tā shān zhī shí
他山之石 🔈
他山之石能攻玉,诗人此意宜三复。
莫嫌山骨太坚峭,足使国珍充韫匮。
磨砻砥砺功日新,圭璧琮璜光可烛。
人生行己良独难,昼夜营营昏利慾。
欲为全德古君子,莫弃忠规甘谄曲。
忠规未必皆我友,言是人非亦可录。
彼虽蒙蔽不自知,察人过差穷隠伏。
圣人阃域未易到,责我谓我追遐躅。
观渠待我最深厚,我听其言当佩服。
端知良药苦难堪,已我沈疴功甚速。
古人闻过每欣喜,要令忠告来相续。
今我昏怠不自强,逆耳阔疎亲软熟。
嗟予未免世俗病,每读古书知不足。
今朝偶诵攻玉诗,从此闻善三薰沐。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
他山的石头可以用来攻击玉,这位诗人意味着要多读这首诗,
不要嫌弃这些山石太坚硬险峻,它们足以使国家的珍宝装满宝匣。
经过不断磨砺,功力会日益增长,就像美玉和珍珠的光芒可照亮四周。
人生要坚守自律,但这并不容易,因为白天黑夜都困扰着欲望的追求。
如果想成为完美品德的古代君子,就不应该放弃忠诚和正义,而去追求阿谀奉承。
忠诚的准则未必都是我的朋友,但值得记录的是,说出真心话的人并非都是虚伪的。
那些虽然被蒙蔽但不自知的人,应该被审察过失和错误,深入探寻隐伏之处。
圣人的教诲不容易得到,我应该批评自责自己,因为我追求的很慢。
观察那个人对我最深厚,我应该听从他的话并表示敬服。
明白了良药的苦涩难以忍受,我必须认真对待治愈我内心疾病的功效。
古人听到自己的过失总是很高兴,他们希望忠诚的忠告可以相传下去。
而我现在却因为违背了忠诚而懒散软弱,对亲友陌生疏远。
唉,我也未能免除世俗的弊病,每次读古书都感到自己的不足。
今天偶然诵读了《攻玉诗》,从此将倾听善言三次沐浴。
总结:这首诗主要讲述了人生追求忠诚、正义和自律的重要性。诗人通过引用"他山之石能攻玉"的成语,表达了学习借鉴别人的优点可以攻克自身缺点的观点。诗中强调了忠诚与正义的重要性,并反对阿谀奉承的行为。最后,诗人表达了自己对于修身齐家治国平天下的追求,并表示希望通过学习古人的智慧来改进自己。
袁燮的诗:
-
以监赠赵制置
吁嗟此监,惟铜之精。磨之治之,莹乎其...
-
丁未之冬营房告成有亭翼然名之曰...
维此江壖,控扼之所。居安思危,可无备...
-
安边
安边在良将,至矣晁生语。边疆无良臣,...
-
上中书陈舍人三首 其一
鸣玉青琐闼,挥毫紫微垣。仰参鸾鹄翔,...
-
上中书陈舍人三首 其二
士方负材业,高价敌璠璵。一朝声称减,...
-
上中书陈舍人三首 其三
重明丽宸极,万国熙王春。翘首望德政,...
-
与范总干
贤士未达时,怀宝混尘境。得志行所为,...
-
送黄畴若尚书
轩裳本外物,轻重非所关。俗子不识真,...
-
寄武冈使君表兄
符竹剖千里,休戚系一方。田里息愁叹,...
-
送李鸣凤使君
道山羣玉府,密迩日月光。夐与尘世隔,...
- 袁燮诗全集>>
相关诗词:
寒林石屏 (hán lín shí píng)
草堂无物伴身闲,惟有屏风枕簟间。
本向他山求得石,却於石上看他山。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
赠戴石玉 (zèng dài shí yù)
琢之磨之,玉汝于成。
孰为玉工,师友父兄。
他山之石,今则在我。
彼璞之弃,我责之堕。
为瑚为琏,如珪如璋。
山泽之润,邦家之光。
玉不自毁,人自丧宝。
闻士称名,不离其道。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
喜逢郑三游山 (xǐ féng zhèng sān yóu shān)
相逢之处花茸茸,石壁攒峰千万重。
他日期君何处好,寒流石上一株松。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
信笔戒子种花木 其八 (xìn bǐ jiè zǐ zhòng huā mù qí bā)
买石为山任笑痴,痴翁真个似童儿。
奇峰峭石勤收拾,莫使他年一篑亏。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
乙巳正月过英州买得石山 (yǐ sì zhēng yuè guò yīng zhōu mǎi dé shí shān)
吾之好石如好色,要须肌理腻且泽,真成入眼轻连璧。
吾之好石如好声,要须节奏婉且清,真成入耳轻连城。
闽浙江淮随牒去,岂无一二石佳处,终之难得声色具。
飞篷今始转广东,英石不与他石同。
其色灿烂声玲珑,小山突兀百千重。
万钱得之归自奉,稍闲更为山作颂。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
题楼山石笋 (tí lóu shān shí sǔn)
石笋如卓笔,县之山之巅。
谁为不平者,与之书青天。
(《遵义府志》四五《艺文诗》)(按此诗太白文集不载,即他拾遗本亦无之。
孙志有此,不知何本,仍录俟考。
)。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
石山素不驻足偶一徘徊心甚乐之他日结茅名曰借亭未知主人然乎否也成二绝 其二 (shí shān sù bù zhù zú ǒu yī pái huái xīn shèn lè zhī tā rì jié máo míng yuē jiè tíng wèi zhī zhǔ rén rán hū fǒu yě chéng èr jué qí èr)
老天於我尽无穷,到处溪山尽借侬。
他日结茅临水上,主人应不吝山翁。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
怀匡山山长二首 一 (huái kuāng shān shān cháng èr shǒu yī)
白石峰之半,先生好在麽。
卷帘当大瀑,常恨不如他。
杉罅龙涎溢,潭㘭石发多。
吾皇搜草泽,争奈谢安何。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
磬湖居士得片石于斗坡山其长五尺其广一尺有咫耸拔孤秀缜密温润绝不类此间石疑自他山飞来因目之曰飞来石 (qìng hú jū shì dé piàn shí yú dòu pō shān qí cháng wǔ chǐ qí guǎng yī chǐ yǒu zhǐ sǒng bá gū xiù zhěn mì wēn rùn jué bù lèi cǐ jiān shí yí zì tā shān fēi lái yīn mù zhī yuē fēi lái shí)
六丁驱石日本,堕落斗坡山中。
一片苍珪紫玉,几回秋雨春风。
不假鎸鑱刻削,自然巧妙嵌空。
居士置之朝爽,是谓飞来小峯。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。
诗(幷序) 八十九 (shī bìng xù bā shí jiǔ)
负恩必须酬,施恩慎勿(色)索。
得他一石麪,还他十斗麦。
得他半疋练,还他二丈帛。
瓠芦作朾车,棒莫作出客。
平平平仄平平仄,平平仄仄平○仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
○○仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。
平平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄平○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平仄。
○平仄仄仄○仄,仄○○平○仄仄。
平平平仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄平○○仄平仄,仄仄平仄平○仄。
平仄平仄仄仄平,仄仄仄○○仄仄。
平仄仄仄仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄○仄○平仄。