xīn yuè fǔ mǔ dān fāng měi tiān zǐ yōu nóng yě
新乐府 牡丹芳 美天子忧农也 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 白居易 (bái jū yì)

牡丹芳,牡丹芳,黄金蘂绽红玉房。
千片赤英霞烂烂,百枝绦点灯煌煌。
照地初开锦绣段,当风不结兰麝囊。
仙人琪树白无色,王母桃花小不香。
宿露轻盈泛紫艳,朝阳照耀生红光。
红紫二色间深浅,向背万态随低昂。
映叶多情隐羞面,卧丛无力含醉妆。
低娇笑容疑掩口,凝思怨人如断肠。
穠姿贵彩信奇绝,杂卉乱花无比方。
石竹金钱何细碎,芙蓉芍药苦寻常。
遂使王公与乡士,游花冠盖日相望。
庳车輭轝贵公主,香衫细马豪家郎。
卫公宅静闭东院,西明寺深开北廊。
戏蝶双舞看人久,残莺一声春日长。
共愁日照芳难驻,仍张帷幕垂阴凉。
花开花落二十日,一城之人皆若狂。
三代以还文胜质,人心重华不重实。
重华直至牡丹芳,其来有渐非今日。
元和天子忧农桑,恤下动天天降祥。
去岁嘉禾生九穗,田中寂莫无人至。
今年瑞麦分两岐,君心独喜无人知。
无人知,可叹息,我愿暂求造化力。
减却牡丹妖艳色,少回乡士爱花心,同似吾君忧稼穑。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

mǔ dān fāng , mǔ dān fāng , huáng jīn ruǐ zhàn hóng yù fáng 。
qiān piàn chì yīng xiá làn làn , bǎi zhī tāo diǎn dēng huáng huáng 。
zhào dì chū kāi jǐn xiù duàn , dāng fēng bù jié lán shè náng 。
xiān rén qí shù bái wú sè , wáng mǔ táo huā xiǎo bù xiāng 。
sù lù qīng yíng fàn zǐ yàn , cháo yáng zhào yào shēng hóng guāng 。
hóng zǐ èr sè jiān shēn qiǎn , xiàng bèi wàn tài suí dī áng 。
yìng yè duō qíng yǐn xiū miàn , wò cóng wú lì hán zuì zhuāng 。
dī jiāo xiào róng yí yǎn kǒu , níng sī yuàn rén rú duàn cháng 。
nóng zī guì cǎi xìn qí jué , zá huì luàn huā wú bǐ fāng 。
shí zhú jīn qián hé xì suì , fú róng sháo yao kǔ xún cháng 。
suì shǐ wáng gōng yǔ xiāng shì , yóu huā guān gài rì xiāng wàng 。
bì chē ruǎn yú guì gōng zhǔ , xiāng shān xì mǎ háo jiā láng 。
wèi gōng zhuán jìng bì dōng yuàn , xī míng sì shēn kāi běi láng 。
xì dié shuāng wǔ kàn rén jiǔ , cán yīng yī shēng chūn rì cháng 。
gòng chóu rì zhào fāng nán zhù , réng zhāng wéi mù chuí yīn liáng 。
huā kāi huā luò èr shí rì , yī chéng zhī rén jiē ruò kuáng 。
sān dài yǐ huán wén shèng zhì , rén xīn chóng huá bù chóng shí 。
chóng huá zhí zhì mǔ dān fāng , qí lái yǒu jiàn fēi jīn rì 。
yuán hé tiān zǐ yōu nóng sāng , xù xià dòng tiān tiān jiàng xiáng 。
qù suì jiā hé shēng jiǔ suì , tián zhōng jì mò wú rén zhì 。
jīn nián ruì mài fēn liǎng qí , jūn xīn dú xǐ wú rén zhī 。
wú rén zhī , kě tàn xī , wǒ yuàn zàn qiú zào huà lì 。
jiǎn què mǔ dān yāo yàn sè , shǎo huí xiāng shì ài huā xīn , tóng sì wú jūn yōu jià sè 。

