xù jiù zèng jiāng yáng zǎi lù tiáo
叙旧赠江阳宰陆调 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

泰伯让天下,仲雍扬波涛。
清风荡万古,迹与星辰高。
开吴食东溟,陆氏世英髦。
多君秉古节,岳立冠人曹。
风流少年时,京洛事游遨。
腰间延陵劒,玉带明珠袍。
我昔鬬鸡徒,连延五陵豪。
邀遮相组织,呵吓来煎熬。
君开万丛人,鞍马皆辟易。
告急清宪台,脱余北门厄。
间宰江阳邑,翦棘树兰芳。
城门何肃穆,五月飞秋霜。
好鸟集珍木,高才列华堂。
时从府中归,丝管俨成行。
但苦隔远道,无由共衔觞。
江北荷花开,江南杨梅熟。
正好饮酒时,怀贤在心目。
挂席拾海月,乘风下长川。
多沽新丰醁,满载剡溪船。
中途不遇人,直到尔门前。
大笑同一醉,取乐平生年。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

tài bǎi ràng tiān xià , zhòng yōng yáng bō tāo 。
qīng fēng dàng wàn gǔ , jì yǔ xīng chén gāo 。
kāi wú shí dōng míng , lù shì shì yīng máo 。
duō jūn bǐng gǔ jié , yuè lì guān rén cáo 。
fēng liú shào nián shí , jīng luò shì yóu áo 。
yāo jiān yán líng jiàn , yù dài míng zhū páo 。
wǒ xī dòu jī tú , lián yán wǔ líng háo 。
yāo zhē xiāng zǔ zhī , hē xià lái jiān áo 。
jūn kāi wàn cóng rén , ān mǎ jiē pì yì 。
gào jí qīng xiàn tái , tuō yú běi mén è 。
jiān zǎi jiāng yáng yì , jiǎn jí shù lán fāng 。
chéng mén hé sù mù , wǔ yuè fēi qiū shuāng 。
hǎo niǎo jí zhēn mù , gāo cái liè huá táng 。
shí cóng fǔ zhōng guī , sī guǎn yǎn chéng xíng 。
dàn kǔ gé yuǎn dào , wú yóu gòng xián shāng 。
jiāng běi hé huā kāi , jiāng nán yáng méi shú 。
zhèng hǎo yǐn jiǔ shí , huái xián zài xīn mù 。
guà xí shí hǎi yuè , chéng fēng xià cháng chuān 。
duō gū xīn fēng lù , mǎn zài yǎn xī chuán 。
zhōng tú bù yù rén , zhí dào ěr mén qián 。
dà xiào tóng yī zuì , qǔ lè píng shēng nián 。

敘舊贈江陽宰陸調

—— 李白

泰伯讓天下,仲雍揚波濤。
清風蕩萬古,跡與星辰高。
開吳食東溟,陸氏世英髦。
多君秉古節,嶽立冠人曹。
風流少年時,京洛事遊遨。
腰間延陵劒,玉帶明珠袍。
我昔鬬雞徒,連延五陵豪。
邀遮相組織,呵嚇來煎熬。
君開萬叢人,鞍馬皆辟易。
告急清憲臺,脫余北門厄。
間宰江陽邑,翦棘樹蘭芳。
城門何肅穆,五月飛秋霜。
好鳥集珍木,高才列華堂。
時從府中歸,絲管儼成行。
但苦隔遠道,無由共銜觴。
江北荷花開,江南楊梅熟。
正好飲酒時,懷賢在心目。
掛席拾海月,乘風下長川。
多沽新豐醁,滿載剡溪船。
中途不遇人,直到爾門前。
大笑同一醉,取樂平生年。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

