quē xià fú róng
阙下芙蓉 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 包何 (bāo hé)

一人理国致昇平,万物呈祥助圣明。
天上河从阙下过,江南花向殿前生。
庆云垂荫开难落,湛露为珠满不倾。
更对乐悬张宴处,歌工欲奏采莲声。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

yī rén lǐ guó zhì shēng píng , wàn wù chéng xiáng zhù shèng míng 。
tiān shàng hé cóng quē xià guò , jiāng nán huā xiàng diàn qián shēng 。
qìng yún chuí yìn kāi nán luò , zhàn lù wèi zhū mǎn bù qīng 。
gèng duì lè xuán zhāng yàn chù , gē gōng yù zòu cǎi lián shēng 。

闕下芙蓉

—— 包何

一人理國致昇平,萬物呈祥助聖明。
天上河從闕下過,江南花向殿前生。
慶雲垂蔭開難落,湛露爲珠滿不傾。
更對樂懸張宴處,歌工欲奏採蓮聲。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

yī rén lǐ guó zhì shēng píng , wàn wù chéng xiáng zhù shèng míng 。
tiān shàng hé cóng quē xià guò , jiāng nán huā xiàng diàn qián shēng 。
qìng yún chuí yìn kāi nán luò , zhàn lù wèi zhū mǎn bù qīng 。
gèng duì lè xuán zhāng yàn chù , gē gōng yù zòu cǎi lián shēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
一人治理国家,致力于使国家昌盛太平,万物都呈现繁荣吉祥的景象,助力于圣明的统治。
天上的河流从皇宫的阙下流过,江南的花朵在殿前绽放。
庆云低垂而成阴影,开放却难以消散,湛露如珠满溢却不会倾覆。
更多的乐工在宴会场所预备演奏,欲奏出悠扬的采莲之声。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者包何介绍:🔈

包何,字幼嗣,润州延陵人。融之子,与弟佶齐名,世称二包。登天宝进士第,大历中,爲起居舍人。诗一卷。 查看更多>>

包何的诗:

相关诗词:

潭畔芙蓉 (tán pàn fú róng)

朝代:宋    作者: 浣花女

芙蓉花发满江红,尽道芙蓉胜妾容。
昨日妾从堤上过,如何人不看芙蓉。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

芙蓉 (fú róng)

朝代:宋    作者: 姚勉

水芙蓉了木芙蓉,湖上花无一日空。
卷却水天云锦段,又开步障夹堤红。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

大芙蓉接待 (dà fú róng jiē dài)

朝代:宋    作者: 释师范

水云何处觅行踪,踏破天台雁荡峰。
脚力尽时消息在,小芙蓉接大芙蓉。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

芙蓉 (fú róng)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

临水翫芙蓉,一花还两影。
上倚夕阳斜,下浸秋波冷。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

十二月二十四日问谭孔昭疾见庭下雨中花云木芙蓉也楚词云搴芙蓉兮木末言芙蓉水花不在木末也 (shí èr yuè èr shí sì rì wèn tán kǒng zhāo jí jiàn tíng xià yǔ zhōng huā yún mù fú róng yě chǔ cí yún qiān fú róng xī mù mò yán fú róng shuǐ huā bù zài mù mò yě)

朝代:宋    作者: 胡铨

幽花卧雨滋溅泪,秀色可人羞冶容。
却笑楚人非博物,不知木末有芙蓉。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

芙蓉 (fú róng)

朝代:宋    作者: 何梦桂

柳老荷枯菊蕊乾,写生红粉尚孤妍。
马嵬坡下芙蓉面,犹觊君王轴上看。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

木芙蓉 (mù fú róng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

三两芙蓉并水丛,向人能白亦能红。
浩然不在芍药下,如何独占晚秋风。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

芙蓉堂 (fú róng táng)

朝代:宋    作者: 孔平仲

芙蓉堂下花如锦,记得当年此泊舟。
今日重来皆蔓草,水红无数强排秋。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

芙蓉道间二首 其二 (fú róng dào jiān èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

芙蓉山下芙蓉渡,历尽崔嵬何物路。
更观溪水突人来,令我诗情杂欣惧。
舆夫重说松原山,如此积雨应生湍。
从来潢潦无根源,水收石露须臾间。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

木芙蓉 (mù fú róng)

朝代:宋    作者: 许棐

芙蓉艳金谷,秋色锦机中。
霜树不知丑,叶与花争红。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平仄仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。