乐府 咏物 牡丹

新樂府 牡丹芳 美天子憂農也

—— 白居易

牡丹芳,牡丹芳,黃金蘂綻紅玉房。
千片赤英霞爛爛,百枝絳點燈煌煌。
照地初開錦繡段,當風不結蘭麝囊。
仙人琪樹白無色,王母桃花小不香。
宿露輕盈泛紫豔,朝陽照耀生紅光。
紅紫二色間深淺,向背萬態隨低昂。
映葉多情隱羞面,臥叢無力含醉妝。
低嬌笑容疑掩口,凝思怨人如斷腸。
穠姿貴彩信奇絕,雜卉亂花無比方。
石竹金錢何細碎,芙蓉芍藥苦尋常。
遂使王公與鄉士,遊花冠蓋日相望。
庳車輭轝貴公主,香衫細馬豪家郎。
衛公宅靜閉東院,西明寺深開北廊。
戲蝶雙舞看人久,殘鶯一聲春日長。
共愁日照芳難駐,仍張帷幕垂陰涼。
花開花落二十日,一城之人皆若狂。
三代以還文勝質,人心重華不重實。
重華直至牡丹芳,其來有漸非今日。
元和天子憂農桑,卹下動天天降祥。
去歲嘉禾生九穗,田中寂莫無人至。
今年瑞麥分兩岐,君心獨喜無人知。
無人知,可歎息,我願暫求造化力。
減却牡丹妖豔色,少迴鄉士愛花心,同似吾君憂稼穡。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

mǔ dān fāng , mǔ dān fāng , huáng jīn ruǐ zhàn hóng yù fáng 。
qiān piàn chì yīng xiá làn làn , bǎi zhī tāo diǎn dēng huáng huáng 。
zhào dì chū kāi jǐn xiù duàn , dāng fēng bù jié lán shè náng 。
xiān rén qí shù bái wú sè , wáng mǔ táo huā xiǎo bù xiāng 。
sù lù qīng yíng fàn zǐ yàn , cháo yáng zhào yào shēng hóng guāng 。
hóng zǐ èr sè jiān shēn qiǎn , xiàng bèi wàn tài suí dī áng 。
yìng yè duō qíng yǐn xiū miàn , wò cóng wú lì hán zuì zhuāng 。
dī jiāo xiào róng yí yǎn kǒu , níng sī yuàn rén rú duàn cháng 。
nóng zī guì cǎi xìn qí jué , zá huì luàn huā wú bǐ fāng 。
shí zhú jīn qián hé xì suì , fú róng sháo yao kǔ xún cháng 。
suì shǐ wáng gōng yǔ xiāng shì , yóu huā guān gài rì xiāng wàng 。
bì chē ruǎn yú guì gōng zhǔ , xiāng shān xì mǎ háo jiā láng 。
wèi gōng zhuán jìng bì dōng yuàn , xī míng sì shēn kāi běi láng 。
xì dié shuāng wǔ kàn rén jiǔ , cán yīng yī shēng chūn rì cháng 。
gòng chóu rì zhào fāng nán zhù , réng zhāng wéi mù chuí yīn liáng 。
huā kāi huā luò èr shí rì , yī chéng zhī rén jiē ruò kuáng 。
sān dài yǐ huán wén shèng zhì , rén xīn chóng huá bù chóng shí 。
chóng huá zhí zhì mǔ dān fāng , qí lái yǒu jiàn fēi jīn rì 。
yuán hé tiān zǐ yōu nóng sāng , xù xià dòng tiān tiān jiàng xiáng 。
qù suì jiā hé shēng jiǔ suì , tián zhōng jì mò wú rén zhì 。
jīn nián ruì mài fēn liǎng qí , jūn xīn dú xǐ wú rén zhī 。
wú rén zhī , kě tàn xī , wǒ yuàn zàn qiú zào huà lì 。
jiǎn què mǔ dān yāo yàn sè , shǎo huí xiāng shì ài huā xīn , tóng sì wú jūn yōu jià sè 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
牡丹芳香啊牡丹芳香,黄金的花蕊开绽在红玉的花房;
几千片花瓣赤霞似的灿烂,几百枝花朵绛烛似的辉煌。
照地生辉,刚展开锦绣的身段,迎风飘香,却没带兰麝的香囊。
仙人的琪树,被比得苍白无色,王母的桃花,也显得细小不香。
宿露浸润,泛起紫闪闪的奇艳,朝阳照耀,放出红灿灿的异光;
红紫深浅,呈现着不同的色调,向背低昂,变幻出无数的形状。
无力地卧在花丛,将息带醉的身躯,多情地映着花叶,隐藏含羞的面庞。
娇生生的笑容,仿佛想掩住香口,怨悠悠的情怀,好像在撕裂柔肠。
称姿贵彩,的确是超凡绝俗,杂卉乱花,哪里能比美争芳。
石竹、金钱,固然是十分细碎,芙蓉、芍药,也不过那么平常。
于是乎引动了王公卿相,冠盖相接地赶来观赏;
还有轻车软轿的贵族公主,和那香衫细马的豪家。
寂静的卫公宅闭了东院,幽深的西明寺开放北廊。
双双舞蝶殷殷地陪伴看客,声声残莺苦苦地挽留春光。
担心太阳晒损娇姿,张起帷幕遮取阴凉。
花开花落,二十来天,满城的人们都像发狂。
三代以后文采胜过实质,一般人都重华而不重实;
重华直重到牡丹的芳菲,由来已久,并非始于今日。
元和皇帝很关心农桑,由于他体恤下民,天降吉祥。
去年的嘉禾长出九穗,田中寂寞,没有人理睬。
今年的麦子分出两枝,但是这些却无人知晓,唯独天子一个人内心感到喜悦.
天降吉祥,没人理会真叫人叹息。
我愿暂求掌握造化的主宰者,减却牡丹妖艳的颜色,
冷却一下卿士们爱花的心情,都象天子一样关心农业生产,人民就都得到幸福了。

