wǔ yuán xíng zèng qiū qīng cén
武源行赠丘卿岑 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 皎然 (jiǎo rán)

昔年羣盗阻江东,吴山动摇楚泽空。
齐人亦戴蜂虿毒,美稷化为荆棘藂。
汹汹四顾多窟穴,浮云白波名不同。
万人死地当虎口,一旦生涯悬彀中。
昨日将军徇死节,悉向生民陷成血。
胸中豹略张阵云,握内虵矛挥白雪。
长洲南去接孤城,居人散尽鼓噪惊。
三春不见芳草色,四面唯闻刁斗声。
此时狂寇纷如市,君当要冲固深垒。
纵横计出皆获全,士卒身先每轻死。
埽平氛祲望吴门,人间岁美桑柘繁。
比屋生全受君赐,连营罢战赖君恩。
如何弃置功不录,通籍无名滞江曲。
灞亭不重李将军,汉爵犹轻苏属国。
荒营寂寂隐山椒,春意空惊故柳条。
野战攻城尽如此,即今谁是霍嫖姚。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

xī nián qún dào zǔ jiāng dōng , wú shān dòng yáo chǔ zé kōng 。
qí rén yì dài fēng chài dú , měi jì huà wéi jīng jí cóng 。
xiōng xiōng sì gù duō kū xué , fú yún bái bō míng bù tóng 。
wàn rén sǐ dì dāng hǔ kǒu , yī dàn shēng yá xuán gòu zhōng 。
zuó rì jiāng jūn xùn sǐ jié , xī xiàng shēng mín xiàn chéng xuè 。
xiōng zhōng bào lüè zhāng zhèn yún , wò nèi shé máo huī bái xuě 。
cháng zhōu nán qù jiē gū chéng , jū rén sàn jìn gǔ zào jīng 。
sān chūn bù jiàn fāng cǎo sè , sì miàn wéi wén diāo dòu shēng 。
cǐ shí kuáng kòu fēn rú shì , jūn dāng yào chōng gù shēn lěi 。
zòng héng jì chū jiē huò quán , shì zú shēn xiān měi qīng sǐ 。
sào píng fēn jìn wàng wú mén , rén jiān suì měi sāng zhè fán 。
bǐ wū shēng quán shòu jūn cì , lián yíng bà zhàn lài jūn ēn 。
rú hé qì zhì gōng bù lù , tōng jí wú míng zhì jiāng qū 。
bà tíng bù chóng lǐ jiāng jūn , hàn jué yóu qīng sū shǔ guó 。
huāng yíng jì jì yǐn shān jiāo , chūn yì kōng jīng gù liǔ tiáo 。
yě zhàn gōng chéng jìn rú cǐ , jí jīn shuí shì huò piáo yáo 。

武源行贈丘卿岑

—— 皎然

昔年羣盜阻江東,吳山動搖楚澤空。
齊人亦戴蜂蠆毒,美稷化爲荆棘藂。
洶洶四顧多窟穴,浮雲白波名不同。
萬人死地當虎口,一旦生涯懸彀中。
昨日將軍徇死節,悉向生民陷成血。
胸中豹略張陣雲,握內虵矛揮白雪。
長洲南去接孤城,居人散盡鼓譟驚。
三春不見芳草色,四面唯聞刁斗聲。
此時狂寇紛如市,君當要衝固深壘。
縱橫計出皆獲全,士卒身先每輕死。
埽平氛祲望吳門,人間歲美桑柘繁。
比屋生全受君賜,連營罷戰賴君恩。
如何棄置功不錄,通籍無名滯江曲。
灞亭不重李將軍,漢爵猶輕蘇屬國。
荒營寂寂隱山椒,春意空驚故柳條。
野戰攻城盡如此,即今誰是霍嫖姚。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

xī nián qún dào zǔ jiāng dōng , wú shān dòng yáo chǔ zé kōng 。
qí rén yì dài fēng chài dú , měi jì huà wéi jīng jí cóng 。
xiōng xiōng sì gù duō kū xué , fú yún bái bō míng bù tóng 。
wàn rén sǐ dì dāng hǔ kǒu , yī dàn shēng yá xuán gòu zhōng 。
zuó rì jiāng jūn xùn sǐ jié , xī xiàng shēng mín xiàn chéng xuè 。
xiōng zhōng bào lüè zhāng zhèn yún , wò nèi shé máo huī bái xuě 。
cháng zhōu nán qù jiē gū chéng , jū rén sàn jìn gǔ zào jīng 。
sān chūn bù jiàn fāng cǎo sè , sì miàn wéi wén diāo dòu shēng 。
cǐ shí kuáng kòu fēn rú shì , jūn dāng yào chōng gù shēn lěi 。
zòng héng jì chū jiē huò quán , shì zú shēn xiān měi qīng sǐ 。
sào píng fēn jìn wàng wú mén , rén jiān suì měi sāng zhè fán 。
bǐ wū shēng quán shòu jūn cì , lián yíng bà zhàn lài jūn ēn 。
rú hé qì zhì gōng bù lù , tōng jí wú míng zhì jiāng qū 。
bà tíng bù chóng lǐ jiāng jūn , hàn jué yóu qīng sū shǔ guó 。
huāng yíng jì jì yǐn shān jiāo , chūn yì kōng jīng gù liǔ tiáo 。
yě zhàn gōng chéng jìn rú cǐ , jí jīn shuí shì huò piáo yáo 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔年,众多盗贼阻隔了江东,吴山动摇,楚泽空虚。齐国的人也带着蜂虿的毒素,美好的稷粒竟然变为荆棘丛生的野地。

