xuān cǎo piān
萱草篇 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 家铉翁 (jiā xuàn wēng)

诗人美萱草,盖谓忧可忘。
人子惜此花,植之盈北堂。
庶以悦亲意,岂特怜芬芳。
使君有慈母,星发寿且康。
晨昏谨色养,彩服戏其傍。
燕喜酌春酒,欢然釂金觞。
物理似有助,丛萱忽非常。
竞吐栗玉艳,欲夺金芝光。
秀本自稠叠,骈枝亦荧煌。
乃知风人意,比兴宜成章。
东野情思苦,少忧多悲伤。
谓此儿女花,莫能解刚肠。
斯言虽有激,疑其未通方。
忧心无时已,徒枉憔悴乡。
寓物傥适意,何须动悲凉。
况复循吏政,和声入封疆。
抚俗时用乂,事亲日尤长。
萱草岁岁盛,此乐安可量。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

shī rén měi xuān cǎo , gài wèi yōu kě wàng 。
rén zǐ xī cǐ huā , zhí zhī yíng běi táng 。
shù yǐ yuè qīn yì , qǐ tè lián fēn fāng 。
shǐ jūn yǒu cí mǔ , xīng fā shòu qiě kāng 。
chén hūn jǐn sè yǎng , cǎi fú xì qí bàng 。
yàn xǐ zhuó chūn jiǔ , huān rán jiào jīn shāng 。
wù lǐ sì yǒu zhù , cóng xuān hū fēi cháng 。
jìng tǔ lì yù yàn , yù duó jīn zhī guāng 。
xiù běn zì chóu dié , pián zhī yì yíng huáng 。
nǎi zhī fēng rén yì , bǐ xīng yí chéng zhāng 。
dōng yě qíng sī kǔ , shǎo yōu duō bēi shāng 。
wèi cǐ ér nǚ huā , mò néng jiě gāng cháng 。
sī yán suī yǒu jī , yí qí wèi tōng fāng 。
yōu xīn wú shí yǐ , tú wǎng qiáo cuì xiāng 。
yù wù tǎng shì yì , hé xū dòng bēi liáng 。
kuàng fù xún lì zhèng , hé shēng rù fēng jiāng 。
fǔ sú shí yòng yì , shì qīn rì yóu cháng 。
xuān cǎo suì suì shèng , cǐ lè ān kě liáng 。

萱草篇

—— 家鉉翁

詩人美萱草,蓋謂憂可忘。
人子惜此花,植之盈北堂。
庶以悅親意,豈特憐芬芳。
使君有慈母,星髮壽且康。
晨昏謹色養,彩服戲其傍。
燕喜酌春酒,歡然釂金觴。
物理似有助,叢萱忽非常。
競吐栗玉艷,欲奪金芝光。
秀本自稠疊,駢枝亦熒煌。
乃知風人意,比興宜成章。
東野情思苦,少憂多悲傷。
謂此兒女花,莫能解剛腸。
斯言雖有激,疑其未通方。
憂心無時已,徒枉憔悴鄉。
寓物儻適意,何須動悲凉。
况復循吏政,和聲入封疆。
撫俗時用乂,事親日尤長。
萱草歲歲盛,此樂安可量。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

shī rén měi xuān cǎo , gài wèi yōu kě wàng 。
rén zǐ xī cǐ huā , zhí zhī yíng běi táng 。
shù yǐ yuè qīn yì , qǐ tè lián fēn fāng 。
shǐ jūn yǒu cí mǔ , xīng fā shòu qiě kāng 。
chén hūn jǐn sè yǎng , cǎi fú xì qí bàng 。
yàn xǐ zhuó chūn jiǔ , huān rán jiào jīn shāng 。
wù lǐ sì yǒu zhù , cóng xuān hū fēi cháng 。
jìng tǔ lì yù yàn , yù duó jīn zhī guāng 。
xiù běn zì chóu dié , pián zhī yì yíng huáng 。
nǎi zhī fēng rén yì , bǐ xīng yí chéng zhāng 。
dōng yě qíng sī kǔ , shǎo yōu duō bēi shāng 。
wèi cǐ ér nǚ huā , mò néng jiě gāng cháng 。
sī yán suī yǒu jī , yí qí wèi tōng fāng 。
yōu xīn wú shí yǐ , tú wǎng qiáo cuì xiāng 。
yù wù tǎng shì yì , hé xū dòng bēi liáng 。
kuàng fù xún lì zhèng , hé shēng rù fēng jiāng 。
fǔ sú shí yòng yì , shì qīn rì yóu cháng 。
xuān cǎo suì suì shèng , cǐ lè ān kě liáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

