yuán shān chūn wàng
袁山春望 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 薛季宣 (xuē jì xuān)

密雨作春社,袁山暂登临。
迎人多野花,对镜谐道心。
于以今日态,而开去年林。
平沙没浩荡,涨水相浮沈。
草绿湖万顷,峰青天一寻。
无情云自闲,此理吾难任。
故垒雉明玉,寒溪叠重岑。
朅来听流泉,可用资鸣琴。
新霁石磴滑,崩波马蹄肣。
不知日已暮,迂回树生阴。
归路尚修阻,时哉羡灵禽。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

mì yǔ zuò chūn shè , yuán shān zàn dēng lín 。
yíng rén duō yě huā , duì jìng xié dào xīn 。
yú yǐ jīn rì tài , ér kāi qù nián lín 。
píng shā méi hào dàng , zhǎng shuǐ xiāng fú shěn 。
cǎo lǜ hú wàn qǐng , fēng qīng tiān yī xún 。
wú qíng yún zì xián , cǐ lǐ wú nán rèn 。
gù lěi zhì míng yù , hán xī dié chóng cén 。
qiè lái tīng liú quán , kě yòng zī míng qín 。
xīn jì shí dèng huá , bēng bō mǎ tí hán 。
bù zhī rì yǐ mù , yū huí shù shēng yīn 。
guī lù shàng xiū zǔ , shí zāi xiàn líng qín 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

雨密如织,仿佛春日社稷之时;袁山暂时登高远眺。迎面而来的人们身边点缀着五彩斑斓的野花,而站在镜前,他的容颜与内心的道义相得益彰。在当下,他以如今的姿态,却敞开着去年的青林记忆。平坦的沙地荡然无存,涨起的水势相互浮沉交织。草地绿茵茵地延伸到湖的尽头,高峰蓝翠欲滴地划破苍穹。无情的云彩自在地飘游,这种情景让我难以承担。古老的城垒在雉鸟的明亮玉翎映衬下,寒溪水声在层层叠叠的山岑间回荡。请你们来听听流泉的声音,或许能够借此来资助鸣琴之音。新近的晴朗使得石磴变得湿滑,奔腾的波涛碰撞着马蹄的踏击声。不知不觉间,太阳已经渐渐西沉,曲折的归途上仍有修阻,真是时光匆匆,不禁羡慕起那自在翱翔的灵禽。
全诗通过描绘大自然的景色,抒发了诗人对光阴流转、人生无常的感慨,以及对自然之美的赞叹。作者以袁山的视角,将时间的变迁和自然景物融入了诗意之中,表现了一种超越物象的思考与情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者薛季宣介绍:🔈

孙观正,孝宗乾道九年(一一七三)提点制造御前军器所门。 查看更多>>

薛季宣的诗:

相关诗词:

抵袁阳 其一 (dǐ yuán yáng qí yī)

朝代:宋    作者: 施德

声声啼鸣叫钩輈,山自漓岏水自流。
西望长沙三百里,行人道是古袁州。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

袁山 (yuán shān)

朝代:唐    作者: 无名氏

袁山大小双螺并,秀水东西一带横。
(见正德《袁州府志》卷一《山川》。
)。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

次韵袁宪打冰移舟三首 其三 (cì yùn yuán xiàn dǎ bīng yí zhōu sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陈造

东行定见野桥梅,望望花随驿使来。
曾约南枝春信否,急烦好句与催开。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

雪中以酒送欧阳广明袁叔明 (xuě zhōng yǐ jiǔ sòng ōu yáng guǎng míng yuán shū míng)

朝代:宋    作者: 王庭珪

小槽新压瓮头春,盛欲招呼雪闭门。
卧对袁郎说周易,不妨伸颈饮清罇。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

楚楼 (chǔ lóu)

朝代:宋    作者: 袁说友

东江风月夜潮平,西望巫山白帝城。
止为山川增楚观,惜哉徒沸市廛声。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

袁夸郎遇仙诗 袁夸郎作催妆诗 (yuán kuā láng yù xiān shī yuán kuā láng zuò cuī zhuāng shī)

朝代:唐    作者: 不详

好花本自有春晖,不偶红妆乱玉姿。
若用何郎面上粉,任将多少借光仪。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

过袁村 (guò yuán cūn)

朝代:宋    作者: 袁说友

在昔有袁村,今到袁村路。
峰傍呼父老,同姓亦三数。
贵贱本无种,苗裔有疏附。
我家建安派,一经立门户。
安用黄金籯,守此青简蠹。
庶几亢吾宗,百世传儒素。
作诗示云来,聊并城南句。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

()

朝代:宋    作者: 袁正

大坤湿气蒸嵷巃,油然勃然连苍穹。
曙窗注望东

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

袁夸郎遇仙诗 袁夸郎清夜长吟(题拟) (yuán kuā láng yù xiān shī yuán kuā láng qīng yè cháng yín tí nǐ )

朝代:唐    作者: 不详

露湿寒塘草,月映清淮流。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。

到袁州二首 其一 (dào yuán zhōu èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 朱熹

马蹄今日到袁州,山木萧椮四面愁。
多谢晚来风力劲,朔云寒日共悠悠。

仄仄仄平仄,平平仄平○。
○平平仄平,仄仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平○。
仄仄平仄○,平平平仄平。
平平平仄平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平仄○平。
仄平○平平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平○仄平平。
平仄仄平仄,平平仄平平。