shǐ yàn míng zhì lè táng
史彦明致乐堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 牟巘 (mù yǎn)

高堂有寿母,黄发映儿齿。
天方畀修龄,康宁燕多祉。
怡然人子心,何物堪伦比。
和气为愉色,皆自深爱始。
郁穆涵春风,融怡妙天理。
此是谓至乐,乐则焉可已。
再拜为献言,忠养极娱侍。
随时换轻煖,每侍进修瀡。
初非假外内,至乐皆在此。
况能以志养,先意而承旨。
魽鮓故自珍,欢不如菽水。
有时平反归,儿喜亲亦喜。
吾以名吾堂,致乐义最美。
试看纪孝行,昔曾今日史。
会有邦人士,升堂奉醇醴。
俾尔登期颐,俾尔宜孙子。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

gāo táng yǒu shòu mǔ , huáng fā yìng ér chǐ 。
tiān fāng bì xiū líng , kāng níng yàn duō zhǐ 。
yí rán rén zǐ xīn , hé wù kān lún bǐ 。
hé qì wèi yú sè , jiē zì shēn ài shǐ 。
yù mù hán chūn fēng , róng yí miào tiān lǐ 。
cǐ shì wèi zhì lè , lè zé yān kě yǐ 。
zài bài wèi xiàn yán , zhōng yǎng jí yú shì 。
suí shí huàn qīng xuān , měi shì jìn xiū suǐ 。
chū fēi jiǎ wài nèi , zhì lè jiē zài cǐ 。
kuàng néng yǐ zhì yǎng , xiān yì ér chéng zhǐ 。
hān zhǎ gù zì zhēn , huān bù rú shū shuǐ 。
yǒu shí píng fǎn guī , ér xǐ qīn yì xǐ 。
wú yǐ míng wú táng , zhì lè yì zuì měi 。
shì kàn jì xiào xíng , xī céng jīn rì shǐ 。
huì yǒu bāng rén shì , shēng táng fèng chún lǐ 。
bǐ ěr dēng qī yí , bǐ ěr yí sūn zi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

高堂里有寿母,她的黄发映照在儿子的齿牙上。
上天赐予长寿之年,健康幸福多如燕鸟繁衍。
他心中充满欢愉,何物可与他相比。
和睦的氛围让人愉悦,都是从深沉的爱意开始。
内心充满着春风的滋润,融化着天地的奥妙法则。
这就是至乐的境界,一旦沐浴其中,何等的幸福无法言喻。
再次行礼表达言辞,忠诚地侍奉,欢乐极致,宛如娱乐。
随时更换轻巧的衣裳,每次侍奉都是虔诚的。
初时不是虚假的外表,真正的乐趣都在这里。
何况能以一颗真诚的心灵养育,先天的意愿得以实现。
鱼肴美味虽然珍贵,但欢乐不如清水煮豆。
有时候归正平常,儿子的喜悦与亲人同乐。
我将我的堂号命名为“吾堂”,传承乐义最为美好。
试看记载孝行事迹,昔日的荣耀如今写在历史之中。
会有国家的贤士,登堂奉上美酒,让你登堂享用,满怀欢喜,让你安享晚年,孙子孝顺,如愿以偿。


总结:

这首古文诗篇表达了家庭和睦、养生愉快的美好状态。高堂中,寿母享有长寿,儿子心怀愉悦,以和睦的氛围和深沉的爱意为基础。内心充满春风的滋润,融化天地奥妙法则,成就至乐之境。表达了忠诚侍奉、轻松愉快、真诚养育的理念。最后,预言将有国家的贤士前来登堂,献上美酒,祝愿享有幸福晚年,子孙孝顺。整首诗歌充满了家庭幸福、养生快乐的美好愿景。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者牟巘介绍:🔈

牟巘(一二二七~一三一一),字献甫,一字献之,学者称陵阳先生,井研(今属四川)人,徙居湖州(今属浙江)。以父荫入仕,曾爲浙东提刑。理宗朝,累官大理少卿,以忤贾似道去官。恭宗德佑二年(一二七六)元兵陷临安,即杜门不出,隠居凡三十六年,卒年八十五。有《陵阳集》二十四卷(其中诗六卷)。事见《宋元学案》卷八○,清光绪《井研县志》卷三一有传。 牟巘诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,校以清乾隆十二年周永年刻《陵阳先生集》(简称周本)、清抄本(藏北京图书馆)。底本诗集外之诗及新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

