rùn chūn sān yuè èr rì péi xíng zhī mì jiān yóu bǎi gǔ sì
闰春三月二日陪行之秘监游柏谷寺 🔈
宝界嶔岑路入云,闰余三月属芳辰。
烟林未动阴森地,山杏寒开寂寞春。
潞子岭头销白日,神农祠畔柅朱轮。
乘闲自是逍遥事,谁羡襄阳倒载人。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
寶界嶔岑路入雲,閏餘三月屬芳辰。
烟林未動陰森地,山杏寒開寂寞春。
潞子嶺頭銷白日,神農祠畔柅朱輪。
乘閑自是逍遥事,誰羨襄陽倒載人。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
宝界的嶔岑之路蜿蜒曲折,通向高高的云端,此刻正是闰余三月的芳辰。茫茫的烟林中,树木还未动摇,显得阴森幽暗,而山上的杏花依然在寒风中开放,春天的孤寂感油然而生。在潞子岭的山头,太阳正在缓缓西落,而神农祠旁边的柅朱轮却灿烂夺目。
作者乘着闲暇之余,自得其乐,心情逍遥自在。有谁不羡慕他那倒载人的襄阳壮丽风光呢?
总结:
这古文描绘了一个宝界嶔岑路通往云端,时值寒食节的三月芳辰。山林寂静,杏花寒开,柅朱轮耀眼夺目。作者心情悠闲自在,羡慕襄阳的美景。
赏析:这首诗《闰春三月二日陪行之秘监游柏谷寺》由吴中复创作,描写了一个在春天闰余时节的山野行乐场景。诗人以清新的笔墨将大自然的美景展现在读者面前。
首先,诗人用“宝界嶔岑路入云”描绘出山路崎岖、通向云端的景象,给人以壮丽的感觉。接着,他提到“闰余三月属芳辰”,点明了此刻正是春天的盛景,花草已经绽放。然而,尽管是春天,但“烟林未动阴森地”,诗中透露出一丝幽静和神秘。
诗人接下来描述了山杏开花的景象,寒开寂寞春,这一描写既有春天的美好,又带有一种淡淡的寂寥感,凸显了大自然的多样性。接着,他提到了“潞子岭头销白日”,暗示了时光的飞逝和生命的短暂。
最后两句诗中,诗人谈及了游览的乐趣和自由:“乘闲自是逍遥事,谁羡襄阳倒载人。”表达了他在这片山野中的自在与快乐,不羡慕繁华的襄阳城。整首诗以清新淡雅的笔调,勾勒出了一幅美丽而宁静的山野画面。
吴中复的诗:
相关诗词:
奉和圣制闰九月九日登庄严总持二寺阁 (fèng hé shèng zhì rùn jiǔ yuè jiǔ rì dēng zhuāng yán zǒng chí èr sì gé)
闰月再重阳,仙舆历宝坊。
帝歌云稍白,御酒菊犹黄。
风铎喧行漏,天花拂舞行。
豫游多景福,梵宇日生光。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
熙宁癸丑季冬十有三日某被旨谢雪於济祠已事与秘书监光禄卿直史馆太常少卿屯田郎中秘书丞同游枋口泛舟沁水至岘石而登岸历观岩谷间前贤之题名翌日游化成寺以车渡沁回入盘谷穷览山水之嘉处由燕川而归 盘谷作 其二 (xī níng guǐ chǒu jì dōng shí yǒu sān rì mǒu bèi zhǐ xiè xuě wū jì cí yǐ shì yǔ mì shū jiān guāng lù qīng zhí shǐ guǎn tài cháng shǎo qīng tún tián láng zhōng mì shū chéng tóng yóu fāng kǒu fàn zhōu qìn shuǐ zhì xiàn shí ér dēng àn lì guān yán gǔ jiān qián xián zhī tí míng yì rì yóu huà chéng sì yǐ chē dù qìn huí rù pán gǔ qióng lǎn shān shuǐ zhī jiā chù yóu yàn chuān ér guī pán gǔ zuò qí èr)
愿也乖真隐,韩文旨趣深。
本非逃富贵,岂是爱云林。
已失豪华望,方萌退缩心。
归来老穷谷,村叟共浮沈。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
熙宁癸丑季冬十有三日某被旨谢雪於济祠已事与秘书监光禄卿直史馆太常少卿屯田郎中秘书丞同游枋口泛舟沁水至岘石而登岸历观岩谷间前贤之题名翌日游化成寺以车渡沁回入盘谷穷览山水之嘉处由燕川而归 盘谷作 其一 (xī níng guǐ chǒu jì dōng shí yǒu sān rì mǒu bèi zhǐ xiè xuě wū jì cí yǐ shì yǔ mì shū jiān guāng lù qīng zhí shǐ guǎn tài cháng shǎo qīng tún tián láng zhōng mì shū chéng tóng yóu fāng kǒu fàn zhōu qìn shuǐ zhì xiàn shí ér dēng àn lì guān yán gǔ jiān qián xián zhī tí míng yì rì yóu huà chéng sì yǐ chē dù qìn huí rù pán gǔ qióng lǎn shān shuǐ zhī jiā chù yóu yàn chuān ér guī pán gǔ zuò qí yī)
昔有幽栖士,兹焉遂考盘。
惊眠涧泉响,醒酒谷风寒。
列岫开窗见,冥鸿倚杖观。
韩文传已久,合在翠岩刊。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