注释:
(1)绽:裂开。此指花开。
(2)红玉房:指红牡丹花瓣。
(3)英:花瓣。
(4)灿灿:光彩鲜明耀眼。
(5)绛:深红色。
(6)煌煌:光辉灿烂的样子。
(7)兰麝囊:装着兰草、麝香等香料的香囊。
(8)琪树:神话中的玉树。
(9)间:更迭。
(10)随:任凭。
(11)比方:比较。
(12)石竹:草名,开红白小花如铜钱大小。
(13)芙蓉:荷花。
(14)芍药:观赏植物名,花大而美。
(15)寻常:平常,平凡。
(16)王公与卿士:古时封爵,有王,有公,又论品阶又有卿、大夫、士。
(17)游花:外出赏花。冠盖:帽子与车上的帷盖。此朝中的达官贵人。
(18)庳(bēi)车:指一种轻便灵巧的车子。
(19)软舆:软座轿子。
(20)细马:良马。
(21)卫公宅:唐李靖封卫国公,其宅多植花木。
(22)西明寺:唐时玩赏牡丹的胜地。
(23)三代:典出司马迁《史记·封禅书》:昔三代之居,皆在河洛之间。这里指夏、商、周。
(24)文胜质:典出《论语·雍也》“子曰:质胜文则野,文胜质则史。文质彬彬,然后君子。”此处意为人们喜尚文采胜过了喜爱事物质朴的本性。
(25)有渐:有所加剧。
(26)元和天子:指唐宪宗李纯。
(27)恤下:抚恤下民。
(28)动天,感动了上天。
(29)造化:大自然。
(30)卿士:古官阶有公、卿、大夫、士。这里泛指朝中官员。
(31)稼穑:指农事。


赏析:

  诗人运用描写、记叙、议论、抒情相结合的手法,完成了这首有名的乐府诗。先以文彩艳丽的笔法描绘了牡丹妖艳迷人的姿色。继写由于牡丹的妖艳而引逗出卿士赏花的狂热场面。然后笔锋一转,一针见血地指出:这种重华不重实的流弊,由来已久。值得注意的是,诗人在这里没有采取直接抨击卿士的办法,而是采取一种委惋的方式,说“卿士爱花心”是由于“牡丹妖艳色”所致。希望老天施展造化力来减却牡丹的妖艳色,削退卿士的爱花心。最后正面提出: “同似吾君忧稼穑”的主张。白居易提倡天子与卿士关心农业生产的主张值得肯定。

