pǔ tōng shān jù fǔ dōng shí shù lǐ qīng zhōu chán shī hóng guǒ dào chǎng yě zì lóng huá guī guò zhī dòng yǔ tuí luò sēng tú bǐ yě liáng wèi kě xī shì yè yǔ dà zuò yīn shū suǒ wén suǒ jiàn wèi cháng yùn
普通山距府东十数里青州禅师洪果道场也自龙华归过之栋宇颓落僧徒鄙野良为可惜是夜雨大作因书所闻所见为长韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 何耕 (hé gēng)

锦城之东山培塿,突起伽蓝压山口。
入门气象颇不凡,在昔规模定非苟。
黄绢碑词着眼看,青州老衲知名久。
自披榛迳结茅屋,不剪霜华散蓬首。
市门有女捧巾盥,衣裓无花生秽垢。
至今一转鶺鴒语,散作诸方狮子吼。
祖灯寂寞何人继,窣堵迢嶤惟鬼守。
法席草长深没膝,僧榻屋穿光见斗。
似闻占籍多衍沃,合选名缁振颓朽。
我来不觉三叹息,眼底尽空诸所有。
自开主席埽尘坌,聊寄闲眠憩奔走。
梦回中夜雨鸣檐,卧听东风寒入牖。
明朝散步转山脊,好语相呼闻野叟。
抽芒已见麦翻浪,捣麨悬知香满手。
须臾日影散林樾,绚练春光被花柳。
仆夫催归屡不应,景物殊佳宁忍负。
出山骑马更踌躇,乘暇应须重载酒。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

jǐn chéng zhī dōng shān péi lǒu , tū qǐ jiā lán yā shān kǒu 。
rù mén qì xiàng pō bù fán , zài xī guī mó dìng fēi gǒu 。
huáng juàn bēi cí zhuó yǎn kàn , qīng zhōu lǎo nà zhī míng jiǔ 。
zì pī zhēn jìng jié máo wū , bù jiǎn shuāng huá sàn péng shǒu 。
shì mén yǒu nǚ pěng jīn guàn , yī jiē wú huā shēng huì gòu 。
zhì jīn yī zhuǎn jī líng yǔ , sàn zuò zhū fāng shī zǐ hǒu 。
zǔ dēng jì mò hé rén jì , sū dǔ tiáo yáo wéi guǐ shǒu 。
fǎ xí cǎo cháng shēn méi xī , sēng tà wū chuān guāng jiàn dòu 。
sì wén zhàn jí duō yǎn wò , hé xuǎn míng zī zhèn tuí xiǔ 。
wǒ lái bù jué sān tàn xī , yǎn dǐ jìn kōng zhū suǒ yǒu 。
zì kāi zhǔ xí sào chén bèn , liáo jì xián mián qì bēn zǒu 。
mèng huí zhōng yè yǔ míng yán , wò tīng dōng fēng hán rù yǒu 。
míng cháo sàn bù zhuǎn shān jǐ , hǎo yǔ xiāng hū wén yě sǒu 。
chōu máng yǐ jiàn mài fān làng , dǎo chǎo xuán zhī xiāng mǎn shǒu 。
xū yú rì yǐng sàn lín yuè , xuàn liàn chūn guāng bèi huā liǔ 。
pú fū cuī guī lǚ bù yìng , jǐng wù shū jiā níng rěn fù 。
chū shān qí mǎ gèng chóu chú , chéng xiá yìng xū chóng zài jiǔ 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

锦城的东边有座山,山上耸立着伽蓝寺,压在山口之上。
刚一进入寺门,气象就显得非凡,过去的规模定然不是随随便便能建成的。
黄绢碑上的题词仔细看,是青州老僧的名字,名声已久。
他自己在丛林中拨开荆棘,在山上搭了茅草屋,没有剪刀修剪霜华,头发散乱。
市门有女子捧巾盥洗,衣裳洁净无一点污垢。
至今还有鶺鴒(音:lì)鸟鸣语的声音传出,散作各地狮子的吼叫声。
祖传的灯火已经寂寞,没有人继承,窣堵和迢嶤(音:tiáo yáo)这两个鬼神在守护着。
法席上的草已经长得深深地遮盖住了膝盖,僧人的床榻透过窗户看到星斗。
好像听说这里经书的数量繁多,精选的名贤都能振兴衰败。
我来到这里不禁三次叹息,眼中尽是空无一物。
自己动手清理了主席上的尘土,就可以稍微放松休息或者四处奔走。
夜晚梦回,雨声敲打着屋檐,躺在床上听着东风冷冷地吹进窗户。
明天早晨,我将散步转到山脊上,可能会有话语相呼唤的野老者传来。
抽出芒刺后,已经能看到麦田翻涌起波浪,捣糨糊时悬在空中的香气也能闻到。
转眼间,日影散尽林间,绚烂的春光被花木和柳树遮蔽。
家中的仆人一再催促我归去,但眼前的景色如此美好,怎忍心离开。
离开这座山,我骑着马依然犹豫不决,顺便乘机多装载些酒。


