sòng fàn xī wén
送范希文 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宋祁 (sòng qí)

日夕朋簪远,空成咄咄嗟。
危言犹在口,飞语已磨牙。
室救鸱鴞毁,庭喧獬豸邪。
青蒲空顿首,白简遂为瑕。
身历千金险,头经一夕华。
便应过楚泽,何异向长沙。
篑土障河拙,园葵望日赊。
尽焚温室草,尚得使君车。
胜壤堪怀古,扁舟复载家。
此时能痛饮,努力咏余霞。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

rì xī péng zān yuǎn , kōng chéng duō duō jiē 。
wēi yán yóu zài kǒu , fēi yǔ yǐ mó yá 。
shì jiù chī xiāo huǐ , tíng xuān xiè zhì xié 。
qīng pú kōng dùn shǒu , bái jiǎn suì wèi xiá 。
shēn lì qiān jīn xiǎn , tóu jīng yī xī huá 。
biàn yìng guò chǔ zé , hé yì xiàng cháng shā 。
kuì tǔ zhàng hé zhuō , yuán kuí wàng rì shē 。
jìn fén wēn shì cǎo , shàng dé shǐ jūn chē 。
shèng rǎng kān huái gǔ , piān zhōu fù zǎi jiā 。
cǐ shí néng tòng yǐn , nǔ lì yǒng yú xiá 。

送范希文

—— 宋祁

日夕朋簪遠,空成咄咄嗟。
危言猶在口,飛語已磨牙。
室救鴟鴞毀,庭喧獬豸邪。
青蒲空頓首,白簡遂爲瑕。
身歷千金險,頭經一夕華。
便應過楚澤,何異向長沙。
簣土障河拙,園葵望日賒。
盡焚溫室草,尚得使君車。
勝壤堪懷古,扁舟復載家。
此時能痛飲,努力詠餘霞。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

rì xī péng zān yuǎn , kōng chéng duō duō jiē 。
wēi yán yóu zài kǒu , fēi yǔ yǐ mó yá 。
shì jiù chī xiāo huǐ , tíng xuān xiè zhì xié 。
qīng pú kōng dùn shǒu , bái jiǎn suì wèi xiá 。
shēn lì qiān jīn xiǎn , tóu jīng yī xī huá 。
biàn yìng guò chǔ zé , hé yì xiàng cháng shā 。
kuì tǔ zhàng hé zhuō , yuán kuí wàng rì shē 。
jìn fén wēn shì cǎo , shàng dé shǐ jūn chē 。
shèng rǎng kān huái gǔ , piān zhōu fù zǎi jiā 。
cǐ shí néng tòng yǐn , nǔ lì yǒng yú xiá 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
日夕离别朋友,心中空虚,感叹不已。
虽然危险的话语仍然在口边,激动的言辞已经磨损了牙齿。
室内的鸱鴞被毁,庭院里獬豸喧闹。
站在青蒲上,空自顿首,而我手中的白简已经带着瑕疵。
身历千难险阻,头顶过一夕昙华。
决定前往楚泽,与去长沙又有何异?
用篑土筑起的河障显得愚拙,园中的葵花向阳光虚张声势。
尽管烧毁了温室里的草木,但依然留得使君的车马。
这片胜地值得怀古,扁舟再次装载着一家人返乡。
此刻有心情畅饮,努力吟咏着余霞美景。




总结:

诗人日夕思念离别的朋友,心中空虚而悲叹。他在言语间虽有危险之词,但愤怒的言辞已经磨损了牙齿。屋内的鸱鴞被毁,庭院里獬豸喧闹。在青蒲上站立,感到无所适从,手中的白简已经有了瑕疵。他经历了千难万险,头顶着转瞬即逝的昙华。决定前往楚泽,却不过是另一个长沙。用篑土筑起的河障显得愚拙,园中的葵花虚张声势地望着太阳。尽管烧毁了温室里的草木,但仍然保留着使君的车马。这片胜地值得怀古,扁舟再次装载着一家人回家。此刻诗人豁然开朗,畅饮之余,用心吟咏着美丽的余霞。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者宋祁介绍:🔈

某闻望之补郡,常雅意于本朝;长孺爲郎,每注情于禁闼。皆欲恢明景化,徽序懿纲。宣硕惠于政经,奉清光于昼接。前闻尽在,茂躅可徵。恭惟学士淑问熙朝,英猷秀世。颁条列土,重季布之股肱;陪议外庭,凑吾丘之智略。果膺绿诏,入觐紫宸。盖丕绩以上闻,表清衷之弥属。饬东方之骑,飞鞚载严;趣舍人之装,輶轩既御。而某夙叨恩纪,敢嘿颂声。才愧巴人,莫预弥高之唱;惠同嘉树,愿赓勿剪之谣。谨斋沐成七言四韵送行诗三章,缮写捧诣客次,祗候陈献。理非逮意,言且无文,甫成怫悦之辞,少系中和之作。 查看更多>>

宋祁的诗:

宋祁的词:

相关诗词:

和范公希文怀庆朔堂 (hé fàn gōng xī wén huái qìng shuò táng)

朝代:宋    作者: 杨异

日将先圣诗书教,暂作文翁守鬰林。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

韩范用兵 (hán fàn yòng bīng)

朝代:宋    作者: 罗大经

奋髯要斩高邮守,攘臂甘驱好水军。
到得绕牀停辔日,始知心服范希文。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

和范公希文怀庆朔堂 (hé fàn gōng xī wén huái qìng shuò táng)

朝代:宋    作者: 陈希亮

弱柳奇花递间栽,红芳绿翠对时开。
主人当日孤真赏,魂梦还应屡到来。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

山鸡送范元通 (shān jī sòng fàn yuán tōng)

朝代:宋    作者: 王灼

无正文。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

题范忠献公真 (tí fàn zhōng xiàn gōng zhēn)

朝代:宋    作者: 邵雍

范邵居洛阳,希夷居华山。
陈邵为逸人,忠献为显官。
邵在范之後,陈在范之前。
三人貌相类,两人名相连。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

寄会稽范希文 (jì huì jī fàn xī wén)

朝代:宋    作者: 滕宗谅

江山千里接仁封,都在东南秀气中。
借问玉皇香案吏,蓬莱何似水晶宫。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

寄越州范希文太守 (jì yuè zhōu fàn xī wén tài shǒu)

朝代:宋    作者: 滕元发

江山千里接仁风,都在东南秀气中。
为问玉皇香案吏,蓬莱何似水晶宫。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

观陈希夷先生真及墨迹 其一 (guān chén xī yí xiān shēng zhēn jí mò jì qí yī)

朝代:宋    作者: 邵雍

未见希夷真,未见希夷蹟。
止闻希夷名,希夷心未识。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

送张无梦归天台 (sòng zhāng wú mèng guī tiān tāi)

朝代:宋    作者: 崔希范

孤云须信少常期,未作祯祥又欲归。
霖雨只宜滋大旱,山川终称养沈机。
夜寒放意文章险,春尽平心笋蕨肥。
若是蒲轮重到日,让辞牋长莫重飞。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

和范公希文怀庆朔堂 (hé fàn gōng xī wén huái qìng shuò táng)

朝代:宋    作者: 毕京

花木还依旧径栽,春园不惜为谁开。
几多民俗熙熙乐,似到老聃台上来。

仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄○○仄仄,平仄仄○平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。