牟巘的诗:

相关诗词:

宴明守高大卿致语口号 (yàn míng shǒu gāo dà qīng zhì yǔ kǒu hào)

朝代:宋    作者: 史浩

东风昨夜到林塘,千骑初临绿野堂。
乐里何烦丝竹韵,座间自有雪梅芳。
民安竟夜户不闭,海静无波帆稳张。
趁此清平同一醉,金瓯已覆颍川黄。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

六老会致语口号 (liù lǎo huì zhì yǔ kǒu hào)

朝代:宋    作者: 史浩

六人四百四十岁,好似同资一气生。
王母蟠桃三度熟,窦家仙桂五枝荣。
蓬壶影里环嘉客,衮绣堂中溢颂声。
太史占祥应入奏,光躔南斗寿星明。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

寄题向彦绩史君采菊堂 (jì tí xiàng yàn jì shǐ jūn cǎi jú táng)

朝代:宋    作者: 张孝祥

史君天资高,夙昔事幽屏。
长怀渺丘壑,余习谢锺鼎。
东篱羲皇人,槁死骨已冷。
凄其千载後,妙处一笑领。
高堂娱白发,兄弟极整整。
不须南阳泉,寿与日月等。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

东堂四首 其一 (dōng táng sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张耒

主人怜客置东堂,为致炎天十步凉。
胜事自来非力致,江南山色巧相望。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

题史馆兵部傅君草堂 (tí shǐ guǎn bīng bù fù jūn cǎo táng)

朝代:宋    作者: 文彦博

羡君济上墅,胜概不可名。
泉石与松竹,声影交相清。
周墙数百堵,版筑皆亲营。
箕尾出南极,直对茅轩明。
陶庐自爱乐,蒋径堪逢迎。
但恐赤松子,到此难忘情。
拾却留侯伴,从吾林下行。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

宴奉使杨御药致语口号 (yàn fèng shǐ yáng yù yào zhì yǔ kǒu hào)

朝代:宋    作者: 史浩

神圣相承乐太平,尊贤贵老有真情。
煌煌凤翮飞丹检,赫赫轺车下紫清。
觞豆交酬当美景,笙竽合乐起新声。
客星今喜使星聚,乾象森罗彻晓明。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

明堂观礼杂咏十三首 肆赦 (míng táng guān lǐ zá yǒng shí sān shǒu sì shè)

朝代:宋    作者: 王同祖

九重夙夜畏天威,何事晴明一夕非。
不放明堂大朝贺,尽抛坊乐独行归。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 周邦彦

明朝春仗当行乐,刻燕催花掷万金。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

游史馆张大卿致政李少卿史馆傅兵部济上郊园 (yóu shǐ guǎn zhāng dà qīng zhì zhèng lǐ shǎo qīng shǐ guǎn fù bīng bù jì shàng jiāo yuán)

朝代:宋    作者: 文彦博

畴昔常闻处士庄,林泉胜景甲山阳。
一渠寒水流清济,千仞浓岚耸太行。
枋口云归穿古木,燕川风过入修篁。
前贤旧业何人继,分与三贤作醉乡。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。

明堂乐章二首 皇帝还大次憩安之曲 (míng táng yuè zhāng èr shǒu huáng dì huán dà cì qì ān zhī qū)

朝代:宋    作者: 王安石

有奕明堂,万方时会。
宗予圣考,作帝之配。
乐酌虞典,礼从周制。
厘事既成,於皇来塈。

平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄平平,平平○平仄。
平平平仄平,平仄平平仄。
○仄平平仄,平仄○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄平○平,平仄仄平仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
?仄仄仄平,平仄○仄仄。
仄平平仄平,平仄○仄仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。
仄○仄仄○,仄平平仄仄。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
仄仄平○平,仄仄平平仄。