tīng qín xíng zèng shěn xiù cái
听琴行赠沈秀才 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 戴表元 (dài biǎo yuán)

君不见江南琴师海与聪,谁与传者梦溪公。
又不见醉翁诗中沈夫子,听水作琴琴谱起。
只今人间何处无琴师,问渠端由渠未知。
钱塘东风万人里,沈家还见奇男儿。
沈家家住鸳湖曲,夜理渔丝朝采菊。
菊苦难餐鱼又寒,弹出歌声寄凄独。
近来携琴东海行,清音应滑如流鶑。
湖园日暖百花叹,弹彻满树春风生。
我不识琴识琴理,为君悲酸为君喜。
相逢正值酒钱空,徉狂攘臂红尘市。
琵琶阮咸休羡渠,相知岂须频曳裾。
醉毛死久髯徐去,洗手空山修乐书。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

jūn bù jiàn jiāng nán qín shī hǎi yǔ cōng , shuí yǔ chuán zhě mèng xī gōng 。
yòu bù jiàn zuì wēng shī zhōng shěn fū zǐ , tīng shuǐ zuò qín qín pǔ qǐ 。
zhī jīn rén jiān hé chù wú qín shī , wèn qú duān yóu qú wèi zhī 。
qián táng dōng fēng wàn rén lǐ , shěn jiā huán jiàn qí nán ér 。
shěn jiā jiā zhù yuān hú qū , yè lǐ yú sī cháo cǎi jú 。
jú kǔ nàn cān yú yòu hán , tán chū gē shēng jì qī dú 。
jìn lái xié qín dōng hǎi xíng , qīng yīn yìng huá rú liú yīng 。
hú yuán rì nuǎn bǎi huā tàn , tán chè mǎn shù chūn fēng shēng 。
wǒ bù shí qín shí qín lǐ , wèi jūn bēi suān wèi jūn xǐ 。
xiāng féng zhèng zhí jiǔ qián kōng , yáng kuáng rǎng bì hóng chén shì 。
pí pá ruǎn xián xiū xiàn qú , xiāng zhī qǐ xū pín yè jū 。
zuì máo sǐ jiǔ rán xú qù , xǐ shǒu kōng shān xiū lè shū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

君不见江南的琴师海与聪,有谁能与传承者梦溪公相比。
还不曾见醉翁的诗中,有沈夫子,他倾听水声,弹琴谱奏起。
如今人间何处没有琴师,问他们的根源,却无人知晓。
钱塘的东风吹遍万人之间,沈家再次出现了一位奇男子。
沈家住在鸳湖曲,夜晚整理渔线,早晨采摘菊花。
菊花虽苦,难以充饥,但琴声却如泉水般悠扬,寄托着凄凉的情感。
近来他带着琴踏上东海的旅程,清脆的音韵应当如流水的鶑鸣。
湖园里,日暖花香扑鼻,琴声回响满树,春风滋生。
我虽不懂琴理,但为你悲伤,为你欢喜。
我们相遇时正值酒钱匮乏,欢乐横流的红尘市亦如此喧嚣。
琵琶阮咸休不必羡慕他们,相知之情不必频频曳裾示意。
醉毛已逝,久病而终,髯毛徐徐去世,洗净双手,孤身修习山中的音乐之道。


总结:

这首诗描述了江南地区琴师的风采与传承,以及一位琴师沈夫子的音乐才华。诗中通过描绘琴师的生活和琴音,抒发了作者对音乐的热爱和对人生的感慨。同时,诗人也表达了对友情和时光流转的思考,以及对琴师们不凡的艺术追求的赞叹。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者戴表元介绍:🔈

戴表元(一二四四~一三一○),字帅初,又字曾伯,号剡源先生,又称质野翁、充安老人,奉化(今属浙江)人。度宗咸淳五年(一二六九)入太学,七年第进士,授建康府教授。恭帝德佑元年(一二七五),迁临安府教授,不就。元兵陷浙,避乱他郡,兵定返鄞,以授徒、卖文自给。元成宗大德八年(一三○四),以荐爲信州教授,秩满改婺州,以疾辞。武宗至大三年卒,年六十七。有《剡源文集》三十卷,其中诗四卷。事见本集自序、《清容居士集》卷二八《戴先生墓志铭》。 戴表元诗,以《四部丛刊》影印明万历九年刊《戴先生文集》爲底本。校以明刻六卷本《剡源先生文集》(简称明刻本)、影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

戴表元的诗:

相关诗词:

赠四明赵秀才 (zèng sì míng zhào xiù cái)

朝代:宋    作者: 释元肇

梅雪初消柳欲金,弄春天气昼沈沈。
当时东越西吴事,试上高台为一吟。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

赠段琴 其一 (zèng duàn qín qí yī)

朝代:宋    作者: 沈说

我琴未弦时,浑然心与耳。
自从识开指,反为琴所使。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

姚秀才爱予小劒因赠 (yáo xiù cái ài yǔ xiǎo jiàn yīn zèng)

朝代:唐    作者: 刘叉

一条古时水,向我手心流。
临行泻赠君,勿薄细碎讐。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

赠许牍秀才 (zèng xǔ dú xiù cái)

朝代:唐    作者: 方干

理论与妙用,皆从人外来。
山河澄正气,雪月助宏才。
傲世寄渔艇,藏名归酒杯。
升沈在方寸,即恐起风雷。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

赠邵邦杰 (zèng shào bāng jié)

朝代:宋    作者: 真德秀

五寸管能摹造化,七弦琴解写人心。
平生不作麒麟梦,且听高山流水音。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

赠吴秀才 (zèng wú xiù cái)

朝代:宋    作者: 范仲淹

万户侯家几叶孙,弟兄红斾独乌巾。
携琴人入庐山去,谁信朱门有逸人。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

赠段琴 (zèng duàn qín)

朝代:宋    作者: 沈说

我琴未弦时,浑然心与耳。
自从识开指,反为琴所使。
清风千古曲,雪涧敲寒玉。
谁能继此音,苍梧泣修竹。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

赠叶子仁 其二 (zèng yè zi rén qí èr)

朝代:宋    作者: 真德秀

花正纷红俄骇绿,月才挂壁又沈钩。
世间万事都如此,莫遣双眉浪自愁。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

听琴 (tīng qín)

朝代:宋    作者: 邵雍

琴宜入夜听,别起一般清。
才觉哀猿绝,还闻离凤鸣。
青山无限好,白发不须惊。
会取坐忘意,方知太古情。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。

上灵洞栖真寺听琴赠立公 (shàng líng dòng qī zhēn sì tīng qín zèng lì gōng)

朝代:宋    作者: 金履详

为访高人入山去,迢迢山路不知劳。
此身已到山高处,更听琴声山更高。

平仄仄平平平平仄仄平,平仄○仄仄平平。
仄仄仄仄平平○○平仄,○仄仄平平仄仄。
平平平○平仄平平平,仄平平平平仄平。
○平平平仄平仄,○平平仄平平平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄○平平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平平平平仄○,平平○仄○平平。
平平仄仄仄平○,○仄仄仄平平平。
仄仄仄平仄平仄,平平平平平平仄。
○平○仄仄○○,平平○仄平平仄。
?平仄平平仄平,○平仄平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄○平平仄平。