yuè lù shān dào lín èr sì xíng
岳麓山道林二寺行 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杜甫 (dù fǔ)

玉泉之南麓山殊,道林林壑争盘纡。
寺门高开洞庭野,殿脚插入赤沙湖。
五月寒风冷佛骨,六时天乐朝香炉。
地灵步步雪山草,僧宝人人沧海珠。
墖劫宫墙壮丽敌,香厨松道清凉俱。
连花交响共命鸟,金牓双回三足乌。
方丈涉海费时节,悬圃寻河知有无。
暮年且喜经行近,春日兼蒙暄暖扶。
飘然斑白身奚适,傍此烟霞茅可诛。
桃源人家易制度,橘洲田土仍膏腴。
潭府邑中甚淳古,太守庭内不喧呼。
昔遭衰世皆晦迹,今幸乐国养微躯。
依止老宿亦未晚,富贵功名焉足图。
久为野客寻幽惯,细学何顒免兴孤。
一重一掩吾肺腑,山鸟山花吾友于。
宋公放逐曾题壁,物色分留与老夫。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

yù quán zhī nán lù shān shū , dào lín lín hè zhēng pán yū 。
sì mén gāo kāi dòng tíng yě , diàn jiǎo chā rù chì shā hú 。
wǔ yuè hán fēng lěng fó gǔ , liù shí tiān lè cháo xiāng lú 。
dì líng bù bù xuě shān cǎo , sēng bǎo rén rén cāng hǎi zhū 。
tǎ jié gōng qiáng zhuàng lì dí , xiāng chú sōng dào qīng liáng jù 。
lián huā jiāo xiǎng gòng mìng niǎo , jīn bǎng shuāng huí sān zú wū 。
fāng zhàng shè hǎi fèi shí jié , xuán pǔ xún hé zhī yǒu wú 。
mù nián qiě xǐ jīng xíng jìn , chūn rì jiān méng xuān nuǎn fú 。
piāo rán bān bái shēn xī shì , bàng cǐ yān xiá máo kě zhū 。
táo yuán rén jiā yì zhì dù , jú zhōu tián tǔ réng gāo yú 。
tán fǔ yì zhōng shèn chún gǔ , tài shǒu tíng nèi bù xuān hū 。
xī zāo shuāi shì jiē huì jì , jīn xìng lè guó yǎng wēi qū 。
yī zhǐ lǎo sù yì wèi wǎn , fù guì gōng míng yān zú tú 。
jiǔ wèi yě kè xún yōu guàn , xì xué hé yóng miǎn xīng gū 。
yī chóng yī yǎn wú fèi fǔ , shān niǎo shān huā wú yǒu yú 。
sòng gōng fàng zhú céng tí bì , wù sè fēn liú yǔ lǎo fū 。

岳麓山道林二寺行

—— 杜甫

玉泉之南麓山殊,道林林壑爭盤紆。
寺門高開洞庭野,殿脚插入赤沙湖。
五月寒風冷佛骨,六時天樂朝香爐。
地靈步步雪山草,僧寶人人滄海珠。
墖劫宮牆壯麗敵,香廚松道清涼俱。
連花交響共命鳥,金牓雙迴三足烏。
方丈涉海費時節,懸圃尋河知有無。
暮年且喜經行近,春日兼蒙暄暖扶。
飄然斑白身奚適,傍此煙霞茅可誅。
桃源人家易制度,橘洲田土仍膏腴。
潭府邑中甚淳古,太守庭內不喧呼。
昔遭衰世皆晦迹,今幸樂國養微軀。
依止老宿亦未晚,富貴功名焉足圖。
久爲野客尋幽慣,細學何顒免興孤。
一重一掩吾肺腑,山鳥山花吾友于。
宋公放逐曾題壁,物色分留與老夫。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