总结:

这首诗描写了锦城东边的一座山上耸立着伽蓝寺,寺庙气象不凡,历史悠久。青州老僧名声赫赫,自披榛迳在山上结茅屋,不拘世俗。市门有女子洁净自律,山中鶺鴒鸟声传出,寺庙气象磅礴。然而,寺庙也有忧虑,祖灯已熄灭,法席草长,寺庙需要新人传承。诗人来到这里感叹无物,但仍努力清扫尘埃,期待休息和旅行。夜晚梦回,寒风吹进屋中。明天,他打算散步到山脊,与山野老人交谈。最后,诗人犹豫不决,宁愿多装载些酒,离开山寺。整首诗展现了古人对寺庙的景象和情感,表达了对传统文化的珍视与忧虑,以及对自由和逍遥的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者何耕介绍:🔈

何耕(一一二七~一一八三),字道夫,号怡庵,世居汉州绵竹,後徙德阳(今属四川)。高宗绍兴十七年(一一四七)四川类试奏名第一,赐进士出身,充彭州教授,迁成都教授。孝宗初,爲成都府路转运司干办,俄通判成都府。乾道初,知雅州。八年,知嘉州,除潼川府路提点刑狱。淳熙五年(一一七八)召爲仓部员外郎。六年,改户部郎中兼国史编修官(《南宋馆阁续录》卷九)。未几,迁国子司业就升祭酒。八年,出知潼川府(同上书卷七)。十年卒,年五十七。着作仅《两宋名贤小集》卷二二六存《蕙庵诗稿》一卷。事见《周文忠公集》卷三五《知潼川府何君墓志铭》。 何耕诗,以影印文渊阁《四库全书》本《两宋名贤小集》爲底本,校以影印文渊阁《四库全... 查看更多>>

何耕的诗:

相关诗词:

圆通师孙福长老请赞 (yuán tōng shī sūn fú zhǎng lǎo qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释心月

虚空寥寥,吾之体也。
万象纭纭,吾之用也。
青山白云,吾之宾朋也。
山色溪声,吾之言论也。
作是说者,画师之所不能幻也。
夫画师所不能幻者,吾亦不知吾之为谁也。
故强名之,曰石谿老冻畐也。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

偈颂四十一首 其二二 (jì sòng sì shí yī shǒu qí èr èr)

朝代:宋    作者: 释普宁

东涧水,清且泚。
源远流长,波腾鼎沸。
从这里入,不知其几。
是则是,只如国一禅师经过梁溪,蓦将泗州大圣鼻孔一捏,直得无处出气。
为复压良为贱,为复神通游戏。
君子可入。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

志师自通州访我於仪真因携之至长芦留语数日及其归也作诗以送之 (zhì shī zì tōng zhōu fǎng wǒ wū yí zhēn yīn xié zhī zhì cháng lú liú yǔ shù rì jí qí guī yě zuò shī yǐ sòng zhī)

朝代:宋    作者: 仲并

通州瞿昙师,多於雁鹜行。
吾常爱志僧,谓之一凤凰。
不见十五载,访我大江傍。
留之固未遣,载以荆州航。
相从三日游,山晚松风长。
尔我岂其梦,嗒然尧桀忘。
凌晨洗一鉢,束衣还故乡。
为子植梧桐,何时复来翔。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

左绵山中多青松风俗贱之止供樵爨之用郡斋僧刹不见一本余过而太息辄讽通守晋伯移植佳处使人知为可贵东川距绵百里余入境遂不复有晋伯因以为惠沿流而来至此皆活作诗述谢并代简师道史君 (zuǒ mián shān zhōng duō qīng sōng fēng sú jiàn zhī zhǐ gòng qiáo cuàn zhī yòng jùn zhāi sēng chà bù jiàn yī běn yú guò ér tài xī zhé fěng tōng shǒu jìn bǎi yí zhí jiā chù shǐ rén zhī wèi kě guì dōng chuān jù mián bǎi lǐ yú rù jìng suì bù fù yǒu jìn bǎi yīn yǐ wéi huì yán liú ér lái zhì cǐ jiē huó zuò shī shù xiè bìng dài jiǎn shī dào shǐ jūn)

