sū shí sān zhān dēng yù quán sì fēng rù sì zhōng jiàn zèng zuò
苏十三瞻登玉泉寺峰入寺中见赠作 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 储光羲 (chǔ guāng xī)

庆门叠华组,盛列锺英彦。
贞信发天姿,文明叶邦选。
为情贵深远,作德齐隐见。
别业在春山,怀归出芳甸。
逖听多时友,招邀及浮贱。
朝沿霸水穷,暮瞩蓝田徧。
百花照阡陌,万木森乡县。
涧净绿萝深,岩暄新鸟转。
依然造华薄,豁尔开灵院。
淹留火禁辰,愉乐弦歌宴。
肃肃列樽俎,锵锵引缨弁。
天籁激微风,阳光轹奔箭。
以兹小人腹,不胜君子馔。
是日既低迷,中宵方眄眩。
枕上思独往,胸中理交战。
碧云暗雨来,旧原芳色变。
欢然自此绝,心赏何由见。
鸿蒙已笑云,列缺仍挥电。
忽与去人远,俄逢归者便。
想像玉泉宫,依稀明月殿。
峰峦如登陟,水木以游衍。
息心幸自忘,点翰仍留眷。
恨无荆文璧,以答丹青绚。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

qìng mén dié huá zǔ , shèng liè zhōng yīng yàn 。
zhēn xìn fā tiān zī , wén míng yè bāng xuǎn 。
wèi qíng guì shēn yuǎn , zuò dé qí yǐn jiàn 。
bié yè zài chūn shān , huái guī chū fāng diàn 。
tì tīng duō shí yǒu , zhāo yāo jí fú jiàn 。
cháo yán bà shuǐ qióng , mù zhǔ lán tián biàn 。
bǎi huā zhào qiān mò , wàn mù sēn xiāng xiàn 。
jiàn jìng lǜ luó shēn , yán xuān xīn niǎo zhuǎn 。
yī rán zào huá báo , huō ěr kāi líng yuàn 。
yān liú huǒ jìn chén , yú lè xián gē yàn 。
sù sù liè zūn zǔ , qiāng qiāng yǐn yīng biàn 。
tiān lài jī wēi fēng , yáng guāng lì bēn jiàn 。
yǐ zī xiǎo rén fù , bù shèng jūn zǐ zhuàn 。
shì rì jì dī mí , zhōng xiāo fāng miǎn xuàn 。
zhěn shàng sī dú wǎng , xiōng zhōng lǐ jiāo zhàn 。
bì yún àn yǔ lái , jiù yuán fāng sè biàn 。
huān rán zì cǐ jué , xīn shǎng hé yóu jiàn 。
hóng méng yǐ xiào yún , liè quē réng huī diàn 。
hū yǔ qù rén yuǎn , é féng guī zhě biàn 。
xiǎng xiàng yù quán gōng , yī xī míng yuè diàn 。
fēng luán rú dēng zhì , shuǐ mù yǐ yóu yǎn 。
xī xīn xìng zì wàng , diǎn hàn réng liú juàn 。
hèn wú jīng wén bì , yǐ dá dān qīng xuàn 。

蘇十三瞻登玉泉寺峰入寺中見贈作

—— 儲光羲

慶門疊華組,盛列鍾英彥。
貞信發天姿,文明叶邦選。
爲情貴深遠,作德齊隱見。
別業在春山,懷歸出芳甸。
逖聽多時友,招邀及浮賤。
朝沿霸水窮,暮矚藍田徧。
百花照阡陌,萬木森鄉縣。
澗淨綠蘿深,巖暄新鳥轉。
依然造華薄,豁爾開靈院。
淹留火禁辰,愉樂弦歌宴。
肅肅列樽俎,鏘鏘引纓弁。
天籟激微風,陽光轢奔箭。
以茲小人腹,不勝君子饌。
是日既低迷,中宵方眄眩。
枕上思獨往,胸中理交戰。
碧雲暗雨來,舊原芳色變。
歡然自此絕,心賞何由見。
鴻濛已笑雲,列缺仍揮電。
忽與去人遠,俄逢歸者便。
想像玉泉宮,依稀明月殿。
峰巒如登陟,水木以遊衍。
息心幸自忘,點翰仍留眷。
恨無荆文璧,以答丹青絢。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

