tí yáng dà nián jí hòu
题杨大年集後 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张方平 (zhāng fāng píng)

天上灵仙谪,人间秀气涵。
朱弦清庙瑟,美干豫章柟。
富艳三千牍,从容八十函。
典纯追古昔,雅正合周南。
温粹琼瑶润,滋醲稼穑甘。
微中缄海蚌,巧处吐春蚕。
璀璨龙宫出,精深虎穴探。
机衡成臲尯,嵩洛入烟岚。
寂忍修禅智,虚柔慕史聃。
骥辕曾未骋,鸾驭不停骖。
岩庙登何数,承明入独三。
可怜经济意,旧客记高谈。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

tiān shàng líng xiān zhé , rén jiān xiù qì hán 。
zhū xián qīng miào sè , měi gān yù zhāng nán 。
fù yàn sān qiān dú , cóng róng bā shí hán 。
diǎn chún zhuī gǔ xī , yǎ zhèng hé zhōu nán 。
wēn cuì qióng yáo rùn , zī nóng jià sè gān 。
wēi zhōng jiān hǎi bàng , qiǎo chù tǔ chūn cán 。
cuǐ càn lóng gōng chū , jīng shēn hǔ xué tàn 。
jī héng chéng niè kuì , sōng luò rù yān lán 。
jì rěn xiū chán zhì , xū róu mù shǐ dān 。
jì yuán céng wèi chěng , luán yù bù tíng cān 。
yán miào dēng hé shù , chéng míng rù dú sān 。
kě lián jīng jì yì , jiù kè jì gāo tán 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
天上的灵仙被贬下凡,人间的美貌含蓄内敛。
红色的弦在清静的庙宇中悠然演奏,美丽的干木装点着豫章的柟木。
丰富华丽的文章有三千卷,从容整理着八十个函。
典雅纯粹追寻着古代的风韵,庄重正派与《周南》相得益彰。
温润如玉的珍宝滋养着琼瑶,滋补丰收甘甜如醇酒。
微小的篆刻中藏着大海蚌,巧妙的地方孕育着春天的蚕丝。
光辉灿烂如龙宫中的宝藏,精深博大如虎穴中的探秘。
机巧的衡器成就了崇高的帝王,嵩山和洛阳都被烟岚所笼罩。
寂静坚忍修炼禅悟之智,虚怀柔顺崇拜史聃。
骏马的辔头曾未奔驰,凤凰的驾驭从未停息。
登上岩庙又有何数,承担明主的独特使命。
可怜经济之意,旧友记得高谈阔论。

全诗概括:诗人表达了天上的灵仙被贬下凡尘,人间的美貌含蓄内敛的情感。描绘了朱弦清庙瑟和美干豫章柟的景象。表现了丰富的文章和典雅的风韵,将古代的纯正和周南的雅致相结合。描写了温润琼瑶和丰收甘甜的景象,以及微小之中蕴含的巧妙和宝藏的精深。诗中也提到了机巧的衡器和嵩洛之间的烟岚。表达了修禅智慧的寂静坚忍和对史聃的虚怀柔顺的崇拜。最后,诗人回忆起曾经未能实现的辔头和驾驭的理想,并强调了承担明主使命的重要性。最后两句表达了对经济之意的怜惜和旧友的高谈阔论。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张方平介绍:🔈

张方平(一○○七~一○九一),字安道,号乐全居士,应天宋城(今河南商丘)人。仁宗景佑元年(一○三四),举茂材异等,爲校书郎,知崑山县。又举贤良方正,迁着作佐郎、通判睦州。召直集贤院,俄知谏院。历知制诰,权知开封府,御史中丞,三司使。加端明殿学士、判太常寺。坐事出知滁州,顷之,知江宁府,入判流内铨。以侍讲学士知滑州,徙益州。复以三司使召,迁尚书左丞、知南京。未几,以工部尚书帅秦州。英宗立,迁礼部尚书,知郓州,还爲翰林学士承旨。神宗即位,除参知政事,与王安石政见不合,又转徙中外,以太子少师致仕。哲宗元佑六年卒,年八十五。赠司空,谥文定。有《乐全集》四十卷。事见《东坡後集》卷一七《张文定公墓志铭》。... 查看更多>>

张方平的诗:

相关诗词:

题东阁後集 (tí dōng gé hòu jí)

朝代:宋    作者: 欧阳修

东合三朝多大事,营丘二载足闲辞。
近诗留作归荣集,何日归田自集诗。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

缺题 (quē tí)

朝代:唐    作者: 张子容

在家娇小女,卷[幔](慢)爱花丛。
不畏罗衣湿,折花风雨中。
(见《四部丛刊》本《後邨先生大全集》卷一七七《诗话续集》引李康成《玉台後集》)。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

(jù)

朝代:唐    作者: 刘珃

成童片子时,变老须臾事。
(见《後村大全集》卷一七七《诗话续集》引李康成《玉台後集》。
)。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

咏屏风 (yǒng píng fēng)

朝代:唐    作者: 晁祖道

映花谢上辨色,隔树不分香。
(见《後村大全集》卷一七七《诗话续集》引李康成《玉台後集》。
)。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

示韦泛禄命 (shì wéi fàn lù mìng)

朝代:唐    作者: 冥吏

前阳复後杨,後杨年年强,七月之节归玄乡。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

题怀素自序卷後 (tí huái sù zì xù juàn hòu)

朝代:宋    作者: 杜衍

狂僧草圣继张颠,卷後兼题大历年。
堪与儒门为至宝,武功家世久相传。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

题文集柜 (tí wén jí guì)

朝代:唐    作者: 白居易

破柏作书柜,柜牢柏复坚。
收贮谁家集,题云白乐天。
我生业文字,自幼及老年。
前後七十卷,小大三千篇。
诚知终散失,未忍遽弃捐。
自开自锁闭,置在书帷前。
身是邓伯道,世无王仲宣。
只应分付女,留与外孙传。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

题断金集後 (tí duàn jīn jí hòu)

朝代:唐    作者: 裴夷直

一览断金集,再悲埋玉人。
牙弦千古绝,珠泪万行新。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

题金陵杂兴诗後八首 其三 (tí jīn líng zá xīng shī hòu bā shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 薛师董

方泉周四半生痴,语辄惊人不自奇。
渠句却题君集後,要寻梨木共传之。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

李相薨後题断金集 (lǐ xiāng hōng hòu tí duàn jīn jí)

朝代:唐    作者: 令狐楚

一览断金集,载悲埋玉人。
牙弦千古绝,珠泪万行新。

平仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,○平仄仄平。
仄○平仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。