mèng shēng shī
孟生诗 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

孟生江海士,古貌又古心。
尝读古人书,谓言古犹今。
作诗三百首,窅默咸池音。
骑驴到京国,欲和熏风琴。
岂识天子居,九重郁沈沈。
一门百夫守,无籍不可寻。
晶光荡相射,旗戟翩以森。
迁延乍却走,惊怪靡自任。
举头看白日,泣涕下沾襟。
朅来游公卿,莫肯低华簪。
谅非轩冕族,应对多差参。
萍蓬风波急,桑榆日月侵。
奈何从进士,此路转岖嶔。
异质忌处羣,孤芳难寄林。
谁怜松桂性,竞爱桃李阴。
朝悲辞树叶,夕感归巢禽。
顾我多慷慨,穷檐时见临。
清宵静相对,发白聆苦吟。
采兰起幽念,眇然望东南。
秦吴修且阻,两地无数金。
我论徐方牧,好古天下钦。
竹实凤所食,德馨神所歆。
求观衆丘小,必上泰山岑。
求观衆流细,必泛沧溟深。
子其听我言,可以当所箴。
既获则思返,无为久滞淫。
卞和试三献,期子在秋砧。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

mèng shēng jiāng hǎi shì , gǔ mào yòu gǔ xīn 。
cháng dú gǔ rén shū , wèi yán gǔ yóu jīn 。
zuò shī sān bǎi shǒu , yǎo mò xián chí yīn 。
qí lǘ dào jīng guó , yù hé xūn fēng qín 。
qǐ shí tiān zǐ jū , jiǔ chóng yù shěn shěn 。
yī mén bǎi fū shǒu , wú jí bù kě xún 。
jīng guāng dàng xiāng shè , qí jǐ piān yǐ sēn 。
qiān yán zhà què zǒu , jīng guài mí zì rèn 。
jǔ tóu kàn bái rì , qì tì xià zhān jīn 。
qiè lái yóu gōng qīng , mò kěn dī huá zān 。
liàng fēi xuān miǎn zú , yìng duì duō chà cān 。
píng péng fēng bō jí , sāng yú rì yuè qīn 。
nài hé cóng jìn shì , cǐ lù zhuǎn qū qīn 。
yì zhì jì chù qún , gū fāng nán jì lín 。
shuí lián sōng guì xìng , jìng ài táo lǐ yīn 。
cháo bēi cí shù yè , xī gǎn guī cháo qín 。
gù wǒ duō kāng kǎi , qióng yán shí jiàn lín 。
qīng xiāo jìng xiāng duì , fā bái líng kǔ yín 。
cǎi lán qǐ yōu niàn , miǎo rán wàng dōng nán 。
qín wú xiū qiě zǔ , liǎng dì wú shù jīn 。
wǒ lùn xú fāng mù , hǎo gǔ tiān xià qīn 。
zhú shí fèng suǒ shí , dé xīn shén suǒ xīn 。
qiú guān chóng qiū xiǎo , bì shàng tài shān cén 。
qiú guān chóng liú xì , bì fàn cāng míng shēn 。
zǐ qí tīng wǒ yán , kě yǐ dāng suǒ zhēn 。
jì huò zé sī fǎn , wú wéi jiǔ zhì yín 。
biàn hé shì sān xiàn , qī zǐ zài qiū zhēn 。

