qióng shī cāng láng xuān
琼师苍筤轩 🔈
绝境渺天末,招提入云端。
汪湾一溪水,似与山屈盘。
僧房各上下,处处闻惊湍。
道人更幽独,开窗对檀栾。
细雨洗轻碧,微风生暮寒。
云梢自袅袅,玉佩时珊珊。
繄我绝韵友,久结无情欢。
相逢如故人,弃置良独难。
婆娑弄清影,夕阳殊未残。
何当分清阴,与子同考盘。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
绝境渺茫的天边尽头,招提(佛寺名)入云端。
汪湾的一道溪水,如同与山一起盘旋。
僧房上上下下,处处传来湍急的水声。
道人更加幽寂孤独,打开窗户对着檀栾(檀香树)。
细雨洗净轻盈的碧色,微风吹起暮色的寒意。
云梢自然飘荡,玉佩时而叮铛作响。
我和绝妙的音韵交游,长久结下无情的欢愉。
相逢就像旧识一般,但抛弃放下仍然艰难。
婆娑舞动清晰的影子,夕阳仍未完全消逝。
何时才能分清阴晴,与你共同考察檀香树的底脚。
全文描绘了一幅宁静幽美的景象,表达了作者在僧房中与自然相处的心境,以及与友人共享音乐之乐的愉悦。然而,隐隐约约流露出一丝忧伤,暗示着人生中的离合与无奈。
周紫芝的诗:
周紫芝的词:
相关诗词:
苍琼轩 (cāng qióng xuān)
竹已萌千龙,水自走万马。
人在苍琼轩,笑倾白玉斚。
饮到月华落,醉倒洞之下。
一堂皆酒仙,地远无人画。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
题苍筤亭 (tí cāng láng tíng)
手种苍筤数百竿,筑亭相与枕书看。
故知落落非春事,直有青青共岁寒。
一壑自欣幽意足,三年独得此君欢。
萧然风露千寻影,搔首哦诗独凭栏。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
次韵上饶见怀苍筤 (cì yùn shàng ráo jiàn huái cāng láng)
风流天上张公子,又得清樽聚一堂。
眇眇高人怀栗里,悠悠佳梦付巫阳。
休论明月黄花曲,共约春时曲水觞。
小醉醒来我何有,荒亭秋竹漫苍筤。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
苍筤源 (cāng láng yuán)
日出江气暖,步行村落间。
偶逢苍筤息,若在山中闲。
绿筱既蒙密,清波自回环。
初疑人迹绝,久有笑语諠。
脱足涉涧水,隔林叩柴关。
主人疏世事,相见亦欢然。
稍觉耳目旷,久之遂忘还。
归来诧舟子,适过武陵源。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
阙题 (quē tí)
君家十亩春苍筤,犀株解箨冰玉香。
山东麦饭藜羹客,有底诗情合得尝。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
泊淮上 (bó huái shàng)
风波缭绕半天下,鬓发苍筤一丈夫。
惆怅江湖向时月,又来淮浦照樯乌。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
次韵郭中 (cì yùn guō zhōng)
常恐尘埃满面顔,水边门户喜常关。
苍筤亭上南屏下,天遣幽人入座前。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
修竹台 (xiū zhú tái)
我来小小郡,爱此高高台。
前对苍筤竹,万竿球琳材。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
和昌甫竹句 其七 (hé chāng fǔ zhú jù qí qī)
苍筤亭种千竿竹,三十年前此地家。
野水纵横旧时涧,客来犹得共瓜茶。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。
送李端公赴东都 (sòng lǐ duān gōng fù dōng dōu)
轩辕征战後,江海别离长。
远客归何处,平芜满故乡。
夕阳帆杳杳,旧里树苍苍。
惆怅蓬山下,琼枝不可忘。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○平平。
仄平○平仄,平平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
○平○仄平,仄仄平仄○。
平○仄平仄,仄平平仄平。
平○○平平,仄仄平仄平。