sì rì bó táo yuán tíng
巳日泊桃源亭 🔈
桃源亭北值佳辰,桃蕚飘残晼晚春。
缇幕惜芳林下子,彩袗修禊水边人。
风謡渐喜南音变,节物偏于久客新。
道不与时当勇去,归心何必计吴蓴。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
桃源亭北值佳辰,桃蕚飄殘晼晚春。
緹幕惜芳林下子,綵袗修禊水邊人。
風謡漸喜南音變,節物偏于久客新。
道不與時當勇去,歸心何必計吳蓴。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
桃源亭北的景色宜人,此时正值晴朗的早晨。桃花的花瓣飘落,映衬着残留的春光。
红色的帷幕下,人们珍惜芳林的美景,彩色的衣袍下,人们在水边修行净化心灵。
渐渐地,南方的音乐变得愉悦动人,季节的变化总是给久居他乡的人带来新奇。
修行的道路不应受时间的限制,当勇敢地离开。归心何必过多考虑吴蓴(地名,指固执的情感)的事。
刘挚的诗:
相关诗词:
晚泊桃源驿奉怀幕府诸公 (wǎn bó táo yuán yì fèng huái mù fǔ zhū gōng)
鞍马泊孤亭,人烟接古城。
半村留晚照,万壑送秋声。
风月思玄度,文章愧长卿。
桃源何处在,山驿至今名。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
上巳席上有赠 (shàng sì xí shàng yǒu zèng)
眸子剪秋水,丹青画不真。
谁知上巳日,忽见澣纱人。
姑射长留月,桃源别有春。
地衣新様锦,罗袜不生尘。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
己丑正月二日入山中题岩石二首 其二 (jǐ chǒu zhēng yuè èr rì rù shān zhōng tí yán shí èr shǒu qí èr)
我访桃源人,桃源在何处。
世上无桃源,何必移家去。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
小桃源 (xiǎo táo yuán)
乾坤无处着臞仙,乞与桃源小洞天。
不用穷源防失路,桃花尽处便回船。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
桃花 (táo huā)
亭亭一树灿窗前,气暖风和分外妍。
何必桃源寻异处,此间谈笑亦神仙。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
桃源 (táo yuán)
商山四老人,避世还出世。
桃源独终隠,坐看日月逝。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
桃源 (táo yuán)
武陵风景都然改,谷口桃花镇长在。
自从改赐鼎州名,转觉桃源仙气灵。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
上巳後一日登快哉亭 (shàng sì hòu yī rì dēng kuài zāi tíng)
上巳信嘉辰,流觞传旧俗。
良游怅不遂,吏局方有属。
东风吹晓雨,万窍嗥林麓。
疑有泊舟人,狂歌河女曲。
逾朝始澄霁,物色如新沐。
城角趋危亭,登临慰幽独。
纷华埽不见,蝴蝶飞平绿。
竚倚穷夕曛,悠哉此心目。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
上巳後一日登快哉亭作 (shàng sì hòu yī rì dēng kuài zāi tíng zuò)
上巳信嘉辰,流觞传旧俗。
良游怅不遂,吏局方有属。
东风吹晓雨,万窍嗥林麓。
疑有泊舟人,狂歌河女曲。
逾朝始澄霁,物色如新沐。
城角趋危亭,登临尉幽独。
纷华扫不见,胡蝶飞平绿。
竚倚穷夕曛,悠哉此心目。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
桃源 (táo yuán)
山前溪是当时水,源上桃非旧日花。
多是渔郎露消息,洞门从此锁烟霞。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。