  开始四句从正面极写牡丹的艳丽之态:黄色的花蕊,红色的花瓣,成千上百的牡丹联成一片,像那晚霞似的

  牡丹 灿烂辉煌。“照地初开锦绣段, 当风不结兰麝囊。仙人琪树白无色, 王母桃花小不香。”这四句意思是:牡丹初开似锦绣的身段,光辉照地,香气四溢。仙人的玉树,王母的桃花都无法相比。“宿露轻盈泛紫艳, 朝阳照耀生红光。红紫二色间深浅, 向背万态随低昂。”以上四句意思是:夜露的滋润,朝阳的照耀,使牡丹变幻着不同的色彩,展示着美丽的娇态。

  “映叶多情隐羞面, 卧丛无力含醉妆。低娇笑容疑掩口, 凝思怨人如断肠。浓姿贵彩信奇绝, 杂卉乱花无比方。”这几句运用拟人手法写出了华丽、高贵、娇美的牡丹超凡脱俗,与那些杂卉乱花不可相提并论。比方即比拟。比起牡丹,这两种花都显得太细小了。

  “遂使”以下四句:写王公贵族狂热地赏玩牡丹, 这四句的大意是:牡丹的妖艳引逗着王公卿相,贵族公主,豪家儿郎,穿着漂亮,乘坐着轻便舒适的车马终日赏玩。“卫公宅”以下八句:继写牡丹盛开时赏花的盛况。这里用一“闭”字。写尽了王公贵旋倾家出动赏牡丹的情景。又用一“开”字,写尽了牡丹开处皆有人的情景。“花开花落二十日, 一城之人皆若狂。”牡丹在谷雨前后开,从开至谢,一般为二十来天。花开花落,仅仅二十来天,在这一年一度的花开时节,满城的人看花。就好象发狂了似的。“三代”以下四句:议论时弊,进入主题。 “三代”,指夏、商、周三代。 这四句的大意是说:夏、商、周三代以后,浮华胜过了质朴,时人都重视虚华而不重视质实。直到看重牡丹的芳菲。这种流弊并非抬自今日,而是由来已久。“霞和”以下六句大意是:元和天子很关心农业生产.由于他怜悯老百姓感动了神灵,上天便降下了吉祥。去年地里的谷子长出了九穗。但是群臣不关心百姓疾苦。以致田野里很寂寞,无人前往问津。今年的麦子分出两枝,真是祥瑞的征兆,但是这些却无人理会,唯独天子一个人内心感到喜悦。这是对皇帝的颂扬欢捧。“无人知”至末尾:直抒胸臆,点明主题。这四句的大意是:天降吉祥,没人理会真叫人叹息,我愿暂求掌握造化的主宰者。减却牡丹妖艳的颜色,冷却一下卿士们爱花的心情,都象天子一样关心农业生产,人民就都得到幸福了。作者痛斥上层统治者狂热地赏玩妖艳的牡丹而不关心与广大百姓生命攸关的农桑。但作者无回天之力,只能无可奈何地呼喊:“我愿暂求造化力,减却牡丹妖艳色。少回卿士慢花心,同似吾君忧稼穑。”作者对皇帝的褒奖,只是一种类似辞赋中的说反话而已。


创作背景:

  牡丹是中国特产的名花,春末开花,花大而美。唐代高宗、武后时始从汾晋(今山西汾河流域)移植于两京,玄宗时犹视为珍品。到贞元、元和之际,这种风气尤为盛行。每至暮春,车马若狂。王公贵族,若不耽玩牡丹以示风流。诗人看到上层统治者狂热地赏玩妖艳的牡丹,而不关心与广大百姓生命攸关的农桑,面对如此狂乱的世情,故诗人写诗痛斥该不正之风。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者白居易介绍:🔈

