tí pí líng shàng rén yuàn
题毗陵上人院 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 朱庆余 (zhū qìng yú)

院深终日静,落叶覆秋虫。
盥漱新斋後,修行未老中。
映松山色远,隔水磬声通。
此处宜清夜,高吟永与同。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

yuàn shēn zhōng rì jìng , luò yè fù qiū chóng 。
guàn shù xīn zhāi hòu , xiū xíng wèi lǎo zhōng 。
yìng sōng shān sè yuǎn , gé shuǐ qìng shēng tōng 。
cǐ chù yí qīng yè , gāo yín yǒng yǔ tóng 。

題毗陵上人院

—— 朱慶餘

院深終日靜,落葉覆秋蟲。
盥漱新齋後,修行未老中。
映松山色遠,隔水磬聲通。
此處宜清夜,高吟永與同。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

yuàn shēn zhōng rì jìng , luò yè fù qiū chóng 。
guàn shù xīn zhāi hòu , xiū xíng wèi lǎo zhōng 。
yìng sōng shān sè yuǎn , gé shuǐ qìng shēng tōng 。
cǐ chù yí qīng yè , gāo yín yǒng yǔ tóng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
院子里深深的,整日都静悄悄的,落叶覆盖了秋天的虫子。
洗漱完新装修的房间后,修行之路还未过半。
借着松树映照的山色遥远,隔着水流传来清脆的磬声。
在这个地方,宜于清静的夜晚,高吟诗篇与同道相伴,永不止息。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱庆余介绍:🔈

朱庆余,名可久,以字行,越州人。受知於张籍,登宝历进士第。诗二卷。 查看更多>>

朱庆余的诗:

相关诗词:

又绝句寄题毗陵驿 (yòu jué jù jì tí pí líng yì)

朝代:宋    作者: 徐铉

曾持使节驻毗陵,长与州人有旧情。
为向驿桥风月道,舍人髭鬓白千茎。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

毗陵道中 (pí líng dào zhōng)

朝代:宋    作者: 赵鼎

烟水毗陵道,光涵落月空。
梦魂尘

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

送六弟随子之官毗陵 (sòng liù dì suí zǐ zhī guān pí líng)

朝代:宋    作者: 赵拚

鴈序暂分飞,毗陵动所思。
廉能真有子,清白素闻诗。
船泛西州远,山寻北荡奇。
明春复归会,还是隔年期。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

寄毗陵刘博士 (jì pí líng liú bó shì)

朝代:宋    作者: 王禹偁

毗陵古郡接江堧,赴任琴书共一船。
下岸且寻甘露寺,到城先问惠山泉。
秋蟾吐槛供吟兴,野鹤偎床伴醉眠。
官散道孤诗格老,算应双鬓更皤然。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上 其四 (rén yǒu huà huā zhōng sì lún zhě ǒu jì pí líng jiù shī jí tí qí shàng qí sì)

朝代:宋    作者: 家铉翁

夭桃艳杏得春饶,涧草林花品亦殽。
谁似三君丈人行,万山深处自论交。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上 其二 (rén yǒu huà huā zhōng sì lún zhě ǒu jì pí líng jiù shī jí tí qí shàng qí èr)

朝代:宋    作者: 家铉翁

扶疎桂树月中生,谁遣人间伴大椿。
桂欲芳时椿正老,等闲相伴八千春。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上 其三 (rén yǒu huà huā zhōng sì lún zhě ǒu jì pí líng jiù shī jí tí qí shàng qí sān)

朝代:宋    作者: 家铉翁

佩玉垂绅廊庙人,幽花小草岂其伦。
须知四海皆兄弟,淡泊论交处处亲。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

谢扶上人装毗卢像 (xiè fú shàng rén zhuāng pí lú xiàng)

朝代:宋    作者: 饶节

道人散步过茅堂,怜我毗卢尘覆藏。
戏出当年三昧手,一弹指顷放毫光。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

题安阳山 (tí ān yáng shān)

朝代:宋    作者: 赵伾

突兀当空势不羣,崭然头角起祥氛。
毗陵自古多英傪,可信孤峰解主文。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。

人有画花中四伦者偶记毗陵旧诗即题其上 其一 (rén yǒu huà huā zhōng sì lún zhě ǒu jì pí líng jiù shī jí tí qí shàng qí yī)

朝代:宋    作者: 家铉翁

万红深处一花王,犹带姚家宫样黄。
物物有君还有佐,殿春须属召公棠。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。