tí xiá tíng
题暇亭 🔈
人与山同静,亭安紫翠间。
无时临镜水,终日见南山。
子敬心犹杂,渊明意自闲。
坐来轻世事,薄暮鸟飞还。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
人與山同靜,亭安紫翠間。
無時臨鏡水,終日見南山。
子敬心猶雜,淵明意自閒。
坐來輕世事,薄暮鳥飛還。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
释文珦的诗:
相关诗词:
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之後吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见於吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记 (lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn wū yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì)
五百年前作此亭,亭前古木绿阴清。
而今古木无存者,頼有新亭系旧名。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
乞假归题候馆 (qǐ jiǎ guī tí hòu guǎn)
仆带雕弓马似飞,老莱衣上着戎衣。
邮亭不暇吟山水,塞外经年皆未归。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
和乐天题王家亭子 (hé lè tiān tí wáng jiā tíng zǐ)
风吹笋箨飘红砌,雨打桐花盖绿莎。
都大资人无暇日,泛池全少买池多。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
次韵题罢徭亭 (cì yùn tí bà yáo tíng)
闻君新构罢徭亭,邂逅河源又报清。
郡郭不输天子赋,谿山偏协野人情。
唐虞暇日饶耕凿,秦汉当年浪战争。
风月倚栏如可借,待携斗酒话昇平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
普州三亭 均逸亭 (pǔ zhōu sān tíng jūn yì tíng)
亭宇跨城端,新苔磴道盘。
风光晴水石,烟景暮林峦。
簿领仍多暇,宾从每尽欢。
何由掉尘鞅,聊问借阑干。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之後吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见於吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记 (lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn wū yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì)
远山横碧一溪清,白鸟飞边落照明。
吏散庭阶一无事,绿阴亭上又诗成。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之後吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见於吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记 (lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn wū yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì)
惨惨秋风吹客襟,唐人遗迹宋人吟。
浮云世事多迁变,不独此亭无绿阴。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
题长安薛员外水阁 (tí cháng ān xuē yuán wài shuǐ gé)
亭亭新阁成,风景益鲜明。
石尽太湖色,水多湘渚声。
翠筠和粉长,零露逐荷倾。
时倚高窗望,幽寻小径行。
林疎看鸟语,池近识鱼情。
政暇招闲客,唯将酒送迎。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
琅邪山清风亭 (láng xié shān qīng fēng tíng)
滁阳承乏多闲暇,时入山中访道安。
何处披襟却烦暑,清风亭上久盘还。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。