shāng qíng
伤情 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 孟云卿 (mèng yún qīng)

为长心易忧,早孤意常伤。
出门先踌躇,入户亦彷徨。
此生一何苦,前事安可忘。
兄弟先我没,孤幼盈我傍。
旧居近东南,河水新为梁。
松柏今在兹,安忍思故乡。
四时与日月,万物各有常。
秋风已一起,草木无不霜。
行行当自勉,不忍再思量。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

wèi cháng xīn yì yōu , zǎo gū yì cháng shāng 。
chū mén xiān chóu chú , rù hù yì páng huáng 。
cǐ shēng yī hé kǔ , qián shì ān kě wàng 。
xiōng dì xiān wǒ méi , gū yòu yíng wǒ bàng 。
jiù jū jìn dōng nán , hé shuǐ xīn wèi liáng 。
sōng bǎi jīn zài zī , ān rěn sī gù xiāng 。
sì shí yǔ rì yuè , wàn wù gè yǒu cháng 。
qiū fēng yǐ yī qǐ , cǎo mù wú bù shuāng 。
xíng háng dang zì miǎn , bù rěn zài sī liang 。

傷情

—— 孟雲卿

爲長心易憂,早孤意常傷。
出門先躊躇,入戶亦彷徨。
此生一何苦,前事安可忘。
兄弟先我沒,孤幼盈我傍。
舊居近東南,河水新爲梁。
松柏今在茲,安忍思故鄉。
四時與日月,萬物各有常。
秋風已一起,草木無不霜。
行行當自勉,不忍再思量。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

wèi cháng xīn yì yōu , zǎo gū yì cháng shāng 。
chū mén xiān chóu chú , rù hù yì páng huáng 。
cǐ shēng yī hé kǔ , qián shì ān kě wàng 。
xiōng dì xiān wǒ méi , gū yòu yíng wǒ bàng 。
jiù jū jìn dōng nán , hé shuǐ xīn wèi liáng 。
sōng bǎi jīn zài zī , ān rěn sī gù xiāng 。
sì shí yǔ rì yuè , wàn wù gè yǒu cháng 。
qiū fēng yǐ yī qǐ , cǎo mù wú bù shuāng 。
xíng háng dang zì miǎn , bù rěn zài sī liang 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
忧虑常常缠绵心灵,早早丧失了父母,孤独之情常常伤感。
出门前总是犹豫不决,进入家门也常常彷徨。
这一生受尽了多少痛苦,过去的事情怎能轻易忘怀。
兄弟们都先我去世,只剩我孤独地依靠在旁。
过去的住所靠近东南方,河水如今成了隔阂。
松树和柏树如今依然在这里,怎能忍受不思念故乡。
四季和太阳月亮,万物各有定期。
秋风已经起来,草木无一不受霜冻之苦。
行动中要自我勉励,不忍再去思考太多。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孟云卿介绍:🔈

孟云卿,河南人,一曰武昌人。第进士,爲校书郎,与杜甫、元结友善。诗一卷。 查看更多>>

孟云卿的诗:

相关诗词:

偶作 (ǒu zuò)

朝代:唐    作者: 孟郊

利剑不可近,美人不可亲。
利剑近伤手,美人近伤身。
道险不在广,十步能摧轮。
情爱不在多,一夕能伤神。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

咏柳 (yǒng liǔ)

朝代:宋    作者: 薛美

一撮娇黄染不成,藏鸦未稳早藏鶑。
行人自谓伤离别,枉折无情赠有情。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

伤春 (shāng chūn)

朝代:宋    作者: 朱淑真

阁泪抛诗卷,无聊酒独亲。
客情方惜别,心事已伤春。
柳暗轻笼日,花飞半掩尘。
莺声惊蝶梦,唤起旧愁新。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

感怀 一 (gǎn huái yī)

朝代:唐    作者: 孟郊

秋气悲万物,惊风振长道。
登高有所思,寒雨伤百草。
平生有亲爱,零落不相保。
五情今已伤,安得自能老。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

长安旧里 (cháng ān jiù lǐ)

朝代:唐    作者: 韦庄

满目墙匡春草深,伤时伤事更伤心。
车轮马迹今何在,十二玉楼无处寻。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

梦回二首 其一 (mèng huí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 薛季宣

忆到梯云巷,哀伤韡鄂丛。
舞鸾悲引镜,伤雁落空弓。
清梦回时雨,繁声发夏虫。
情锺正吾辈,匡坐泣薰风。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

寓居有感三首 三 (yù jū yǒu gǎn sān shǒu sān)

朝代:唐    作者: 司空图

黑须寄在白须生,一度秋风减几茎。
客处不堪频送别,无多情绪更伤情。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

晚饮 (wǎn yǐn)

朝代:宋    作者: 杨万里

大醉或伤生,不醉又伤情。
此事两难处,後先有重轻。
醉後失天地,余生底浮萍。
愁城不须攻,醉乡无此城。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

重到城七绝句 刘家花 (chóng dào chéng qī jué jù liú jiā huā)

朝代:唐    作者: 白居易

刘家墙上花还发,李十门前草又春。
处处伤心心始悟,多情不及少情人。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。

闺情 (guī qíng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

一别隔炎凉,君衣忘短长。
裁缝无处等,以意忖情量。
畏瘦疑伤窄,防寒更厚装。
半啼封裹了,知欲寄谁将。

平○平仄平,仄平仄平平。
仄平平平○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,平仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄平平平。
平仄平仄平,平仄○仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄平仄平。
○○○仄仄,仄仄仄○○。