yī yùn hé sūn miǎn jiào shòu
依韵和孙勉教授 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陆佃 (lù diàn)

汝阴先生学虽兴,官职冷静真如冰。
门前鸟雀可罗网,甑中埃墨随炊蒸。
收拾人才妙长养,落笔虽误犹成蝇。
至于败羣亦不受,画脂徒费知难凝。
从来说详富学海,发挥春秋破晻暧。
仲舒玉杯足瑕纇,中散珠船不光彩。
着书固知非一日,作诗又欲重千载。
公卿争迎为上客,信知淮楚文章伯。
应许曹参避正堂,未甘贾谊虚前席。
男儿富贵固有时,如何宦达微愆期。
衮衣绣裳毕竟在,只是即今髭鬓改。
平生耿介性不容,凛凛劲节凌秋风。
金华中丞最称赏,惜也未老先龙锺。
去人阖棺命云促,浮生瞬息风中烛。
华萼飘零不得归,涕泪数行悲手足。
顾予未放雪满颠,乞得清颍如升仙。
喜闻故人在学校,宛若见面初开牋。
扬州骑鹤未足羡,便欲共醉花中间。
西湖风景事事好,不似吴越惟无山。
海棠方恨我来迟,君欲归去将何之。
期向圣时同尽瘁,况复交情淡如水。
他年若和傅说羹,免使盐梅鼎颠趾。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

rǔ yīn xiān shēng xué suī xīng , guān zhí lěng jìng zhēn rú bīng 。
mén qián niǎo què kě luó wǎng , zèng zhōng āi mò suí chuī zhēng 。
shōu shí rén cái miào cháng yǎng , luò bǐ suī wù yóu chéng yíng 。
zhì yú bài qún yì bù shòu , huà zhī tú fèi zhī nán níng 。
cóng lái shuō xiáng fù xué hǎi , fā huī chūn qiū pò ǎn ài 。
chóng shū yù bēi zú xiá lèi , zhōng sàn zhū chuán bù guāng cǎi 。
zhe shū gù zhī fēi yī rì , zuò shī yòu yù chóng qiān zǎi 。
gōng qīng zhēng yíng wèi shàng kè , xìn zhī huái chǔ wén zhāng bǎi 。
yīng xǔ cáo cān bì zhèng táng , wèi gān jiǎ yì xū qián xí 。
nán ér fù guì gù yǒu shí , rú hé huàn dá wēi qiān qī 。
gǔn yī xiù shang bì jìng zài , zhǐ shì jí jīn zī bìn gǎi 。
píng shēng gěng jiè xìng bù róng , lǐn lǐn jìn jié líng qiū fēng 。
jīn huá zhōng chéng zuì chēng shǎng , xī yě wèi lǎo xiān lóng zhōng 。
qù rén hé guān mìng yún cù , fú shēng shùn xī fēng zhōng zhú 。
huá è piāo líng bù dé guī , tì lèi shù xíng bēi shǒu zú 。
gù yǔ wèi fàng xuě mǎn diān , qǐ dé qīng yǐng rú shēng xiān 。
xǐ wén gù rén zài xué xiào , wǎn ruò jiàn miàn chū kāi jiān 。
yáng zhōu qí hè wèi zú xiàn , biàn yù gòng zuì huā zhōng jiān 。
xī hú fēng jǐng shì shì hǎo , bù sì wú yuè wéi wú shān 。
hǎi táng fāng hèn wǒ lái chí , jūn yù guī qù jiāng hé zhī 。
qī xiàng shèng shí tóng jìn cuì , kuàng fù jiāo qíng dàn rú shuǐ 。
tā nián ruò hé fù shuō gēng , miǎn shǐ yán méi dǐng diān zhǐ 。

动物

依韵和孫勉教授

—— 陸佃

汝陰先生學雖興,官職冷靜真如冰。
門前鳥雀可羅網,甑中埃墨隨炊蒸。
收拾人才妙長養,落筆雖誤猶成蠅。
至于敗羣亦不受,畫脂徒費知難凝。
從來說詳富學海,發揮春秋破晻曖。
仲舒玉杯足瑕纇,中散珠船不光彩。
著書固知非一日,作詩又欲重千載。
公卿爭迎爲上客,信知淮楚文章伯。
應許曹參避正堂,未甘賈誼虛前席。
男兒富貴固有時,如何宦達微愆期。
衮衣繡裳畢竟在,祇是即今髭鬢改。
平生耿介性不容,凜凜勁節凌秋風。
金華中丞最稱賞,惜也未老先龍鍾。
去人闔棺命云促,浮生瞬息風中燭。
華萼飄零不得歸,涕淚數行悲手足。
顧予未放雪滿顛,乞得清潁如升仙。
喜聞故人在學校,宛若見面初開牋。
揚州騎鶴未足羨,便欲共醉花中間。
西湖風景事事好,不似吳越惟無山。
海棠方恨我來遲,君欲歸去將何之。
期向聖時同盡瘁,况復交情淡如水。
他年若和傅說羹,免使鹽梅鼎顛趾。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

