wú wáng wǎn cí èr shǒu èr
吴王挽辞二首 二 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 徐铉 (xú xuàn)

土德承余烈,江南广旧恩。
一朝人事变,千古信书存。
哀挽周原道,铭旌郑国门。
此生虽未死,寂寞已消魂。
(以上二首角《宋诗纪事》卷三。
)(见《东轩笔录》卷一、《宋朝事实类苑》卷三六。
第一首第四句「白草」二字,《东轩笔录》作「芳草」、《宋朝事实类苑》作「荒草」。
)(〖1〗宋翟耆年《籀史》:「徐铉鼎臣从李煜归朝,为银青光禄大夫、右散骑常侍。
太平兴国中,李煜薨,诏侍臣撰煜神道碑。
有欲中伤铉者,奏曰:『吴王事,莫若徐铉为详。
』遂诏铉撰。
铉泣曰:『臣旧事李煜,陛下容臣存故主之义,乃敢奉诏。
』太宗许之。
铉但推言历数有尽,天命有归而已。
其警句云:『东邻构祸,南箕扇疑,投杼致慈亲之惑,乞火无邻妇之词。
始劳因垒之师,终後涂山之会。
』太宗览之,称叹不已。
异日复得铉所撰《吴王挽词》,今传者二首云云。
铉被诏撰《江南录》,故有『信书』之句。
东邻谓钱俶也。
」〖2〗望按:如《籀史》所载,知挽辞二首之作,已在入宋之後。
以所涉李煜,曾是南唐之主,而徐铉生活於五代者亦四十余年,且《全唐诗》徐铉卷亦收其仕宋後篇什,故仍援例录补,俾成完帙。
)。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
?仄仄仄仄仄仄平仄仄仄○。
??仄平平仄仄仄仄?仄平仄仄仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄仄?仄仄?仄仄,平平仄仄仄?平仄??仄平仄仄仄仄仄?平仄?。
?????仄仄平平仄仄??平仄仄平○仄仄平平,平平平平仄仄平?仄仄○平仄。
仄平○仄○,仄仄平,仄仄平仄仄平仄平。
仄仄○平仄仄,仄仄??平○仄,仄仄平仄平平。
?仄仄仄仄。
仄仄仄??平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄平仄,仄仄仄仄。
?仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄。
○仄仄平??平平仄仄,平平○平,平仄仄平○平仄,仄仄???????平平仄平平。
仄○平仄平平,平仄平平平仄。
?仄平仄平,○○仄仄。
仄仄仄仄仄仄仄平○仄平,平○仄仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄?仄平?平仄。
平平仄○仄仄。
????仄仄?○仄仄仄仄,平仄平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄平平平仄,平平仄平仄平仄仄仄仄仄仄平平,○平平平平仄仄仄○○仄仄仄平仄,仄平○仄仄仄,仄平平仄。
?。

tǔ dé chéng yú liè , jiāng nán guǎng jiù ēn 。
yī cháo rén shì biàn , qiān gǔ xìn shū cún 。
āi wǎn zhōu yuán dào , míng jīng zhèng guó mén 。
cǐ shēng suī wèi sǐ , jì mò yǐ xiāo hún 。
( yǐ shàng èr shǒu jiǎo 《 sòng shī jì shì 》 juàn sān 。
) ( jiàn 《 dōng xuān bǐ lù 》 juàn yī 、 《 sòng cháo shì shí lèi yuàn 》 juàn sān liù 。
dì yī shǒu dì sì jù 「 bái cǎo 」 èr zì , 《 dōng xuān bǐ lù 》 zuò 「 fāng cǎo 」 、 《 sòng cháo shì shí lèi yuàn 》 zuò 「 huāng cǎo 」 。
) ( 〖 1 〗 sòng zhái qí nián 《 zhòu shǐ 》 : 「 xú xuàn dǐng chén cóng lǐ yù guī cháo , wèi yín qīng guāng lù dài fū 、 yòu sàn qí cháng shì 。
tài píng xīng guó zhōng , lǐ yù hōng , zhào shì chén zhuàn yù shén dào bēi 。
yǒu yù zhōng shāng xuàn zhě , zòu yuē : 『 wú wáng shì , mò ruò xú xuàn wèi xiáng 。
』 suì zhào xuàn zhuàn 。
xuàn qì yuē : 『 chén jiù shì lǐ yù , bì xià róng chén cún gù zhǔ zhī yì , nǎi gǎn fèng zhào 。
』 tài zōng xǔ zhī 。
xuàn dàn tuī yán lì shǔ yǒu jìn , tiān mìng yǒu guī ér yǐ 。
qí jǐng jù yún : 『 dōng lín gòu huò , nán jī shàn yí , tóu zhù zhì cí qīn zhī huò , qǐ huǒ wú lín fù zhī cí 。
shǐ láo yīn lěi zhī shī , zhōng hòu tú shān zhī huì 。
』 tài zōng lǎn zhī , chēng tàn bù yǐ 。
yì rì fù dé xuàn suǒ zhuàn 《 wú wáng wǎn cí 》 , jīn chuán zhě èr shǒu yún yún 。
xuàn bèi zhào zhuàn 《 jiāng nán lù 》 , gù yǒu 『 xìn shū 』 zhī jù 。
dōng lín wèi qián chù yě 。
」 〖 2 〗 wàng àn : rú 《 zhòu shǐ 》 suǒ zǎi , zhī wǎn cí èr shǒu zhī zuò , yǐ zài rù sòng zhī hòu 。
yǐ suǒ shè lǐ yù , céng shì nán táng zhī zhǔ , ér xú xuàn shēng huó wū wǔ dài zhě yì sì shí yú nián , qiě 《 quán táng shī 》 xú xuàn juàn yì shōu qí shì sòng hòu piān shén , gù réng yuán lì lù bǔ , bǐ chéng wán zhì 。
) 。

