán shè zhāo yìng zǎo qiū shū shì jì yuán shí yí jiān chéng lǐ sī lù)

朝代:唐    作者: 白居易

夏闰秋候早,七月风骚骚。
渭川烟景晚,骊山宫殿高。
丹殿子司谏,赤县我徒劳。
相去半日程,不得同游遨。
到官来十日,览镜生二毛。
可怜趋走吏,尘土满青袍。
邮传拥两驿,簿书堆六曹。
为问纲纪掾,何必使铅刀。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

秋晚卧疾寄司空拾遗曙卢少府纶 (qiū wǎn wò jí jì sī kōng shí yí shǔ lú shào fǔ lún)

朝代:唐    作者: 耿湋

寒几坐空堂,疎髯似积霜。
老医迷旧疾,朽药误新方。
晚果红低树,秋苔绿徧墙。
慙非蒋生径,不敢望求羊。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

客舍喜崔补阙司空拾遗访宿 (kè shè xǐ cuī bǔ quē sī kōng shí yí fǎng sù)

朝代:唐    作者: 卢纶

步月访诸邻,蓬居宿近臣。
乌裘先醉客,清镜早朝人。
坏壁烟垂网,香街火照尘。
悲荣俱是分,吾亦乐吾贫。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

抒情 咏志

寻觉公因寄李二端司空十四曙 (xún jué gōng yīn jì lǐ èr duān sī kōng shí sì shǔ)

朝代:唐    作者: 耿湋

少年尝昧道,无事日悠悠。
及至悟生死,寻僧已白头。
云回庐瀑雨,树落给园秋。
为我谢宗许,尘中难久留。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

同耿湋司空曙二拾遗题韦员外东斋花树 (tóng gěng wéi sī kōng shǔ èr shí yí tí wéi yuán wài dōng zhāi huā shù)

朝代:唐    作者: 卢纶

绿砌红花树,狂风独未吹。
光中疑有焰,密处似无枝。
鸟动香轻发,人愁影屡移。
今朝数片落,为报汉郎知。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

自城东至以诗代书戏招李六拾遗崔二十六先辈 (zì chéng dōng zhì yǐ shī dài shū xì zhāo lǐ liù shí yí cuī èr shí liù xiān bèi)

朝代:唐    作者: 白居易

青门走马趁心期,惆怅归来已校迟。
应过唐昌玉蘂後,犹当崇敬牡丹时。
暂游还忆崔先辈,欲醉先邀李拾遗。
尚残半月芸香俸,不作归粮作酒赀。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。

同李益崔放送王链师还楼观兼为羣公先营山居 (tóng lǐ yì cuī fàng sòng wáng liàn shī huán lóu guān jiān wèi qún gōng xiān yíng shān jū)

朝代:唐    作者: 孟郊

十年白云士,一卷紫芝书。
来结崆峒侣,还期缥缈居。
霞冠遗彩翠,月帔上空虚。
寄谢泉根水,清泠闲有余。

仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平○仄平○。
仄仄平平○,○○○仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄○,平○仄平平。