rǔ yīn xiān shēng xué suī xīng , guān zhí lěng jìng zhēn rú bīng 。
mén qián niǎo què kě luó wǎng , zèng zhōng āi mò suí chuī zhēng 。
shōu shí rén cái miào cháng yǎng , luò bǐ suī wù yóu chéng yíng 。
zhì yú bài qún yì bù shòu , huà zhī tú fèi zhī nán níng 。
cóng lái shuō xiáng fù xué hǎi , fā huī chūn qiū pò ǎn ài 。
chóng shū yù bēi zú xiá lèi , zhōng sàn zhū chuán bù guāng cǎi 。
zhe shū gù zhī fēi yī rì , zuò shī yòu yù chóng qiān zǎi 。
gōng qīng zhēng yíng wèi shàng kè , xìn zhī huái chǔ wén zhāng bǎi 。
yīng xǔ cáo cān bì zhèng táng , wèi gān jiǎ yì xū qián xí 。
nán ér fù guì gù yǒu shí , rú hé huàn dá wēi qiān qī 。
gǔn yī xiù shang bì jìng zài , zhǐ shì jí jīn zī bìn gǎi 。
píng shēng gěng jiè xìng bù róng , lǐn lǐn jìn jié líng qiū fēng 。
jīn huá zhōng chéng zuì chēng shǎng , xī yě wèi lǎo xiān lóng zhōng 。
qù rén hé guān mìng yún cù , fú shēng shùn xī fēng zhōng zhú 。
huá è piāo líng bù dé guī , tì lèi shù xíng bēi shǒu zú 。
gù yǔ wèi fàng xuě mǎn diān , qǐ dé qīng yǐng rú shēng xiān 。
xǐ wén gù rén zài xué xiào , wǎn ruò jiàn miàn chū kāi jiān 。
yáng zhōu qí hè wèi zú xiàn , biàn yù gòng zuì huā zhōng jiān 。
xī hú fēng jǐng shì shì hǎo , bù sì wú yuè wéi wú shān 。
hǎi táng fāng hèn wǒ lái chí , jūn yù guī qù jiāng hé zhī 。
qī xiàng shèng shí tóng jìn cuì , kuàng fù jiāo qíng dàn rú shuǐ 。
tā nián ruò hé fù shuō gēng , miǎn shǐ yán méi dǐng diān zhǐ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
汝阴先生的学问虽然兴盛,但官职却冷静沉稳,如同冰一般。门前的鸟雀可以被罗网捕获,甑中的埃墨随着蒸菜飘散。他善于收拾人才,使其妙长养,即使写字时有错误,也能像蝇虽小但却烦人一样。他不仅不屈于败羣,而且画脂徒费知难凝。从古至今,他详尽地阐述了丰富的学海,发挥着春秋的破晓和夜晚。
仲舒的玉杯虽然足够美丽,但却有瑕疵;中散的珠船也不够光彩夺目。着书虽然知道不是一日之功,但作诗却希望流传千载。公卿争相招待他,可见淮楚地区推崇他的文章。他答应曹参避开正堂,却不甘心在贾谊之前坐虚席。男儿的富贵固然会有时,但宦达微愆却很难避免。衮衣绣裳终将穿好,只是此刻他的髭鬓已有改变。
他一生正直坚定,凛凛劲节犹如秋风吹拂。金华中丞对他赞赏有加,可惜他还没有老去,而是先去龙钟那里了。他离开世间,棺木合上,命运却如云一般匆忙。人生如浮云瞬息间,就像风中的蜡烛。华萼飘零再也不能回归,他的几行泪水为他的亲朋手足悲伤。
顾及他未曾彻底解决雪满颠的问题,请求得到清颍的帮助,如同升仙一般。喜闻他的故友还在学校中,犹如初次见面时开启信函一样欢喜。虽然扬州的骑鹤景色令人羡慕,但他却希望与他一起在花丛中共醉。西湖的风景处处宜人,不像吴越地方那样没有山水。海棠对他的迟到感到遗憾,他不知道君要回到何处。他希望在圣时之际,能同心尽瘁;而且交情应该如水般淡泊。他说他要在来年与傅说一起品尝羹汤,以免使盐梅鼎倾翻。
全文总结:这篇古文表达了对汝阴先生学问和才华的赞美,他虽然受官职冷落,但学术造诣却深厚。文章中通过丰富的比喻和隐喻,描绘了汝阴先生学术成就、人格品质以及对友情的珍视。作者也表达了对友人的思念和对未来的美好期盼。整篇文章情感真挚,文笔优美,是一篇颇具文学价值的古文佳作。

