qiū xíng yín
秋行吟 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 俞桂 (yú guì)

西风紧兮叶脱枝,寒露瀼兮菊遶篱。
芦花白兮蓼满湄,鴈声急兮蛩转悲。
乐吾淛兮殊兴思,况东淮兮落远陲。
朝气肃兮夜漏迟,暮云黯兮山色衰。
纷纷眯目黄埃吹,艰关千里徒驱驰。
穷猿投林任所之,膏粱诸公那得知。
从今休被微官缚,未若琴歌诗酒乐。
岂无手足怀我情,当念行人多寂寞。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

xī fēng jǐn xī yè tuō zhī , hán lù ráng xī jú rào lí 。
lú huā bái xī liǎo mǎn méi , yàn shēng jí xī qióng zhuǎn bēi 。
lè wú zhè xī shū xīng sī , kuàng dōng huái xī luò yuǎn chuí 。
cháo qì sù xī yè lòu chí , mù yún àn xī shān sè shuāi 。
fēn fēn mī mù huáng āi chuī , jiān guān qiān lǐ tú qū chí 。
qióng yuán tóu lín rèn suǒ zhī , gāo liáng zhū gōng nà dé zhī 。
cóng jīn xiū bèi wēi guān fù , wèi ruò qín gē shī jiǔ lè 。
qǐ wú shǒu zú huái wǒ qíng , dāng niàn xíng rén duō jì mò 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

西风紧吹,使叶从树枝上脱落,寒露滋润,使菊花围绕篱笆。
芦花洁白,覆满水湄,鹅鹤的叫声急促,蛩虫转为悲鸣。
我怀着特殊的兴致,享受着吾淛的思考,更加不禁思念着东淮的远方。
清晨的气息沉寂,夜晚的漏水缓慢,黄昏的云彩昏暗,山色渐渐凋零。
纷纷眯眼,黄色尘土吹扬,艰难关隘千里徒劳奔驰。
穷猿投林,随意所至,膏粱美食诸公怎能理解。
从今以后不再受微小官职的束缚,不如专注于琴歌、诗篇和酒乐的欢愉。
岂能没有亲朋好友怀念我情意,应当想念行旅者多是孤独。
全诗表达了对自由自在生活的向往,以及对官场虚荣的厌弃,强调了真正的情感和心灵的共鸣。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者俞桂介绍:🔈

俞桂,字曦郄,仁和(今浙江杭州)人。理宗绍定五年(一二三二)年进士(《咸淳临安志》卷六一)。有《渔溪诗藁》二卷、《渔溪乙稿》一卷。 俞桂诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本爲底本。校以《两宋名贤小集》本(简称名贤集),新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

俞桂的诗:

  • 雨吟

    轻轻烟雾失楼台,雨暗吴山锁不开。试与...

  • 过湖

    舟移别岸水纹开,日暖风香正落梅。山色...

  • 和叶广文韵

    入得春来物物饶,翻思湖上短长桥。去年...

  • 书斋

    野草沿庭砌,清闲日掩扉。晚凉疎雨过,...

  • 閲名胜诗集

    买得山房数册诗,倚篷细读已移时。只贪...

  • 书怀

    僻性止耽书,村中谩寓居。心惟求事省,...

  • 闺怨 其一

    凤帏晓起鬓

  • 闺怨 其二

    谁怜人去锁朱楼,终日凭栏只带愁。燕子...

  • 溪流

    云脚才行又复开,一声隠隠只空雷。家僮...

  • 初秋

    火老金柔暑告残,乘凉正好望西山。秋声...

  • 俞桂诗全集>>

相关诗词:

秋雨叹十解 其六 (qiū yǔ tàn shí jiě qí liù)

朝代:宋    作者: 杨万里

老子愁来只苦吟,一吟一叹为秋霖。
居人只道秋霖苦,不道行人泥更深。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

秋山吟 (qiū shān yín)

朝代:唐    作者: 施肩吾

夜吟秋山上,褭褭秋风归。
月色清且[冷],桂香落人衣。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

晚凉行稻畦间 (wǎn liáng xíng dào qí jiān)

朝代:宋    作者: 张耒

草木秋微警,山川夏已深。
迎风云卷幕,沉日水浮金。
晚鸟吟高木,霏烟暝远林。
杖藜循野泽,谈笑不行吟。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

立冬日野外行吟 (lì dōng rì yě wài háng yín)

朝代:宋    作者: 释文珦

吟行不惮遥,风景尽堪抄。
天水清相入,秋冬气始交。
饮虹消海曲,宿鴈下塘坳。
归去须乘月,松门许夜敲。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

和卢可庵悲秋十首 其一○ (hé lú kě ān bēi qiū shí shǒu qí yī ○)

朝代:宋    作者: 何梦桂

秋风来太虚,逍遥浮大庭。
吾身与天地,等如水上萍。
弄丸闲往来,意行还微吟。
吟尽无人听,惟遗空外音。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

山中吟 其三 (shān zhōng yín qí sān)

朝代:宋    作者: 释文珦

山房更近仙翁井,汲水僧归秋夜永。
石上行吟万境空,白猨叫在青松顶。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

秋日病余 (qiū rì bìng yú)

朝代:宋    作者: 戴复古

桂子吹香风露深,老夫吟了听蝉吟。
秋来賸有行山兴,病後全无涉世心。
诗苦积成双白发,酒豪轻用万黄金。
平生意气今如许,独抱传家一破琴。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

江行无题一百首 五 (jiāng xíng wú tí yī bǎi shǒu wǔ)

朝代:唐    作者: 钱起

行背青山郭,吟当白露秋。
风流无屈宋,空咏古荆州。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

江行无题一百首 五 (jiāng xíng wú tí yī bǎi shǒu wǔ)

朝代:唐    作者: 钱珝

行背青山郭,吟当白露秋。
风流无屈宋,空咏古荆州。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。

涧上 其二 (jiàn shàng qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

新凉吹得鬓斑斑,老去身谁似我闲。
尽日微吟吟忽断,但随秋水看秋山。

平平仄平仄仄平,平仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄平,仄平仄平平仄平。
仄平仄平平○○,仄平平平仄仄平。
平仄仄平仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平平○,平平平仄平○平。
平平平平平仄平,○平平平仄仄平。
○平平仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,○仄○平平仄仄。