qīng gǔ yuán yǐ lóng mào zōng huà huá chí fó qiú bá
清古源以隆茂宗画华池佛求跋 🔈
画如禅有派,此派自公麟。
试我银丝发,幻渠金色身。
淡无脂粉气,清与雪霜邻。
具眼须珍惜,休将示俗人。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
画像像是禅宗的一派,这派画像由公麟本人所创。
我试着画自己银丝般的发,幻化成金色的身姿。
淡雅无华丽的脂粉气息,清澈如同雪霜相伴。
具有眼力的人要珍惜,不要随意示人,以免被俗人嘲笑。
总结:
诗人描绘了一派画像的风格,倡导淡雅纯净,不刻意追求华丽,鼓励具有眼力的人珍惜这样的艺术表现。
林希逸的诗:
相关诗词:
佛国白赴召刘侍郎无言与诸贤作供於报恩题壁以纪傍有隆茂宗所作古木怪石 (fó guó bái fù zhào liú shì láng wú yán yǔ zhū xián zuò gòng wū bào ēn tí bì yǐ jì bàng yǒu lóng mào zōng suǒ zuò gǔ mù guài shí)
白也度苕谿,诸贤重挽携。
金刀眷良集,铁画粲芳题。
神护藏书壁,鸿留印爪泥。
阿隆霜干老,附竝薄云霓。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
嘉泰壬戌上元日访全老於浄林广福院观沈传师碑隆茂宗画赠诗二首 其二 (jiā tài rén qu shàng yuán rì fǎng quán lǎo wū jìng lín guǎng fú yuàn guān shěn chuán shī bēi lóng mào zōng huà zèng shī èr shǒu qí èr)
沈碑含秀润,隆画出神奇。
道人那得此,老子乃躭之。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
玉清昭应宫上尊号三首 奉告用《隆安》。 (yù qīng zhāo yìng gōng shàng zūn hào sān shǒu fèng gào yòng 《 lóng ān 》 。)
登隆妙号,钦翼渊宗。
茂宣德礼,有恪其容。
奉璋升荐,垂佩弥恭。
扬休咏美,以间笙镛。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
法宝禅人求赞 (fǎ bǎo chán rén qiú zàn)
这无状,世间稀。
住佛屋,着佛衣。
噇佛饭,说佛非。
多忿怒,少慈悲。
画得似差毫氂,宝禅者应自知。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
颂古六首 其三 (sòng gǔ liù shǒu qí sān)
即心即佛莫妄求,非心非佛休别讨。
红炉焰上雪花飞,一点清凉除热恼。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
偈颂一百六十首 其一四四 (jì sòng yī bǎi liù shí shǒu qí yī sì sì)
即心即佛莫妄求,非心非佛休别讨。
红炉焰上雪华飞,一点清凉除热恼。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
题张仲钦所藏隆茂宗画登瀛图 (tí zhāng zhòng qīn suǒ cáng lóng mào zōng huà dēng yíng tú)
老隆已死画笔枯,画归天上人间无。
公从何处得此图,眼明岭海三叹吁。
天策上将天为徒,指挥羣龙清八区。
褒鄂英卫供扫除,功成告庙金模胡。
歌童舞女不愿渠,乃此数士相为娱。
铁面苦口谈诗书,直欲措世如唐虞。
老隆妙手神所摹,苍头庐儿亦敷腴。
祝公归直承明庐,愿持此道补帝裾。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
求法颂 (qiú fǎ sòng)
僧统号求法,乃见出家心。
未审以何求,为求便等法。
了知求即法,无复更他求。
将求求佛法,何不自求求。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
和君实陪潞公子华景仁宴集各一首 其一 (hé jūn shí péi lù gōng zǐ huá jǐng rén yàn jí gè yī shǒu qí yī)
始终全盛美,今古莫如公。
华衮加朱绂,安车撤画熊。
建储宗社计,破贼庙堂功。
身退谋猷壮,宜哉帝眷隆。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
嘉泰壬戌上元日访全老於浄林广福院观沈传师碑隆茂宗画赠诗二首 其一 (jiā tài rén qu shàng yuán rì fǎng quán lǎo wū jìng lín guǎng fú yuàn guān shěn chuán shī bēi lóng mào zōng huà zèng shī èr shǒu qí yī)
深衣跨羸骖,杳杳春山路。
入寺君未知,闲看移桂树。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。