白居易,字乐天,下邽人。贞元中,擢进士第,补校书郎。元和初,对制策,入等,调盩厔尉、集贤校理,寻召爲翰林学士、左拾遗,拜赞善大夫。以言事贬江州司马,徙忠州刺史。穆宗初,徵爲主客郎中、知制诰,复乞外,历杭、苏二州刺史。文宗立,以秘书监召,迁刑部侍郎。俄移病,除太子宾客分司东都,拜河南尹。开成初,起爲同州刺史,不拜,改太子少傅。会昌初,以刑部尚书致仕。卒赠尚书右仆射,諡曰文。自号醉吟先生,亦称香山居士。与同年元稹酬咏,号元白;与刘禹锡酬咏,号刘白。《长庆集》诗二十卷,後集诗十七卷,别集补遗二卷,今编诗三十九卷。 白居易字乐... 查看更多>>

白居易的诗:

相关诗词:

牡丹 (mǔ dān)

朝代:宋    作者: 程敦厚

芳丛列翠幰,新苞吐香麝。
满地方争妍,何花肯相下。
牡丹持晚节,羣芳甘共亚。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

天台邵明府履善遗牡丹各赋一绝 其二 (tiān tāi shào míng fǔ lǚ shàn yí mǔ dān gè fù yī jué qí èr)

朝代:宋    作者: 林表民

一春苦雨又忧花,烂尽秧根谷再芽。
见说云头红可喜,老农犹恐是朝霞。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

牡丹开已数日方盛丽未艾也成二绝 其一 (mǔ dān kāi yǐ shù rì fāng shèng lì wèi ài yě chéng èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 钱时

晚春庭院牡丹香,谁道花开恨不长。
寒食到今几十日,依然夭艳压羣芳。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

忆天彭牡丹之盛有感 (yì tiān péng mǔ dān zhī shèng yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 陆游

常记彭州送牡丹,祥云径尺照金盘。
岂知身老农桑野,一朵妖红梦里看。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

覩野花思京师旧游 (dǔ yě huā sī jīng shī jiù yóu)

朝代:唐    作者: 唐末朝士

曾过街西看牡丹,牡丹才谢便心阑。
如今变作村园眼,鼓子花开也喜欢。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

牡丹 (mǔ dān)

朝代:唐    作者: 柳浑

近来无奈牡丹何,数十千钱买一颗。
今朝始得分明见,也共戎葵不校多。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

题牛图 (tí niú tú)

朝代:宋    作者: 戴复古

牡丹花下连宵醉,今日闲看黑牡丹。
得此躬耕东海曲,一贫无虑百忧宽。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

新植花开 (xīn zhí huā kāi)

朝代:宋    作者: 韩琦

去岁栽花遍小栏,只忧芳艳不禁寒。
年来醉赏春风里,无限边人见牡丹。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

白牡丹 (bái mǔ dān)

朝代:唐    作者: 白居易

白花冷澹无人爱,亦占芳名道牡丹。
应似东宫白赞善,被人还唤作朝官。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。

立春检校牡丹 (lì chūn jiǎn xiào mǔ dān)

朝代:宋    作者: 杨万里

牡丹又欲试春粧,恼得闲人也作忙。
新旧年头将替换,去留花眼费商量。
东风从我袖中出,小蕾已含天上香。
只道开时恐肠断,未开先自断人肠。

仄平平,仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,○平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○仄平平仄仄平。
仄仄○平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平仄仄仄○○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平仄平。
平○仄平平仄仄,○○仄平○仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平仄平仄,平平○仄仄○仄。
○平仄平仄平仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄○平仄平。
仄仄平仄○平仄,平平仄平平仄○。
仄平仄仄平○仄,平○平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
○仄仄平平○仄,平平○平仄○仄。
○平仄仄仄平平,○平仄仄平平仄。
平○平仄平平平,仄仄仄平平○平。
仄仄平平平仄仄,平○仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
平平平,仄○仄,仄仄仄平仄仄仄。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平,平仄平平平仄仄。