mèng tài bái xī fēng
梦太白西峰 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 常建 (cháng jiàn)

梦寐昇九崖,杳霭逢元君。
遗我太白峰,寥寥辞垢氛。
结宇在星汉,宴林闭氤氲。
檐楹覆余翠,巾舄生片云。
时往溪水间,孤亭昼仍曛。
松峰引天影,石濑清霞文。
恬目缓舟趣,霁心投鸟羣。
春风又摇櫂,潭岛花纷纷。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

mèng mèi shēng jiǔ yá , yǎo ǎi féng yuán jūn 。
yí wǒ tài bái fēng , liáo liáo cí gòu fēn 。
jié yǔ zài xīng hàn , yàn lín bì yīn yūn 。
yán yíng fù yú cuì , jīn xì shēng piàn yún 。
shí wǎng xī shuǐ jiān , gū tíng zhòu réng xūn 。
sōng fēng yǐn tiān yǐng , shí lài qīng xiá wén 。
tián mù huǎn zhōu qù , jì xīn tóu niǎo qún 。
chūn fēng yòu yáo zhào , tán dǎo huā fēn fēn 。

夢太白西峰

—— 常建

夢寐昇九崖,杳靄逢元君。
遺我太白峰,寥寥辭垢氛。
結宇在星漢,宴林閉氤氳。
簷楹覆餘翠,巾舄生片雲。
時往溪水間,孤亭晝仍曛。
松峰引天影,石瀨清霞文。
恬目緩舟趣,霽心投鳥羣。
春風又搖櫂,潭島花紛紛。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

mèng mèi shēng jiǔ yá , yǎo ǎi féng yuán jūn 。
yí wǒ tài bái fēng , liáo liáo cí gòu fēn 。
jié yǔ zài xīng hàn , yàn lín bì yīn yūn 。
yán yíng fù yú cuì , jīn xì shēng piàn yún 。
shí wǎng xī shuǐ jiān , gū tíng zhòu réng xūn 。
sōng fēng yǐn tiān yǐng , shí lài qīng xiá wén 。
tián mù huǎn zhōu qù , jì xīn tóu niǎo qún 。
chūn fēng yòu yáo zhào , tán dǎo huā fēn fēn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我曾梦见登上九崖,迷雾中遇见元君。
他留给我太白峰,孤独地辞别尘俗。
我在星汉间搭建了住所,举办宴会时尘埃消散。
屋檐和门楣被茂密的翠绿覆盖,巾帽上生出一片云彩。
时光流转,我仍在溪水旁的孤亭,阳光依旧微暗。
松树的峰顶投下天光的影子,石濑清澈如文。
船缓缓驶向宁静的目的地,心境开朗地与鸟群相投。
春风再次摇动船桨,湖面上花朵纷纷飘落。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者常建介绍:🔈

常建,开元中进士第。大历中,爲盱眙尉。诗似初发通庄,却寻野径,百里之外,方归大道,其旨远,其兴僻,佳句辄来,唯论意表。沦於一尉,士论悲之。诗一卷。 查看更多>>

常建的诗:

相关诗词:

次韵蒋德言游太白玉几两山 其一 (cì yùn jiǎng dé yán yóu tài bái yù jǐ liǎng shān qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

西山不到几经春,玉几犹能一再临。
太白峰前成梦境,直从总角到于今。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

呈招讨李春野 其二 (chéng zhāo tǎo lǐ chūn yě qí èr)

朝代:宋    作者: 王奕

袖拂徂徕涉太峰,曾同太白舞西风。
归程鹤瘦扬州远,着访吾宗太乙翁。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

登太白峰 (dēng tài bái fēng)

朝代:唐    作者: 李白

西上太白峯,夕阳穷登攀。
太白与我语,为我开天关。
愿乘泠风去,直出浮云间。
举手可近月,前行若无山。
一别武功去,何时复见还。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

景点 登高 写山 抒情

和杨公济钱塘西湖百题 白云峰 (hé yáng gōng jì qián táng xī hú bǎi tí bái yún fēng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

湖上峰争碧,此峰多白云。
雪霜难辨色,鸥鹭亦迷羣。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

西湖旧梦 其一 (xī hú jiù mèng qí yī)

朝代:宋    作者: 汪元量

南高峰对北高峰,十里荷花九里松。
烟雨楼台僧占了,西湖风月属吾侬。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

嵩山二十四咏 太白峰 (sōng shān èr shí sì yǒng tài bái fēng)

朝代:宋    作者: 楼异

仰攀日月风云近,俯瞰冈峦培塿低。
绝顶光芒长不断,人言太白此中栖。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

写景 抒情

次翁秀峰 (cì wēng xiù fēng)

朝代:宋    作者: 林景熙

花柳湖西别此翁,十年鬓雪忽重逢。
唐陵愁问永和帖,楚水梦闻长乐钟。
黄嬭秋灯余旧癖,素侯野服拜新封。
世情云雨何时了,千古青青太玉峰。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

送独孤秀才下第归太白山 (sòng dú gū xiù cái xià dì guī tài bái shān)

朝代:唐    作者: 陆畅

逸翮暂时成落羽,将归太白赏灵踪。
须寻最近碧霄处,拟倩和云买一峰。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

偈颂四十一首 其三二 (jì sòng sì shí yī shǒu qí sān èr)

朝代:宋    作者: 释普宁

南山白额虫,撞倒太白峰。
直得西湖彻底枯竭,东海怒浪翻空。
安汉圭峰拊掌,天台尊者槌胸。
郎忙日本国里打鼓,大唐国里撞钟。
兄弟添十字,此意孰能穷。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。

寄西台吴侍郎 (jì xī tái wú shì láng)

朝代:宋    作者: 刘敞

淮阳高卧强逾时,洛水嵩峰入梦思。
霖雨徒深旱岁望,白云自与帝乡期。
功名摆落人间世,出处优游万乘师。
坐视天民应未可,似公当就太平基。

仄仄平仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄平仄○,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄○仄,平仄平平平。