sòng fàn xī shū jiào shòu xī guī
送范西叔教授西归 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张栻 (zhāng shì)

乃祖至和间,忠谋书鼎彝。
但知陛下圣,岂知吾言危。
元佑爱君语,读者犹涕洟。
典刑今不亡,盛德故在兹。
岁晚子过我,秀若斋房芝。
持身蹈规矩,出语无瑕疵。
向来长安道,讵肯舍灵龟。
万里一泮宫,行囊几新诗。
湘山足幽胜,而水清涟漪。
登临岂不乐,邂逅枌榆思。
我懒抱僻学,绝弦理朱丝。
子独慕千载,悠然契心期。
岂不为我留,感此节物移。
临岐抚陈编,为子三噫嘻。
高深谅何极,循求有端倪。
愿言勉事此,奕叶光前规。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

nǎi zǔ zhì hé jiān , zhōng móu shū dǐng yí 。
dàn zhī bì xià shèng , qǐ zhī wú yán wēi 。
yuán yòu ài jūn yǔ , dú zhě yóu tì yí 。
diǎn xíng jīn bù wáng , shèng dé gù zài zī 。
suì wǎn zǐ guò wǒ , xiù ruò zhāi fáng zhī 。
chí shēn dǎo guī jǔ , chū yǔ wú xiá cī 。
xiàng lái cháng ān dào , jù kěn shè líng guī 。
wàn lǐ yī pàn gōng , xíng náng jǐ xīn shī 。
xiāng shān zú yōu shèng , ér shuǐ qīng lián yī 。
dēng lín qǐ bù lè , xiè hòu fén yú sī 。
wǒ lǎn bào pì xué , jué xián lǐ zhū sī 。
zǐ dú mù qiān zǎi , yōu rán qì xīn qī 。
qǐ bù wèi wǒ liú , gǎn cǐ jié wù yí 。
lín qí fǔ chén biān , wèi zǐ sān yī xī 。
gāo shēn liàng hé jí , xún qiú yǒu duān ní 。
yuàn yán miǎn shì cǐ , yì yè guāng qián guī 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

乃是曾祖与和平之间,忠诚谋略载于鼎和彝。
只知陛下至为圣明,岂知我所言有危险。
元佑深爱君的谈话,读者都泪流满面。
法律刑罚现今未废弃,盛德因此仍然存在。
岁晚时,儿子来拜访我,才貌堪比斋房里的珍贵芝草。
保持自身行为合乎规矩,言语中不带丝毫瑕疵。
一直走在长安的大道上,又怎肯离开家中的灵龟。
行至万里泮宫,行囊里装载着新的诗篇。
湘山美景十分幽静,水波清澈涟漪。
登上高处岂不快哉,但遇见枌榆树时却让我怀念。
我懒得去追求偏僻的学问,不再琢磨红绳上的朱丝。
子独慕千载传承,心灵相契,情意长存。
难道不会为我停留,感受这节令的变迁吗。
在临别之际拨弄陈编,为子弟们三声叹息。
高深的学问真是无止境,持续探求其中的端倪。
愿意勉励自己从事此事,延续叶翩翩光耀的前贤规范。


总结:

诗人自谦言辞有危险,但表达对君主的忠诚和爱国之情。强调坚守德行,以及对传统学问的珍视与悠久传承之愿望。同时,表达了对家国和美景的留恋和思念,以及对未来子孙的期望和勉励。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张栻介绍:🔈

张栻(一一三三~一一八○),字敬夫(《诚斋集》卷九八《张钦夫画像赞》作钦夫),号南轩(同上书卷七三《怡斋记》作乐斋),祖籍绵竹(今属四川),寓居长沙(今属湖南)。浚子。从胡宏学,与朱熹、吕祖谦爲友。以荫入仕。高宗绍兴三十二年(一一六二),浚爲江淮东西路宣抚使,辟爲书写机宜文字(《宋会要辑稿》选举三四之一二)。孝宗隆兴二年(一一六四),汤思退用事,主和议,随父罢。乾道初,主讲岳麓书院。五年(一一六七),起知抚州,改严州。六年,召爲吏部员外郎兼权起居郎侍立官,寻兼侍讲,迁左司员外郎。明年,出知袁州,以事退职家居累年。淳熙元年(一一七四)起知静江府,广南西路安抚经略使。五年,除荆湖北路转运副使,改知... 查看更多>>

张栻的诗:

相关诗词:

送任梅叔赴州教授 (sòng rèn méi shū fù zhōu jiào shòu)

朝代:宋    作者: 项安世

楚船西上蜀东圻,茆滑芹香水半围。
养就鲲鯩观海运,哺成鸾鹄教天飞。
化行石照铜梁外,人指蓬山藏室归。
唤起少年时习梦,小窗寒日鬓毛稀。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

次韵苏教授饭郑教授五首 其三 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 项安世

采苹堪赋有斋诗,稚子谈经已大奇。
翁但绿阴啼鸟下,敷床眠到日西时。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

挽玉山詹教授 (wǎn yù shān zhān jiào shòu)

朝代:宋    作者: 王洋

鹤髪双亲岁月残,既沾三釜即心欢。
广文未脱一官冷,范叔宁忘昔日寒。
文中八科名益重,魂归千里命尤难。
後生它日思风范,只向传铭石上看。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

送朱叔止守南剑 其五 (sòng zhū shū zhǐ shǒu nán jiàn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 楼钥

同盟东下或西征,老我惟知管送迎。
只恐政成登省户,未容归骑向西城。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

层楼 其二 (céng lóu qí èr)

朝代:宋    作者: 李叔与

台城胜概得同游,烂醉西风药玉舟。
目送归云天一角,教人生怕上层楼。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

吴宗教惠西施舌戏成三绝 其三 (wú zōng jiào huì xī shī shé xì chéng sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 王十朋

长记还家屡击鲜,南来归兴日飘然。
不缘樽俎逢西子,始泛江湖范蠡船。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

送丁怀忠朝佐赴象州教授二首 其一 (sòng dīng huái zhōng cháo zuǒ fù xiàng zhōu jiào shòu èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

西山南浦昔相逢,桂林象郡今相送。
长才妙略世所知,诸公贵人胡不用。
文风广被固可喜,志士远适岂其理。
上书报罢君勿悲,广西政复多事宜。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

次韵罗仲共教授闲居三首 其二 (cì yùn luó zhòng gòng jiào shòu xián jū sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 周紫芝

了事痴儿不到诗,间中鼓吹自应奇。
莫教句法惊人甚,便恐功名入手迟。
性癖雅宜嵇叔懒,官闲只有漫郎知。
庭梧想得西风急,秋意微生楚些悲。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

送黄叔向归永嘉 其二 (sòng huáng shū xiàng guī yǒng jiā qí èr)

朝代:宋    作者: 王遂

传闻索米向长安,疎影寒香得细看。
檄羽风生常事急,举头霜满致身难。
五湖莫办鸱夷计,四壁谁怜范叔寒。
今代淮西宜籴谷,悬知一见定交驩。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。

送林教授行 其一 (sòng lín jiào shòu xíng qí yī)

朝代:宋    作者: 郑清之

玉壶仙骨産蓬莱,客授京璜隽武开。
曾向西山传墨印,好游东观籋兰台。
青云直上轻余子,黑发谁量未易才。
侧耳韶箫充雅奏,愿同观乐诧州来。

仄仄仄○○,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄平平平平。
平仄仄平仄,仄仄○仄平。
仄平平仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平○平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,○平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平○仄仄仄,仄仄平平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄仄仄平。
○平仄平平,平仄○○平。
平○仄平仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。