汹汹的敌人四处观望,藏身于多处洞窟,漂浮的云彩和波浪都拥有不同的名号。万人置身死地,就像置身于虎口之中,一旦踏入这生涯的险境,生死悬于一线。

昨日的将军为国捐躯,忠诚节义感动了全体百姓,他们的鲜血洒遍土地。胸怀忠诚如猛豹的谋略展开阵云,手握锋利蛇矛,挥洒着洁白的雪花。

长洲向南迎接敌人的孤城,当地居民纷纷散去,只听到空旷的战鼓声。春天里芳草无从见,四面只闻敌人的挑衅声。

此时狂妄的寇敌犹如市集般纷纷而至,君主应当坚决地守住重要的城池。在纵横计策中,每个士卒都以身先士卒,甘愿轻生以维护国家的安危。

压平祸乱,期望吴门重现昔日的繁荣景象。人间的岁月里,美好的桑柘依然茂盛。比屋生全得到君主的赏赐,连战罢,仰仗君主的恩泽。

然而,为何功绩被弃置不录,让他们的名字滞留江曲,没有被载入通籍之中?灞亭不再珍视李将军,汉朝的爵位也轻视了苏属国。

荒营寂寂,隐匿着山椒,春天的气息却惊扰了故柳的树条。在野战和攻城中,竟然变得如此困境,如今,又有谁能继承霍嫖姚的雄心壮志呢?

赏析:此首诗以武源行赠丘卿岑为题,表现了作者皎然对于战乱时期的社会困苦和英雄的崇敬之情。诗以苦战之景为背景,展现了时代的艰难与武士的英勇。首联写乱世群盗横行,形势艰危。次联写战乱中百姓疾苦,社稷凋敝。再联写战火纷飞,军民生命悬于虎口。末联写将领决意战死,死前奋勇无悔。诗人抒发对时代的忧虑和对英雄的钦佩之情。
标签: 苦战、英勇、战乱、英雄

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者皎然介绍:🔈

皎然,名昼,姓谢氏,长城人,灵运十世孙也。居杼山,文章儁丽,颜真卿、韦应物竝重之,与之酬倡。贞元中,敕写其文集,入於秘阁。诗七卷。 皎然,福州人。嗣灵峰。住福州长生山,世称长生和尚。诗二首。(《全唐诗》卷八一五所收皎然爲贞元间僧,此爲另一人) 查看更多>>

皎然的诗:

相关诗词:

赠龙虎山甘道士 (zèng lóng hǔ shān gān dào shì)

朝代:宋    作者: 卫宗武

袖携尺素书,远从上清至。
胸涵龙虎象,语带烟霞气。
千古夔牙音,指下发其秘。
为鼓桃源行,桃源何处是。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

动物

挽丘大卿二首 其二 (wǎn qiū dà qīng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

武仲孝标皆己矣,可堪又夺到丘迟。
汉家卿将今能几,洛社耆英在者谁。
作有道碑宁免愧,过乔公墓定何时。
春风自绿原头草,不管人间殄瘁悲。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

六言五首赠李相士景春 其一 (liù yán wǔ shǒu zèng lǐ xiàng shì jǐng chūn qí yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

谤东家丘如狗,誉太史儋犹龙。
卿可自用卿法,吾未始出吾宗。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

动物

过白鹤观寻岑秀才不遇 (guò bái hè guān xún cén xiù cái bù yù)

朝代:唐    作者: 刘长卿

不知方外客,何事锁空房。
应向桃源里,教他唤阮郎。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

赠武平许令 (zèng wǔ píng xǔ lìng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

昔拜先翁汇水滨,存亡回首几经春。
凤毛今喜为花县,鹤发谁嗟困客尘。
箧有赠篇长取读,心藏遗德尚如新。
源源世泽来无尽,桂籍传家已四人。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

桃源 (táo yuán)

朝代:宋    作者: 刘子翬

桃花深处蜜蜂喧,山近前峰鷄犬村。
若有胡麻泛流水,武夷转作武陵源。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

武陵桃源送人 (wǔ líng táo yuán sòng rén)

朝代:唐    作者: 包融

武陵川径入幽遐,中有鸡犬秦人家。
先时见者为谁耶,源水今流桃复花。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

送别

赠武当山孙道士二首 其一 (zèng wǔ dāng shān sūn dào shì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 俞德邻

云龙风虎正经纶,长啸归山作道人。
千古武当丘壑在,纷纷高位几全身。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

动物

小桃源 (xiǎo táo yuán)

朝代:宋    作者: 张师夔

策杖西行路曲斜,一溪春水野人家。
武陵胜处今何在,不问桃源问落花。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。

杂咏一百首 荀卿 (zá yǒng yī bǎi shǒu xún qīng)

朝代:宋    作者: 刘克庄

历历非诸子,駸駸及圣丘。
乃知焚籍相,亦自有源流。

仄平平仄仄平平,平平仄○仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○○仄仄平仄仄,平平仄平平仄平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平平仄○。
仄仄○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄○仄平,仄仄平平平仄仄。
○平平仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○平仄仄平仄仄,仄仄仄○平仄平。
仄平平仄平○仄,平○仄平仄○仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平平平仄平平,平○仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄○仄○平,仄仄○○平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄○平仄仄平。
仄仄平平仄○仄,仄平平仄仄?平。