yù quán zhī nán lù shān shū , dào lín lín hè zhēng pán yū 。
sì mén gāo kāi dòng tíng yě , diàn jiǎo chā rù chì shā hú 。
wǔ yuè hán fēng lěng fó gǔ , liù shí tiān lè cháo xiāng lú 。
dì líng bù bù xuě shān cǎo , sēng bǎo rén rén cāng hǎi zhū 。
tǎ jié gōng qiáng zhuàng lì dí , xiāng chú sōng dào qīng liáng jù 。
lián huā jiāo xiǎng gòng mìng niǎo , jīn bǎng shuāng huí sān zú wū 。
fāng zhàng shè hǎi fèi shí jié , xuán pǔ xún hé zhī yǒu wú 。
mù nián qiě xǐ jīng xíng jìn , chūn rì jiān méng xuān nuǎn fú 。
piāo rán bān bái shēn xī shì , bàng cǐ yān xiá máo kě zhū 。
táo yuán rén jiā yì zhì dù , jú zhōu tián tǔ réng gāo yú 。
tán fǔ yì zhōng shèn chún gǔ , tài shǒu tíng nèi bù xuān hū 。
xī zāo shuāi shì jiē huì jì , jīn xìng lè guó yǎng wēi qū 。
yī zhǐ lǎo sù yì wèi wǎn , fù guì gōng míng yān zú tú 。
jiǔ wèi yě kè xún yōu guàn , xì xué hé yóng miǎn xīng gū 。
yī chóng yī yǎn wú fèi fǔ , shān niǎo shān huā wú yǒu yú 。
sòng gōng fàng zhú céng tí bì , wù sè fēn liú yǔ lǎo fū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
玉泉的南麓山非常独特,山道纵横交错,山谷交织错落。
寺庙的大门高高开启,面朝洞庭野,殿宇的脚跨插在赤沙湖中。
五月寒风凛冽,寺中的佛骨受寒;六时钟乐响起,朝香炉里飘散着芬芳。
大地灵动,每一步都是雪山和青草,僧宝却如同沧海中的珍珠,人人珍爱。
墖劫宫的墙壁壮丽不输给任何建筑,香厨松道清幽宜人。
连绵不断的花朵交响,引来了各种鸟儿,金牓上双足的三足乌也飞回来了。
方丈涉海而来,费了一段时间,终于找到了悬圃和河流,明白了它们的有与无。
晚年倍感欣喜,因为经历过很多旅行,如今又能享受春日的温暖与抚慰。
随着年岁的增长,白发飘然而至,身边有这片烟霞和茅屋可供瞻仰。
桃源中的人家易于治理,橘洲的田土依然肥沃富饶。
潭府邑中保持着古老的纯朴,太守庭内静谧无声。
从前在乱世中都黯然失色,如今却幸运地在幸福的国度中养活着微躯。
寄身于老宿也未嫌晚,富贵和功名又能如何衬托我的生涯。
久经寻幽的野客,已经习惯了这种细致的学习,怎么可能受到孤独的折磨呢。
一重一掩,我的心意深藏其中,山鸟和山花是我亲密的朋友。
宋公曾经放逐,题字在墙上,他的物色和分留都交予了老夫。

赏析::
这首诗是杜甫创作的《岳麓山道林二寺行》,全诗描写了诗人游历岳麓山道林二寺的情景,以及对山水、寺庙、自然和人生的感慨与思考。
首先,诗人以岳麓山为背景,山势险峻,林木蓊郁,勾勒出了一幅山水秀丽的画面。诗中提到"道林林壑争盘纡",这句表达了山脉崎岖蜿蜒,充满曲折之美。接着,诗人写到了寺庙,"寺门高开洞庭野,殿脚插入赤沙湖",将寺庙的庄严和壮丽与自然景色相融合,突显了佛教信仰与自然的和谐统一。
在诗中,杜甫表现出对宗教的尊重和景仰,他描述了佛教的仪式与信仰,"五月寒风冷佛骨,六时天乐朝香炉",这些细节描写表现出寺庙生活的静谧和庄严。同时,他也强调了大自然的神奇之处,"地灵步步雪山草,僧宝人人沧海珠",将自然界与宗教的神秘联系,强调了宇宙的壮丽与神奇。
接下来,诗人写到了寺庙的建筑和景观,"墖劫宫墙壮丽敌,香厨松道清凉俱",这些描写展示了寺庙的庄严和壮丽,以及佛教文化的深厚。他还描述了大自然中的生命和音乐,"连花交响共命鸟,金牓双回三足乌",将自然界的和谐之美与人类信仰相联系。
在诗的后半部分,诗人表达了对自然景色的喜爱和对人生的感慨。他强调了自然界的宁静和宜人,"方丈涉海费时节,悬圃寻河知有无",并对自己晚年生活的满足和感慨,"暮年且喜经行近,春日兼蒙暄暖扶"。他还反思了人生的坎坷与转折,"久为野客寻幽惯,细学何顒免兴孤",并表达了对友情的珍重,"一重一掩吾肺腑,山鸟山花吾友于"。
最后,诗人提到了历史和文化,"宋公放逐曾题壁,物色分留与老夫",这句表明诗人游历的这座寺庙曾被宋代文人所题咏,强调了这里的文化底蕴和历史价值。
总的来说,这首诗以岳麓山道林二寺为背景,以山水、寺庙、自然和人生为题材,通过对景物描写和感慨抒发,展现了杜甫深厚的文学功底和丰富的感情世界。这首诗兼具写景、抒情、咏物等多种元素,展现了诗人对自然与宗教、历史与人生的思考与领悟。
标签: 写景、抒情、咏物、人生哲思