tài bǎi ràng tiān xià , zhòng yōng yáng bō tāo 。
qīng fēng dàng wàn gǔ , jì yǔ xīng chén gāo 。
kāi wú shí dōng míng , lù shì shì yīng máo 。
duō jūn bǐng gǔ jié , yuè lì guān rén cáo 。
fēng liú shào nián shí , jīng luò shì yóu áo 。
yāo jiān yán líng jiàn , yù dài míng zhū páo 。
wǒ xī dòu jī tú , lián yán wǔ líng háo 。
yāo zhē xiāng zǔ zhī , hē xià lái jiān áo 。
jūn kāi wàn cóng rén , ān mǎ jiē pì yì 。
gào jí qīng xiàn tái , tuō yú běi mén è 。
jiān zǎi jiāng yáng yì , jiǎn jí shù lán fāng 。
chéng mén hé sù mù , wǔ yuè fēi qiū shuāng 。
hǎo niǎo jí zhēn mù , gāo cái liè huá táng 。
shí cóng fǔ zhōng guī , sī guǎn yǎn chéng xíng 。
dàn kǔ gé yuǎn dào , wú yóu gòng xián shāng 。
jiāng běi hé huā kāi , jiāng nán yáng méi shú 。
zhèng hǎo yǐn jiǔ shí , huái xián zài xīn mù 。
guà xí shí hǎi yuè , chéng fēng xià cháng chuān 。
duō gū xīn fēng lù , mǎn zài yǎn xī chuán 。
zhōng tú bù yù rén , zhí dào ěr mén qián 。
dà xiào tóng yī zuì , qǔ lè píng shēng nián 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
太伯治理天下,仲雍威风凛凛,如波涛滔滔。清风吹拂万古,足迹高耸如星辰。开辟吴国东方的辽阔海域,陆氏家族世代英俊出众。多位君主秉持着古代的道德准则,岳飞站立在人们心中,堪比曹操的威严。年少时游历于京洛之间,见闻事物,畅游自如。腰间佩戴延陵剑,身披明珠珍宝的华美袍服。我曾经在鸡斗中崭露头角,与连延五陵的豪杰并列。邀请遮相等人组织宴会,享受美食与热闹。君主迎接万千臣民,马匹均被精心挑选。我告急清宪台,摆脱了北门的困境。穿过江阳城邑,剪除了荆棘,树立起兰芳。城门庄重肃穆,五月里飘散着秋霜的气息。优秀的鸟儿聚集在珍贵的树木上,才华横溢的人们聚集在华堂之上。时常从官府回家,丝管音乐庄重悠扬。只可惜长途跋涉,无法与你共同举杯畅饮。江北的荷花盛开,江南的杨梅成熟。正是品味美酒的时刻,心中怀念着贤才之士。挂起席帐,赏海上皎洁的月光,乘着风儿顺流而下,穿越长江之川。多买新鲜的丰醁酒,满载在剡溪的船上。途中未遇到他人,直到来到你的门前。大笑着同醉一番,享受人生的乐趣。

赏析:
这首诗《叙旧赠江阳宰陆调》是唐代著名诗人李白创作的一首赠诗,表达了诗人对友人江阳宰陆调的深厚情谊和对往事的回忆之情。整首诗以叙述诗人与友人相识、相交、重逢的经历为线索,贯穿了友情、壮志、风景和人生百态等多个主题,通过这些主题的交织,展现出了李白豪放、奔放的诗意情感。
首节以“泰伯让天下,仲雍扬波涛”开篇,表现出陆调身世的非凡和他的崇高志向。接着以“风流少年时,京洛事游遨”勾画出了两位诗人早年的风光岁月,与诗人的友情始于青年时代。然后通过“我昔鬬鸡徒,连延五陵豪”一段,描写了诗人与友人在京洛期间的豪气和交往。这里以“连延五陵豪”表现了友人的身份地位。
接下来的句子中,陆调成为江阳宰,成就非凡,而诗人则在外游历,两者的生活轨迹逐渐分开。但友情依旧,诗人想起陆调,思念之情溢于言表,形成了诗中的高潮。
最后两节描述了诗人重回江阳,城门之处,景物依旧美丽,但与友人相聚的时机已过去,只能寄托情感于诗中,表达对友人的祝愿和思念之情。最后两节也点出了友人陆调的贤德和高风亮节,显示了友情的珍贵。
整首诗以诗人的抒情方式,写出了友情的深厚和珍贵,以及友人陆调的风采和高风亮节,展现了李白豪放、奔放的诗意情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