qìng mén dié huá zǔ , shèng liè zhōng yīng yàn 。
zhēn xìn fā tiān zī , wén míng yè bāng xuǎn 。
wèi qíng guì shēn yuǎn , zuò dé qí yǐn jiàn 。
bié yè zài chūn shān , huái guī chū fāng diàn 。
tì tīng duō shí yǒu , zhāo yāo jí fú jiàn 。
cháo yán bà shuǐ qióng , mù zhǔ lán tián biàn 。
bǎi huā zhào qiān mò , wàn mù sēn xiāng xiàn 。
jiàn jìng lǜ luó shēn , yán xuān xīn niǎo zhuǎn 。
yī rán zào huá báo , huō ěr kāi líng yuàn 。
yān liú huǒ jìn chén , yú lè xián gē yàn 。
sù sù liè zūn zǔ , qiāng qiāng yǐn yīng biàn 。
tiān lài jī wēi fēng , yáng guāng lì bēn jiàn 。
yǐ zī xiǎo rén fù , bù shèng jūn zǐ zhuàn 。
shì rì jì dī mí , zhōng xiāo fāng miǎn xuàn 。
zhěn shàng sī dú wǎng , xiōng zhōng lǐ jiāo zhàn 。
bì yún àn yǔ lái , jiù yuán fāng sè biàn 。
huān rán zì cǐ jué , xīn shǎng hé yóu jiàn 。
hóng méng yǐ xiào yún , liè quē réng huī diàn 。
hū yǔ qù rén yuǎn , é féng guī zhě biàn 。
xiǎng xiàng yù quán gōng , yī xī míng yuè diàn 。
fēng luán rú dēng zhì , shuǐ mù yǐ yóu yǎn 。
xī xīn xìng zì wàng , diǎn hàn réng liú juàn 。
hèn wú jīng wén bì , yǐ dá dān qīng xuàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
庆门上叠满了华丽的花朵,排列着钟灵秀雅的才子佳人。
品德端正,容貌出众,充满了天赋和魅力。
崇尚真实和信义的天性展现在他们的外表上,而博学多才又具备国家选拔的才能。
他们以深远的情感和高尚的德行为人处世,同时也保持谦逊和低调。
他们远离尘嚣,执著于山野之间,怀揣着对家乡的思念。
有时候听到了他们多年的友人,或者是受到了他们的邀请和慷慨相助。
早晨顺着霸水边行走,傍晚凝视着蓝田无边。
百花绽放在大街小巷,万木葱郁在乡村城镇。
山涧中清澈的绿萝蔓延,岩石间热闹的新鸟不停转换。
他们依然修建着华丽的府宅,开阔着心灵的殿堂。
在闲暇时光里,沉醉于火禁之间,快乐地弹唱着琴歌宴宴。
庄严地摆满了盛器和祭祀器物,铿锵有力地佩戴着缨络和头巾。
天籁激起微风,阳光如箭般迅疾地闪耀。
对于这些小人物来说,已经无法抵挡君子的盛宴。
就在这一天陷入了低迷之中,午夜才稍稍眯眼。
躺在枕上思考独自前行的道路,内心中的理念激烈地交战。
苍穹中的碧云和暗雨纷至沓来,旧日原野的美景已然变幻莫测。
从此欢乐渐渐消失,心灵赏析:又何处可寻。
鸿蒙大笑云翻滚,星宿间的缺口依然闪烁电光。
突然与离去的人疏远,转眼间又遇到了归来的人。
想象着玉泉宫,模糊中看见明月殿。
峰峦起伏仿佛攀登,水木之间如同游衍。
心境平静,幸运地忘却了自己,点翰仍然留下眷恋。
可惜没有荆文璧这样的宝石,来回应那绚烂的丹青画作。