孟生詩

—— 韓愈

孟生江海士,古貌又古心。
嘗讀古人書,謂言古猶今。
作詩三百首,窅默咸池音。
騎驢到京國,欲和熏風琴。
豈識天子居,九重鬱沈沈。
一門百夫守,無籍不可尋。
晶光蕩相射,旗戟翩以森。
遷延乍却走,驚怪靡自任。
舉頭看白日,泣涕下霑襟。
朅來遊公卿,莫肯低華簪。
諒非軒冕族,應對多差參。
萍蓬風波急,桑榆日月侵。
奈何從進士,此路轉嶇嶔。
異質忌處羣,孤芳難寄林。
誰憐松桂性,競愛桃李陰。
朝悲辭樹葉,夕感歸巢禽。
顧我多慷慨,窮檐時見臨。
清宵靜相對,髮白聆苦吟。
采蘭起幽念,眇然望東南。
秦吳修且阻,兩地無數金。
我論徐方牧,好古天下欽。
竹實鳳所食,德馨神所歆。
求觀衆丘小,必上泰山岑。
求觀衆流細,必泛滄溟深。
子其聽我言,可以當所箴。
既獲則思返,無爲久滯淫。
卞和試三獻,期子在秋砧。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

mèng shēng jiāng hǎi shì , gǔ mào yòu gǔ xīn 。
cháng dú gǔ rén shū , wèi yán gǔ yóu jīn 。
zuò shī sān bǎi shǒu , yǎo mò xián chí yīn 。
qí lǘ dào jīng guó , yù hé xūn fēng qín 。
qǐ shí tiān zǐ jū , jiǔ chóng yù shěn shěn 。
yī mén bǎi fū shǒu , wú jí bù kě xún 。
jīng guāng dàng xiāng shè , qí jǐ piān yǐ sēn 。
qiān yán zhà què zǒu , jīng guài mí zì rèn 。
jǔ tóu kàn bái rì , qì tì xià zhān jīn 。
qiè lái yóu gōng qīng , mò kěn dī huá zān 。
liàng fēi xuān miǎn zú , yìng duì duō chà cān 。
píng péng fēng bō jí , sāng yú rì yuè qīn 。
nài hé cóng jìn shì , cǐ lù zhuǎn qū qīn 。
yì zhì jì chù qún , gū fāng nán jì lín 。
shuí lián sōng guì xìng , jìng ài táo lǐ yīn 。
cháo bēi cí shù yè , xī gǎn guī cháo qín 。
gù wǒ duō kāng kǎi , qióng yán shí jiàn lín 。
qīng xiāo jìng xiāng duì , fā bái líng kǔ yín 。
cǎi lán qǐ yōu niàn , miǎo rán wàng dōng nán 。
qín wú xiū qiě zǔ , liǎng dì wú shù jīn 。
wǒ lùn xú fāng mù , hǎo gǔ tiān xià qīn 。
zhú shí fèng suǒ shí , dé xīn shén suǒ xīn 。
qiú guān chóng qiū xiǎo , bì shàng tài shān cén 。
qiú guān chóng liú xì , bì fàn cāng míng shēn 。
zǐ qí tīng wǒ yán , kě yǐ dāng suǒ zhēn 。
jì huò zé sī fǎn , wú wéi jiǔ zhì yín 。
biàn hé shì sān xiàn , qī zǐ zài qiū zhēn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
孟生江海士,外貌古朴,内心又古老。
曾经阅读古人的书籍,发现他们的言论依然适用于今天。
写了三百首诗,其中充满幽默和思考。
骑着驴子来到京都,希望与音乐家熏风一起弹琴。
然而他并不知道天子居住的地方,皇宫高耸壮丽。
门口有百名士兵把守,没有合适的证件无法进入。
宫殿里的晶莹光芒相互交射,旗帜和战戟翩翩起舞。
进展迟缓,有时又突然放慢,让他感到困惑和不安。
抬头望向白日,眼泪落下湿了衣襟。
他来到公卿们的聚会,却不愿低头迎合他们的华丽。
虽然他并非出身显赫之家,但言谈举止常与他们有所差异。
在浮萍和风浪中,日落月升的时光渐渐侵蚀。
他怎能从事进士之路,这条路变得曲折艰险。
他与众不同,被别人所忌妒,孤芳难寄于茂密的树林。
谁会关注松柏的品性,人们更倾爱桃李的阴凉。
早晨悲伤地辞别树叶,傍晚感叹归巢的禽鸟。
他顾盼着,多次激昂地面对困苦。
静静的夜晚,独自对白纸发愁地苦苦思索。
采摘兰花,引起幽远的思绪,眺望着东南方的远方。
秦地和吴地相隔遥远,两地间隔了无数的金属钱币。
我谈论着徐方牧的行事风范,喜欢古代的名士受人景仰。
竹子结实是凤凰的食物,德行馨香是神明所喜爱。
如果想看到众多小山丘,必须爬上泰山的险峻。
如果想观赏无数细小的流水,必须涉过深深的大海。
孩子啊,请听我的忠告,能够接受就当作警戒。
一旦获得成功,就应该想着回头,不要陷入长时间的荒淫。
卞和曾试图通过三次进献来获得官职,期待你在秋天的凉夜里触动我的心弦。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