吳王挽辭二首 二

—— 徐鉉

土德承餘烈,江南廣舊恩。
一朝人事變,千古信書存。
哀挽周原道,銘旌鄭國門。
此生雖未死,寂寞已消魂。
(以上二首角《宋詩紀事》卷三。
)(見《東軒筆錄》卷一、《宋朝事實類苑》卷三六。
第一首第四句「白草」二字,《東軒筆錄》作「芳草」、《宋朝事實類苑》作「荒草」。
)(〖1〗宋翟耆年《籀史》:「徐鉉鼎臣從李煜歸朝,爲銀青光祿大夫、右散騎常侍。
太平興國中,李煜薨,詔侍臣撰煜神道碑。
有欲中傷鉉者,奏曰:『吳王事,莫若徐鉉爲詳。
』遂詔鉉撰。
鉉泣曰:『臣舊事李煜,陛下容臣存故主之義,乃敢奉詔。
』太宗許之。
鉉但推言歷數有盡,天命有歸而已。
其警句云:『東鄰搆禍,南箕扇疑,投杼致慈親之惑,乞火無鄰婦之詞。
始勞因壘之師,終後塗山之會。
』太宗覽之,稱歎不已。
異日復得鉉所撰《吳王挽詞》,今傳者二首云云。
鉉被詔撰《江南錄》,故有『信書』之句。
東鄰謂錢俶也。
」〖2〗望按:如《籀史》所載,知挽辭二首之作,已在入宋之後。
以所涉李煜,曾是南唐之主,而徐鉉生活於五代者亦四十餘年,且《全唐詩》徐鉉卷亦收其仕宋後篇什,故仍援例錄補,俾成完帙。
)。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
?仄仄仄仄仄仄平仄仄仄○。
??仄平平仄仄仄仄?仄平仄仄仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄仄?仄仄?仄仄,平平仄仄仄?平仄??仄平仄仄仄仄仄?平仄?。
?????仄仄平平仄仄??平仄仄平○仄仄平平,平平平平仄仄平?仄仄○平仄。
仄平○仄○,仄仄平,仄仄平仄仄平仄平。
仄仄○平仄仄,仄仄??平○仄,仄仄平仄平平。
?仄仄仄仄。
仄仄仄??平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄平仄,仄仄仄仄。
?仄平仄平。
仄仄平平仄仄仄仄,平仄仄平平仄。
○仄仄平??平平仄仄,平平○平,平仄仄平○平仄,仄仄???????平平仄平平。
仄○平仄平平,平仄平平平仄。
?仄平仄平,○○仄仄。
仄仄仄仄仄仄仄平○仄平,平○仄仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,仄仄?仄平?平仄。
平平仄○仄仄。
????仄仄?○仄仄仄仄,平仄平仄仄平仄,仄仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平仄平平平仄,平平仄平仄平仄仄仄仄仄仄平平,○平平平平仄仄仄○○仄仄仄平仄,仄平○仄仄仄,仄平平仄。
?。