朝代:宋    作者: 薛绍彭

越王楼下种成行,濯濯分来一苇杭。
偃盖可须千岁干,封条已傲九秋霜。
含风便有笙竽韵,带雨偏垂玉露光。
免作爨烟茅屋底,华轩自在拂云长。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

竹庵珪和尚赞 (zhú ān guī hé shàng zàn)

朝代:宋    作者: 释宗杲

赞叹竹庵也是妙喜,骂詈竹庵也是妙喜,赞之骂之各有所以。
赞之者为渠具衲僧正眼,骂之者为渠浸在醋瓮里。
或曰如竹庵之为宗师也,不可赞不可骂。
精金美玉自有定价,赞之骂之徒增话欛。
妙喜闻之笑而不答,但拊掌叩齿三下,从教渠赞龟打瓦。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

鼓腹无所思朝起暮归眠渊明诗也以诗定韵为十诗 其四 (gǔ fù wú suǒ sī cháo qǐ mù guī mián yuān míng shī yě yǐ shī dìng yùn wèi shí shī qí sì)

朝代:宋    作者: 滕岑

我居西山下,距城半里所。
门前有雀罗,户内无阿堵。
小园桃李空,数棱独苦苣。
同心相过时,小摘为烹煮。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

回先生过湖州东林沈氏饮醉以石榴皮书其家东老庵之壁云西邻已富忧不足东老虽贫乐有余白酒酿来因好客黄金散尽为收书西蜀和仲闻而次其韵三首东老沈氏之老自谓也湖人因以名之其子偕作诗有可观者 其二 (huí xiān shēng guò hú zhōu dōng lín shěn shì yǐn zuì yǐ shí liú pí shū qí jiā dōng lǎo ān zhī bì yún xī lín yǐ fù yōu bù zú dōng lǎo suī pín lè yǒu yú bái jiǔ niàng lái yīn hào kè huáng jīn sàn jìn wèi shōu shū xī shǔ hé zhòng wén ér cì qí yùn sān shǒu dōng lǎo shěn shì zhī lǎo zì wèi yě hú rén yīn yǐ míng zhī qí zǐ xié zuò shī yǒu kě guān zhě qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

符离道士晨兴际,华岳先生尸解余。
忽见黄庭丹篆句,犹传青纸小朱书。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

次韵周畏知用南轩闻说城东梅十里句为韵六言七首 其一 (cì yùn zhōu wèi zhī yòng nán xuān wén shuō chéng dōng méi shí lǐ jù wèi yùn liù yán qī shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 许及之

湘西山亦既见,城东梅所未闻。
急须盍簪共赏,可惜委地余芬。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

读守道诗 (dú shǒu dào shī)

朝代:宋    作者: 张耒

仁宗之初公有声,一世懦者闻之惊。
日行古义不顾俗,师事孙子传其经。
扫堂捧杖供贱役,侍师之坐随师行。
质疑问道无敢变,当世始知师与生。
作为文章不徒发,讥切时事排公卿。
俗儒毁誉无所出,乃取过行为讥评。
过於仁义罪固小,矫弊自合违中行。
人皆不及子独过,过者之罪谁为轻。
开编偶诵子诗句,辞气磊落严以清。
吟哦令我不能舍,想见眉宇寒峥嵘。
高风一泯不可见,安得壮士能经营。
惜哉朽骨不可作,徂徕废土知谁耕。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。

予往来秦熙汧陇间不啻十数年时闻下里之歌远近相继和高下掩抑所谓其声呜呜也皆含思宛转而有余意其辞甚陋因其调写道路所闻见犹昔人竹枝纥罗之曲以补秦之乐府云 其八 (yǔ wǎng lái qín xī qiān lǒng jiān bù chì shí shù nián shí wén xià lǐ zhī gē yuǎn jìn xiāng jì hé gāo xià yǎn yì suǒ wèi qí shēng wū wū yě jiē hán sī wǎn zhuǎn ér yǒu yú yì qí cí shèn lòu yīn qí tiáo xiě dào lù suǒ wén jiàn yóu xī rén zhú zhī hé luó zhī qū yǐ bǔ qín zhī yuè fǔ yún qí bā)

朝代:宋    作者: 李复

陇山连峰入无际,天画封疆限华裔。
如何谽谺忽中裂,西通风来动边气。

仄平平平平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄仄○,平平仄仄平平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄?平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄仄○○仄仄,平仄仄○平仄仄。
仄○○仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○○仄,仄仄仄○平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄○○仄仄平平,仄○平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄○平○仄○。
平平仄仄仄平○,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平平仄仄○,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄○平○,○仄○平○仄仄。