熙宁癸丑季冬十有三日某被旨谢雪於济祠已事与秘书监光禄卿直史馆太常少卿屯田郎中秘书丞同游枋口泛舟沁水至岘石而登岸历观岩谷间前贤之题名翌日游化成寺以车渡沁回入盘谷穷览山水之嘉处由燕川而归 枋口作 (xī níng guǐ chǒu jì dōng shí yǒu sān rì mǒu bèi zhǐ xiè xuě wū jì cí yǐ shì yǔ mì shū jiān guāng lù qīng zhí shǐ guǎn tài cháng shǎo qīng tún tián láng zhōng mì shū chéng tóng yóu fāng kǒu fàn zhōu qìn shuǐ zhì xiàn shí ér dēng àn lì guān yán gǔ jiān qián xián zhī tí míng yì rì yóu huà chéng sì yǐ chē dù qìn huí rù pán gǔ qióng lǎn shān shuǐ zhī jiā chù yóu yàn chuān ér guī fāng kǒu zuò)
下马入枋口,漾舟缘碧溪。
雪消山骨瘦,风定浪头低。
数里复登岸,羣贤俱杖藜。
徘徊岩石畔,寻觅退之题。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
熙宁癸丑季冬十有三日某被旨谢雪於济祠已事与秘书监光禄卿直史馆太常少卿屯田郎中秘书丞同游枋口泛舟沁水至岘石而登岸历观岩谷间前贤之题名翌日游化成寺以车渡沁回入盘谷穷览山水之嘉处由燕川而归 过燕川渡 (xī níng guǐ chǒu jì dōng shí yǒu sān rì mǒu bèi zhǐ xiè xuě wū jì cí yǐ shì yǔ mì shū jiān guāng lù qīng zhí shǐ guǎn tài cháng shǎo qīng tún tián láng zhōng mì shū chéng tóng yóu fāng kǒu fàn zhōu qìn shuǐ zhì xiàn shí ér dēng àn lì guān yán gǔ jiān qián xián zhī tí míng yì rì yóu huà chéng sì yǐ chē dù qìn huí rù pán gǔ qióng lǎn shān shuǐ zhī jiā chù yóu yàn chuān ér guī guò yàn chuān dù)
早过燕川渡,千峰插太虚。
云开微见日,水浅不渐车。
风急樵歌响,霜严木叶踈。
缘溪东北去,岩腹有精庐。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
熙宁癸丑季冬十有三日某被旨谢雪於济祠已事与秘书监光禄卿直史馆太常少卿屯田郎中秘书丞同游枋口泛舟沁水至岘石而登岸历观岩谷间前贤之题名翌日游化成寺以车渡沁回入盘谷穷览山水之嘉处由燕川而归 化成寺作唐裴相之 (xī níng guǐ chǒu jì dōng shí yǒu sān rì mǒu bèi zhǐ xiè xuě wū jì cí yǐ shì yǔ mì shū jiān guāng lù qīng zhí shǐ guǎn tài cháng shǎo qīng tún tián láng zhōng mì shū chéng tóng yóu fāng kǒu fàn zhōu qìn shuǐ zhì xiàn shí ér dēng àn lì guān yán gǔ jiān qián xián zhī tí míng yì rì yóu huà chéng sì yǐ chē dù qìn huí rù pán gǔ qióng lǎn shān shuǐ zhī jiā chù yóu yàn chuān ér guī huà chéng sì zuò táng péi xiāng zhī)
昔览传心法,知公素学禅。
今游化成寺,使我复思贤。
大舍倾高产,多生结胜缘。
人琴虽已矣,松菊尚依然。
宝地侵苍藓,巍峰柱碧天。
撮衣书久失,砻石像犹全。
境寂遗尘虑,僧闲足昼眠。
欲归情恋恋,缓辔出燕川。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
闰三月 (rùn sān yuè)
三年皆一闰,此闰胜常时。
莫怪花开晚,都缘春尽迟。
节分炎气近,律应蕙风移。
梦得成胡蝶,芳菲幸不遗。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
和钱秘监旅居秋怀二首 其一 (hé qián mì jiān lǚ jū qiū huái èr shǒu qí yī)
秘监疏朝谒,门前长绿苔。
未愁玄鬓改,且喜素秋来。
独坐翻棋势,闲行绕药栽。
凉风入书幌,时动水沉灰。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
山谷诗集有题净因寺壁二绝句未知寺在何处甲子秋余游富阳妙山之净因寺用次山谷韵书以遗寺僧如智 其一 (shān gǔ shī jí yǒu tí jìng yīn sì bì èr jué jù wèi zhī sì zài hé chù jiǎ zǐ qiū yú yóu fù yáng miào shān zhī jìng yīn sì yòng cì shān gǔ yùn shū yǐ yí sì sēng rú zhì qí yī)
三向稚松争短长,西偏老竹绝炎凉。
千寻以上有秋色,万亩之间无夕阳。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
前年春与楚正叔同游陟屺寺今兹已复周歳窅然思之 (qián nián chūn yǔ chǔ zhèng shū tóng yóu zhì qǐ sì jīn zī yǐ fù zhōu suì yǎo rán sī zhī)
陟屺寺南山,曾陪半日闲。
春来梦携手,宛在白云间。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。