偶咏不才明主弃多病故人疏之句感孟浩然事作孟浩然诗一首 (ǒu yǒng bù cái míng zhǔ qì duō bìng gù rén shū zhī jù gǎn mèng hào rán shì zuò mèng hào rán shī yī shǒu)

朝代:宋    作者: 赵蕃

吾评孟浩然,雅意作诗人。
死经四百载,赋诗名愈新。
爵禄岂不赏,不义宁贱贫。
身虽遭放还,未必非得仁。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

夜饮罗怀叟三杯属余刚制共读孟郊诗 (yè yǐn luó huái sǒu sān bēi shǔ yú gāng zhì gòng dú mèng jiāo shī)

朝代:宋    作者: 朱复之

建子初寒月,篝灯对语时。
独醒苏客酒,细咏孟生诗。
蠹老无新卷,乌惊有夜枝。
白云路不远,明日肯重来。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

韦孟 (wéi mèng)

朝代:宋    作者: 林同

去王犹讽谏,怀祖重伤情。
谁识有韦孟,人惟说穆生。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

杂诗三首 一 (zá shī sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王维

家住孟津河,门对孟津口。
常有江南船,寄书家中否。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

组诗 思念

子庆诗 (zǐ qìng shī)

朝代:唐    作者: 孟郊

王家事已奇,孟氏庆无涯。
献子还生子,羲之又有之。
凤兮且莫叹,鲤也会闻诗。
小小豫章甲,纤纤玉树姿。
人来唯仰乳,母抱未知慈。
我欲拣其养,放麛者是谁。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

咏史诗 孟津 (yǒng shǐ shī mèng jīn)

朝代:唐    作者: 胡曾

秋风飒飒孟津头,立马沙边看水流。
见说武王东渡日,戎衣曾此叱阳侯。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

孟郊 (mèng jiāo)

朝代:宋    作者: 徐钧

自古诗人例怨穷,不知穷正街诗工。
先生吟苦身尤蹇,恰似霜阶诉候虫。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

读孟郊诗二首 其一 (dú mèng jiāo shī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

夜读孟郊诗,细字如牛毛。
寒灯照昏花,佳处时一遭。
孤芳擢荒秽,苦语余诗骚。
水清石凿凿,湍激不受篙。
初如食小鱼,所得不偿劳。
又似煮彭

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

吴孟宗 (wú mèng zōng)

朝代:宋    作者: 张商英

孟宗泣竹冬笋生,岂是青青竹有情。
大抵主张非有物,人心但莫负幽明。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。

句 三 (jù sān)

朝代:唐    作者: 孟宾于

两京游寺曾题牓,五举逢知始看花。
(均见宋王禹偁《小畜集》卷二十《孟水部诗集序》引。
)。

仄平平仄仄,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄○平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
○平仄平仄,仄○平平平。
仄仄平仄平,仄○仄○○。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
平平仄○仄,平仄平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄平平○。
平平平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,平平○仄平。
平平平仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄○仄,仄仄平仄○。
仄平仄平仄,仄平仄平平。
平平平○仄,仄仄平仄平。
仄○平平仄,仄仄平仄平。
仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
平○仄平仄,仄仄平○○。
仄○○仄平,仄仄○仄平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄○仄○○,○仄仄平平。