答胡仲方赠诗 (dá hú zhòng fāng zèng shī)

朝代:宋    作者: 杨万里

畴昔昭王渡楚江,得萍斗大嚼甘芳。
因君黄绶作此县,问古青苹何处乡。
民乐弦歌爱言偃,天将桃李醉河阳。
望郎旧说为邑宰,邑宰今看为望郎。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

赠建阳医士杨椿老二首 其一 (zèng jiàn yáng yī shì yáng chūn lǎo èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

当年琴调绝平平,妄意先贤宰武城。
邑有澹台犹欠识,始知令尹未聪明。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

送乐平苗明府得家字 (sòng lè píng miáo míng fǔ dé jiā zì)

朝代:唐    作者: 李端

本自求彭泽,谁云道里赊。
山从石壁断,江向弋阳斜。
暮色随枫树,阴云暗荻花。
诸侯旧调鼎,应重宰臣家。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

和浔阳宰感旧绝句五首 二 (hé xún yáng zǎi gǎn jiù jué jù wǔ shǒu èr)

朝代:唐    作者: 李中

浔阳物景真难及,练泻澄江最好看。
曾上虚楼吟倚槛,五峰擎雪照人寒。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

赠欧阳明府 (zèng ōu yáng míng fǔ)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

贤宰宰斯邑,政闻闾里间。
都缘民讼少,长觉吏徒闲。
帆落樽前浦,钟鸣枕上山。
回舟却惆怅,数宿钓鱼湾。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

乡人项服善宰鄱阳有政声人惜其去用郡圃栽花韵作诗数篇叙别遂和以送之 其三 (xiāng rén xiàng fú shàn zǎi pó yáng yǒu zhèng shēng rén xī qí qù yòng jùn pǔ zāi huā yùn zuò shī shù piān xù bié suì hé yǐ sòng zhī qí sān)

朝代:宋    作者: 王十朋

江东回首莫云赊,寒食令人感岁华。
皎皎丹心惟望日,星星短发不簪花。
书传何处山名雁,酒忆吾乡水似霞。
故旧相逢如问我,为言多病服天麻。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

赠向亲 (zèng xiàng qīn)

朝代:宋    作者: 韩淲

大耐人家旧相门,共嗟北路尚堪论。
载披留别知己叙,此意寥寥属耳孙。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

席上酬东川严中丞叙旧见赠 (xí shàng chóu dōng chuān yán zhōng chéng xù jiù jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 薛逢

昔记披云日,今逾二十年。
声名俱是梦,恩旧半归泉。
朱绂慙衰齿,红妆惨别筵。
离歌正凄切,休更促危弦。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

望汉阳柳色寄王宰 (wàng hàn yáng liǔ sè jì wáng zǎi)

朝代:唐    作者: 李白

汉阳江上柳,望客引东枝。
树树花如雪,纷纷乱若丝。
春风传我意,草木别前知。
寄谢弦歌宰,西来定未迟。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。

赠琴客陆元章 (zèng qín kè lù yuán zhāng)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

手持一枚寒水晶,十指击戛如玉鸣。
曲弹白雪阳春调,调有高山流水声。
松梢鹤唳恰夜半,寒烟寂寂风泠泠。
纸衾瓦枕冷如水,展转无梦睡不成。
起来搔首抚一阕,吟罢满山秋月明。

仄仄仄平仄,仄○平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平○,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
平平仄平平,平仄仄平平。
平○平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平○仄仄,平仄平○平。
平平仄平平,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
○仄平平仄,仄仄仄平平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平○仄○平,平仄仄平○。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平仄○平平,平平平平仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,○平仄○平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
○平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄平平平。