赏析:此诗《依韵和孙勉教授》由陆佃创作,以深厚的学识和高远的志向表现了作者对古代文学的尊崇和对学问的追求。诗中以豪放自信的语言,讴歌了汝阴先生的学识和操守,旨在表达对知识的崇敬与向往。
作者首先描绘了汝阴先生学识渊博,官职高位,但他仍然保持冷静,不受世俗之累,真如冰般清澈。诗中以丰富的意象,如“门前鸟雀可罗网”、“甑中埃墨随炊蒸”,生动地表现了汝阴先生专心致志于学问的形象。
接着,作者赞美汝阴先生收拾人才的才能,即使在写作中也能将错误转化为有益,使得才华得以妙长养。并且,诗中抨击了那些虚有其表、败羣亦不受的人,突显了汝阴先生的坚持和努力。
诗的后半部分,作者展现了对古代文学的钦佩和对自身写作的追求。诗中提到了仲舒、曹参、贾谊等古代文学名人,突出了作者对古人文学遗产的传承和发扬。最后两句表现了作者对汝阴先生的敬仰之情,也表达了对友人的留恋和别离之情,意境深远。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陆佃介绍:🔈

陆佃(一○四二~一一○二),字农师,越州山阴(今浙江绍兴)人。神宗熙宁三年(一○七○)进士,授蔡州推官。初置五路学,选爲郓州教授。召补国子监直讲,加集贤校理、崇政殿说书。元丰定官制,擢中书舍人、给事中。哲宗立,迁吏部侍郎,徙礼部。以龙图阁待制知颍州,徙知邓州。元佑七年(一○九二),知江宁府(《景定建康志》卷一三)。绍圣初知泰州,改海州,移蔡州。徽宗即位,召爲礼部侍郎,迁吏部尚书。建中靖国元年(一一○一),除中大夫、尚书右丞,转尚书左丞(《宋史·宰辅表》三)。崇宁元年,出知亳州(《宋宰辅编年录》卷一一),数月卒,年六十一。赠太师、楚国公(《渭南文集》卷三四《陆郎中墓志铭》)。有《陶山集》二十卷(... 查看更多>>

陆佃的诗:

相关诗词:

依韵和孙勉教授菊花 (yī yùn hé sūn miǎn jiào shòu jú huā)

朝代:宋    作者: 陆佃

芳丛宜密不宜疏,何事琼花只一株。
苦劝白衣成酩酊,尽饶红粉插茱萸。
定应青帝稀曾见,端的黄金似得无。
便拟栽培伴桃李,尽移春色入洪炉。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

用田倅韵答孙勉教授二首 其一 (yòng tián cuì yùn dá sūn miǎn jiào shòu èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陆佃

浅红深紫旋教移,直待开无空阙时。
花十八中看蹋鞠,玉东西外听扬巵。
笙歌船舫天围合,灯火楼台月上迟。
顾我若非乡曲远,定应长占此州知。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

次韵苏教授饭郑教授五首 其四 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 项安世

叹息吾家老郑君,三年孤鹤困鷄羣。
天教此地苏司业,与对当时郑广文。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

次韵苏教授饭郑教授五首 其二 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 项安世

琼枝璧月夜争新,玉粒云抄岁有陈。
列屋万锺只此是,更须骑马傍何人。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

次韵苏教授饭郑教授五首 其三 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 项安世

采苹堪赋有斋诗,稚子谈经已大奇。
翁但绿阴啼鸟下,敷床眠到日西时。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

次韵苏教授饭郑教授五首 其一 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 项安世

卧龙山下鹿门居,消得幽人一草庐。
更有胜如诸葛处,稻花香里看芙蕖。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

动物

次韵苏教授饭郑教授五首 其五 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 项安世

三生杜牧垂纶手,渠自长安障日头。
我意从来端易败,分司御史莫来休。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

同施教授东濠看荷花和韵二首 其二 (tóng shī jiào shòu dōng háo kàn hé huā hé yùn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

醉醒絺衣尚酒痕,空思清论卷涛澜。
一诗又得圆前梦,依约风花十二栏。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

用田倅韵答孙勉教授二首 其二 (yòng tián cuì yùn dá sūn miǎn jiào shòu èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陆佃

造化从他密密移,聪明非复似前时。
暂披金甲为儒将,曾燕珠宫对玉巵。
一日看回花恨疾,三年生就叶嫌迟。
殷懃为访春消息,頼有羹梅探得知。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。

次韵周穆卿教授兼简黄元授司户 (cì yùn zhōu mù qīng jiào shòu jiān jiǎn huáng yuán shòu sī hù)

朝代:宋    作者: 王庭珪

尝记枫宸赐异恩,同时人物亦诜诜。
从前百事不挂眼,初得微官便退身。
教授才华欺蜀锦,参军诗句似唐人。
中兴勳业归公等,顾我徒为避世民。

仄平平平仄平○,平仄仄仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
○仄平平仄○仄,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄平平仄平○○。
○平仄平仄仄仄,仄平平平仄仄仄。
仄平仄平仄平仄,○仄平平仄平仄。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
平平平○平仄仄,仄平平仄平平仄。
○仄平○仄○平,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,○平仄仄平平○。
仄○仄平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平仄,平平仄仄平○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄仄仄仄仄仄平,仄仄平仄○平平。
仄○仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平○,平仄平仄○平平。
○仄仄平平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄○仄仄平,仄仄仄平仄平仄。