美萱草的诗中表达了忧愁可以被忘记的观点,诗人将其种在北堂,以悦亲人之意,并不仅仅是因为它的芬芳。使君拥有慈母,招来吉祥长寿。日常晨昏细心照料,彩服装扮其旁。燕子喜欢喝春酒,欢快地举金觞。这些物理奇观似乎有助于繁茂丛萱,但它的艳丽并非寻常,竞相争妍夺目,欲夺金芝的光芒。美萱本身就很繁茂灿烂,枝条交错而又明亮。诗人从中体会到风雅之人的心意,将此作为比兴可成章。东野之情思痛苦,忧愁多于悲伤,称美萱为“儿女花”,但似乎无法化解他们的刚肠。虽然这番话语激昂,但疑惑仍未消除。忧虑之心始终不曾离去,徒使他瘦弱憔悴。住在这里的人或许可以使自己满意,何必悲伤凄凉。何况,也可以顺应当地的风俗政治,和谐地进入封疆之内。调治风俗、安顺时乂,孝敬亲人的事日日愈甚。美萱草岁岁盛开,这种欢乐又何可量度呢。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者家铉翁介绍:🔈

家铉翁(一二一三~?),号则堂,眉山(今属四川)人。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱。入爲大理少卿。度宗咸淳八年(一二七二)兼权知绍兴府、浙东安抚提举司事(《宋史》卷四六《度宗纪》)。召爲枢密都丞旨。知建宁府兼福建转运副使。恭宗德佑元年(一二七五)知临安府、两浙西路安抚使(《四明文献集》卷五)。迁枢密都丞旨。二年,赐进士出身,签书枢密院事(《宋史》卷四七《瀛国公本纪》)。元兵围临安,丞相吴坚、贾余庆檄告天下守令以城降,铉翁独不联署。旋与贾、吴等充祈请使赴元被留,後改馆河间,以《春秋》教授弟子。元世祖至元三十一年(一二九四)放还,时年八十二(《全宋词》册四小传),又数年卒。着作今存《春秋集传... 查看更多>>

家铉翁的诗:

家铉翁的词:

相关诗词:

萱草 (xuān cǎo)

朝代:宋    作者: 刘过

不尽人间万古愁,却评萱草解忘忧。
开花若总关憔悴,谁信浮生更白头。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

游子 (yóu zǐ)

朝代:唐    作者: 孟郊

萱草生堂堦,游子行天涯。
慈亲倚堂门,不见萱草花。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

游子行 (yóu zǐ xíng)

朝代:唐    作者: 聂夷中

萱草生堂阶,游子行天涯。
慈亲倚门望,不见萱草花。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

酬梦得比萱草见赠 (chóu mèng dé bǐ xuān cǎo jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 白居易

杜康能散闷,萱草解忘忧。
借问萱逢杜,何如白见刘。
老衰胜少夭,闲乐笑忙愁。
试问同年内,何人得白头。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

萱草 (xuān cǎo)

朝代:宋    作者: 张载

萱草花开十日余,花繁日日倍于初。
朝开暮落终非计,栽活青松渐剪除。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

萱草花 (xuān cǎo huā)

朝代:宋    作者: 徐似道

莫讶萱枝小,能施宫样粧。
只缘沾染足,绝似杜兰香。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

书院杂咏 萱花 (shū yuàn zá yǒng xuān huā)

朝代:宋    作者: 王十朋

有客看萱草,终身悔远游。
向人空自绿,无复解忘忧。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

赠乐天 (zèng lè tiān)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

唯君比萱草,相见可忘忧。
(《白氏长庆集》卷三四《酬梦得比萱草见赠》自注引)。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

和石昌言学士官舍十题 萱草 (hé shí chāng yán xué shì guān shè shí tí xuān cǎo)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

人心与草不相同,安有树萱忧自释。
若言忧及此能忘,乃是人心为物易。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。

郡西斋有夜合萱草对开因成二阕 其二 (jùn xī zhāi yǒu yè hé xuān cǎo duì kāi yīn chéng èr què qí èr)

朝代:宋    作者: 韩琦

合欢萱草两含芳,一见令人乐兴长。
唯是忧边与忧国,对花终日不能忘。

平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄仄平,仄平平仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,平仄仄○平。
平平仄仄仄,仄仄仄○仄。
○仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄平平平仄,仄○平平平。
平仄平○仄,仄平平平平。
仄仄平仄平,仄平仄平平。
平平平仄仄,平○仄平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,○平仄○平。
仄仄平仄仄,仄○仄平○。
平仄仄仄仄,仄仄平仄○。