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杜甫介绍:🔈

杜甫,字子美,其先襄阳人,曾祖依艺爲巩令,因居巩。甫天宝初应进士,不第。後献《三大礼赋》,明皇奇之,召试文章,授京兆府兵曹参军。安禄山陷京师,肃宗即位灵武,甫自贼中遯赴行在,拜左拾遗。以论救房琯,出爲华州司功参军。关辅饥乱,寓居同州同谷县,身自负薪采梠,餔糒不给。久之,召补京兆府功曹,道阻不赴。严武镇成都,奏爲参谋、检校工部员外郎,赐绯。武与甫世旧,待遇甚厚。乃於成都浣花里种竹植树,枕江结庐,纵酒啸歌其中。武卒,甫无所依,乃之东蜀就高适,既至而适卒。是岁,蜀帅相攻杀,蜀大扰。甫携家避乱荆楚,扁舟下峡,未维舟而江陵亦乱。乃泝沿湘流,游衡山,寓居耒阳,卒年五十九。元和中,归葬偃师首阳山,元稹志其墓... 查看更多>>

杜甫的诗:

相关诗词:

游道林岳麓寺 其二 (yóu dào lín yuè lù sì qí èr)

朝代:宋    作者: 许及之

道林访幽栖,羁怀惬所尚。
岳麓振前策,盘纡得夷旷。
向来北山移,无物辞嘲谤。
见此意豁然,泉声助悲壮。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

岳麓寺 (yuè lù sì)

朝代:宋    作者: 曾几

岳麓知名寺,幽寻到眼边。
林深不见日,山静只闻泉。
便欲呼舟去,聊为借榻眠。
明朝游历处,都在小窗前。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

登岳麓法华台岳麓兵火後寺已两创惟台为旧物当时住持邻道者物故二十年矣 (dēng yuè lù fǎ huá tái yuè lù bīng huǒ hòu sì yǐ liǎng chuàng wéi tái wèi jiù wù dāng shí zhù chí lín dào zhě wù gù èr shí nián yǐ)

朝代:宋    作者: 郑刚中

湘西岳麓法华台,四十年中又再来。
惟石与松如雅故,问僧幷寺已尘埃。
区区独恨恩难报,负负无言志已颓。
退宿道相愁不寝,四檐春雨杂惊雷。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

道林寺居寄岳麓禅师二首 二 (dào lín sì jū jì yuè lù chán shī èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 齐己

山袍不称下红尘,各是闲居岛外身。
两处烟霞门寂寂,一般苔藓石磷磷。
禅关悟後宁疑物,诗格玄来不傍人。
月照经行更谁见,露华松粉点衣巾。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

送僧归岳麓印传灯 (sòng sēng guī yuè lù yìn chuán dēng)

朝代:宋    作者: 释绍昙

袖舞秋风尾瘦藤,南归岳麓看传灯。
先寻古殿经行处,唤醒当年吃攧僧。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

游道林岳麓 (yóu dào lín yuè lù)

朝代:宋    作者: 陈与义

耽耽衡山麓,翠气横古今。
济胜得短筇,未怕山行深。
路盘天开阖,风动龙噫吟。
峯恋惨澹处,照以布地金。
世尊诸天上,燕坐朝千林。
向来修何行,不受安危侵。
道人轻殊胜,来客费幽寻。
恍然结愿香,独会三生心。
山中日易晚,坐失羣木阴。
勿唾此山地,後日重窥临。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

动物

何推官见招游岳麓以郡中事冗弗克偕行口占二绝以谢 其二 (hé tuī guān jiàn zhāo yóu yuè lù yǐ jùn zhōng shì rǒng fú kè xié xíng kǒu zhàn èr jué yǐ xiè qí èr)

朝代:宋    作者: 赵拚

麓苑崟岑对橘洲,山如屏嶂水清流。
谁能向此孤寻胜,案牒装怀不自由。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

晚自岳麓归 (wǎn zì yuè lù guī)

朝代:宋    作者: 项安世

千张绿锦变明青,岳麓峰前暝霭生。
万顷玻璃成玛瑙,潇湘江上夕阳明。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

游道林岳麓寺 其一 (yóu dào lín yuè lù sì qí yī)

朝代:宋    作者: 许及之

幕府日多暇,而无簿书劳。
唤渡涉湘西,鼓枻歌离骚。
今日湖南山,领览归我曹。
颇觉叶舟稳,夷涂自风涛。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。

岳麓寺 其一 (yuè lù sì qí yī)

朝代:宋    作者: 张舜民

初投旱海戈,忽整潇湘枻。
彭蠡镜中行,洞庭天外倚。

仄平平平仄平平,仄平平仄平平平。
仄平平平仄○仄,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
?仄平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平仄平平○仄平。
平仄仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
仄平○仄平○仄,平仄○平平仄平。
平平平仄平平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄平○平。
平仄仄○仄平仄,仄仄○仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,平仄仄仄仄平平。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄○平。
仄○仄仄平仄仄,平仄平平平仄平。
仄平仄仄平○仄,仄仄○○仄仄平。