赏析:
这首诗是明代文学家储光羲所作,题目为《苏十三瞻登玉泉寺峰入寺中见赠作》。诗人通过描写自然景致和心情变化,表达了对友情和归乡之情的深切思念。以下是对这首诗的赏析:
诗人首先描绘了玉泉寺的盛景,庆门叠华组,锺英彦等人的名字如珠联璧合,突显了这座寺庙的荣耀和壮丽。这里的景色显然是壮美的,表现了自然山水的壮丽和人文景观的瑰丽。
然后,诗人提到了自己和朋友的高尚品德和深厚友情,强调了友情和高尚道德的珍贵。他们的友情不仅表现在平时的相处,还表现在各自的文学和道德修养上。
诗人接着表达了对故乡的思念,描述了春山和芳甸的景色,以及蓝田、乡县、绿萝和新鸟等元素,都让人感受到了浓郁的乡愁情感。他的心中充满了对家乡的渴望和对归乡的向往。
随后,诗人以生动的语言描写了玉泉寺的景色,让读者仿佛置身其中。峰峦如登陟,水木以游衍,这些描述让人感受到大自然的宏伟和美丽。而诗人的心情也在此时得到了释放,他感到自己幸福忘忧,心情愉悦。
最后,诗人的心情却突然转变,他感到思念之情难以抑制。天空中的景象也发生了变化,暗雨来临,芳色渐渐消逝。诗人感到欢愉渐渐消失,心中充满了遗憾。他希望能有机会再次欣赏到这样的景色,但却无法找到合适的词语来表达。
整首诗通过自然景色的描写,表达了诗人的内心情感,展现了友情、思乡之情和对自然景观的热爱。诗中使用了丰富的修辞手法和生动的意象,使读者能够身临其境地感受诗人的情感和所描绘的景致。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者储光羲介绍:🔈

储光羲,兖州人。登开元中进士第,又诏中书试文章,历监察御史。禄山乱後,坐陷贼贬官。集七十卷,今编诗四卷。 扶风马挺,余之元伯也。舍人诸昆,知己之目,挺充郑乡之赋,予乃贻此诗。 查看更多>>

储光羲的诗:

相关诗词:

戏赠天竺灵隐二寺寺主 (xì zèng tiān zhú líng yǐn èr sì sì zhǔ)

朝代:唐    作者: 权德舆

石路泉流两寺分,寻常钟磬隔山闻。
山僧半在中峰住,共占青峦与白云。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

鴈山灵峰寺 (yàn shān líng fēng sì)

朝代:宋    作者: 释文珦

谢公岭下灵峰寺,诺讵罗曾向此居。
入洞不知归寺路,乱峰相倚上空虚。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

登歙山寺 (dēng xī shān sì)

朝代:宋    作者: 徐照

石径半欹倾,山头路始平。
步因花树息,吟忘寺僧迎。
一面门无水,东隅路入京。
青峰三十六,霜晓见分明。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

再游巾子山寺 (zài yóu jīn zǐ shān sì)

朝代:唐    作者: 任翻

灵江江上帻峰寺,三十年来两度登。
野鹤尚巢松树徧,竹房不见旧时僧。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

次韵子瞻题扶风道中天花寺小亭 (cì yùn zǐ zhān tí fú fēng dào zhōng tiān huā sì xiǎo tíng)

朝代:宋    作者: 苏辙

客车来不息,辙迹知成沟。
莫怪慵登寺,犹宜赏举头。
独游知忆弟,望远胜登楼。
处处题诗遍,篇篇谁为收。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

翠微寺 (cuì wēi sì)

朝代:宋    作者: 陈炳

麻衣休作狮子吼,门外泉声正拍空。
三十六峰浑不见,翠微真在有无中。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

至福严寺得邹耒阳书因寄 (zhì fú yán sì dé zōu lěi yáng shū yīn jì)

朝代:宋    作者: 刘摰

尽室攀萝入五峰,峰前金碧寺飞空。
山当星鸟离方镇,地辟天龙海上宫。
喜我徜徉泉石外,忆君辛苦簿书中。
登临樽酒无因共,半夜题诗寄北风。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

动物

独游玉泉寺 (dú yóu yù quán sì)

朝代:唐    作者: 白居易

云树玉泉寺,肩舁半日程。
更无人作伴,祗共酒同行。
新叶千万影,残莺三两声。
闲游竟未足,春尽有余情。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

云峰寺 (yún fēng sì)

朝代:宋    作者: 赵汝铤

好峰藏寺背,此景只僧知。
古树侵天直,寒泉入涧迟。
深行寻旧址,久竚读荒碑。
时有僊人过,灵风满路吹。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

题灵峰寺壁 (tí líng fēng sì bì)

朝代:宋    作者: 苏轼

灵峰山上宝陀寺,白发东坡又到来。
前世德云今我是,依稀犹记妙高台。

仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄○平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平平○。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○○仄○平,平仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,○平平仄仄。
仄仄○仄仄,平○仄平仄。
仄平仄仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平○平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。