tǔ dé chéng yú liè , jiāng nán guǎng jiù ēn 。
yī cháo rén shì biàn , qiān gǔ xìn shū cún 。
āi wǎn zhōu yuán dào , míng jīng zhèng guó mén 。
cǐ shēng suī wèi sǐ , jì mò yǐ xiāo hún 。
( yǐ shàng èr shǒu jiǎo 《 sòng shī jì shì 》 juàn sān 。
) ( jiàn 《 dōng xuān bǐ lù 》 juàn yī 、 《 sòng cháo shì shí lèi yuàn 》 juàn sān liù 。
dì yī shǒu dì sì jù 「 bái cǎo 」 èr zì , 《 dōng xuān bǐ lù 》 zuò 「 fāng cǎo 」 、 《 sòng cháo shì shí lèi yuàn 》 zuò 「 huāng cǎo 」 。
) ( 〖 1 〗 sòng zhái qí nián 《 zhòu shǐ 》 : 「 xú xuàn dǐng chén cóng lǐ yù guī cháo , wèi yín qīng guāng lù dài fū 、 yòu sàn qí cháng shì 。
tài píng xīng guó zhōng , lǐ yù hōng , zhào shì chén zhuàn yù shén dào bēi 。
yǒu yù zhōng shāng xuàn zhě , zòu yuē : 『 wú wáng shì , mò ruò xú xuàn wèi xiáng 。
』 suì zhào xuàn zhuàn 。
xuàn qì yuē : 『 chén jiù shì lǐ yù , bì xià róng chén cún gù zhǔ zhī yì , nǎi gǎn fèng zhào 。
』 tài zōng xǔ zhī 。
xuàn dàn tuī yán lì shǔ yǒu jìn , tiān mìng yǒu guī ér yǐ 。
qí jǐng jù yún : 『 dōng lín gòu huò , nán jī shàn yí , tóu zhù zhì cí qīn zhī huò , qǐ huǒ wú lín fù zhī cí 。
shǐ láo yīn lěi zhī shī , zhōng hòu tú shān zhī huì 。
』 tài zōng lǎn zhī , chēng tàn bù yǐ 。
yì rì fù dé xuàn suǒ zhuàn 《 wú wáng wǎn cí 》 , jīn chuán zhě èr shǒu yún yún 。
xuàn bèi zhào zhuàn 《 jiāng nán lù 》 , gù yǒu 『 xìn shū 』 zhī jù 。
dōng lín wèi qián chù yě 。
」 〖 2 〗 wàng àn : rú 《 zhòu shǐ 》 suǒ zǎi , zhī wǎn cí èr shǒu zhī zuò , yǐ zài rù sòng zhī hòu 。
yǐ suǒ shè lǐ yù , céng shì nán táng zhī zhǔ , ér xú xuàn shēng huó wū wǔ dài zhě yì sì shí yú nián , qiě 《 quán táng shī 》 xú xuàn juàn yì shōu qí shì sòng hòu piān shén , gù réng yuán lì lù bǔ , bǐ chéng wán zhì 。
) 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
土德承余烈,江南广旧恩。
一朝人事变,千古信书存。
哀挽周原道,铭旌郑国门。
此生虽未死,寂寞已消魂。


这首诗是从《宋诗纪事》卷三角所录。它也被收录在《东轩笔录》卷一和《宋朝事实类苑》卷三六中。在第一首的第四句中,《东轩笔录》把「白草」改作「芳草」,《宋朝事实类苑》则改作「荒草」。

根据《籀史》记载,徐铉是李煜的臣子,他随李煜归朝并被任命为银青光禄大夫和右散骑常侍。在太平兴国时,李煜去世,朝廷命令侍臣撰写李煜的神道碑。有人想要中伤徐铉,上奏说:"吴王的事情,没有人比徐铉更了解。"于是朝廷命令徐铉来撰写碑文。徐铉含泪说:"我曾经侍奉过李煜,陛下容许我维护忠臣之义,我才敢奉命。"太宗答应了他。徐铉只是推说历史已经到了尽头,天命已经归来而已。其中的警句是这样写的:"东邻构祸,南箕扇疑,投杼致慈亲之惑,乞火无邻妇之词。始劳因垒之师,终后涂山之会。"太宗阅读后称赞不已。以后又找到了徐铉所撰写的《吴王挽词》,现在流传下来的有两首。徐铉被命令撰写《江南录》,所以有了「信书」的这句。东邻指的是钱俶。

根据以上所述,《籀史》中记载,可以知道这两首挽辞是在宋朝之后创作的。考虑到所提到的李煜曾是南唐的君主,而徐铉在五代时期活动了四十多年,同时《全唐诗》的徐铉卷也收录了他在仕宋后的一些作品,所以这里仍然将这两首诗列入其中,以使记录完整。

这是徐铉的《吴王挽辞二首 二》诗。
赏析::
这首诗是徐铉为南唐吴王李煜撰写的挽辞之一。诗人在挽辞中表达了对吴王李煜的敬仰和哀思。诗中首先提到吴王的德行承载着古老的恩情,这是因为江南广袤的土地承载了李煜的治理和恩德。然而,一朝人事变,吴王的国家覆灭,但他的信仰和事迹却永存千古。
诗人以悲痛的情感哀挽了吴王的离世,并铭记了他的功绩和忠诚。他提到了周原和郑国,这些都是与吴王相关的地方,表达了对吴王的深切感情。诗中的最后两句表达了诗人对吴王的思念之情,尽管吴王已经离世,但他的影响仍然存在。
标签:
哀思、颂扬、忠诚

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

为您找到徐铉写的《吴王挽辞二首》系列:

本文作者徐铉介绍:🔈

徐铉,字鼎臣,广陵人。十岁能属文,与韩熙载齐名,江东谓之韩徐。仕吴爲秘书郎。仕南唐,历中书舍人、翰林学士、吏部尚书。归宋,爲散骑常侍,坐贬卒。铉文思敏速,凡所撰述,往往执笔立就。精小学,篆隶尤工。集三十卷,今编诗六卷。 查看更多>>

徐铉的诗:

相关诗词: