yǒng shǐ shī dòng tíng
咏史诗 洞庭 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 胡曾 (hú céng)

五月扁舟过洞庭,鱼龙吹浪水云腥。
轩辕黄帝今何在,回首巴山芦叶青。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

wǔ yuè piān zhōu guò dòng tíng , yú lóng chuī làng shuǐ yún xīng 。
xuān yuán huáng dì jīn hé zài , huí shǒu bā shān lú yè qīng 。

动物

詠史詩 洞庭

—— 胡曾

五月扁舟過洞庭,魚龍吹浪水雲腥。
軒轅黃帝今何在,迴首巴山蘆葉青。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

wǔ yuè piān zhōu guò dòng tíng , yú lóng chuī làng shuǐ yún xīng 。
xuān yuán huáng dì jīn hé zài , huí shǒu bā shān lú yè qīng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
五月时,我乘着扁舟穿越洞庭湖,湖水波涛汹涌,仿佛有鱼龙翻腾,水气弥漫,弥散着鱼腥味。
如今,轩辕黄帝在哪里?我回首望去,只见巴山上的芦苇依然翠绿欲滴。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡曾介绍:🔈

胡曾,邵阳人。咸通中举进士,不第,尝爲汉南从事。《安定集》十卷,《咏史诗》三卷,今合编诗一卷。 查看更多>>

胡曾的诗:

相关诗词:

洞庭题咏十一首 林屋 (dòng tíng tí yǒng shí yī shǒu lín wū)

朝代:宋    作者: 王阮

玉柱金庭锁洞天,更将琳馆镇山川。
碧檐委地剥风雨,不赐钱来今几年。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

洞庭题咏十一首 洞庭留别 (dòng tíng tí yǒng shí yī shǒu dòng tíng liú bié)

朝代:宋    作者: 王阮

岭松岁古欲无根,水石秋深未有痕。
无限好山将不去,又依帆影过前村。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

洞庭题咏十一首 宿灵佑观谢沈君 其一 (dòng tíng tí yǒng shí yī shǒu sù líng yòu guān xiè shěn jūn qí yī)

朝代:宋    作者: 王阮

凤翅出沧溟,扁舟过洞庭。
银河万顷白,螺髻两山青。
凡隔幽墟洞,神传岳渎经。
不须寻上界,只此是青冥。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

小洞庭洄源亭讌四郡太守诗 (xiǎo dòng tíng huí yuán tíng yàn sì jùn tài shǒu shī)

朝代:唐    作者: 苏源明

小洞庭兮牵方舟,风嫋嫋兮离平流。
牵方舟兮小洞庭,云微微兮连绝

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

浏阳五咏 洞阳 (liú yáng wǔ yǒng dòng yáng)

朝代:宋    作者: 杨时

圣童去後水云闲,陈迹难寻草木间。
独有微言传逸史,洞天寂寂在人寰。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

题洞庭湖 (tí dòng tíng hú)

朝代:唐    作者: 蔡押衙

可怜洞庭湖,恰到三冬无髭须。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

咏史诗 苍梧 (yǒng shǐ shī cāng wú)

朝代:唐    作者: 胡曾

有虞龙驾不西还,空委箫韶洞壑间。
无计得知陵寝处,愁云长满九疑山。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

动物

和吕御史咏院中藂竹 (hé lǚ yù shǐ yǒng yuàn zhōng cóng zhú)

朝代:唐    作者: 张紘

闻君庭竹咏,幽意岁寒多。
叹息为冠小,良工将奈何。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

咏栖云洞 (yǒng qī yún dòng)

朝代:宋    作者: 余光庭

去住无心洞里云,云窝寂寞宿氤氲。
遥知此胜非凡匹,涧水岩花香异闻。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。

金庭洞 (jīn tíng dòng)

朝代:唐    作者: 裴通

寂寂金庭洞,清香发桂枝。
鱼吞左慈钓,鹅踏右军池。
(《永乐大典》一三○七四「洞」字韵(此诗未全,全篇见《全唐诗续拾》卷二六。
)。

仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平平仄平。