lǚ cì xiāng yuán yǒu huái líng jūn
旅次湘沅有怀灵均 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 孟郊 (mèng jiāo)

分拙多感激,久游遵长途。
经过湘水源,怀古方踟蹰。
旧称楚灵均,此处殒忠躯。
侧聆故老言,遂得旌贤愚。
名参君子场,行为小人儒。
骚文衒贞亮,体物情崎岖。
三黜有愠色,即非贤哲模。
五十爵高秩,谬膺从大夫。
胸襟积忧愁,容鬓复雕枯。
死为不吊鬼,生作猜谤徒。
吟泽洁其身,忠节宁见输。
怀沙灭其性,孝行焉能俱。
且闻善称君,一何善自殊。
且闻过称己,一何过不渝。
悠哉风土人,角黍投川隅。
相传历千祀,哀悼延八区。
如今圣明朝,养育无羁孤。
君臣逸雍熙,德化盈纷敷。
巾车徇前侣,白日犹昆吾。
寄君臣子心,戒此真良图。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

fēn zhuō duō gǎn jī , jiǔ yóu zūn cháng tú 。
jīng guò xiāng shuǐ yuán , huái gǔ fāng chí chú 。
jiù chēng chǔ líng jūn , cǐ chù yǔn zhōng qū 。
cè líng gù lǎo yán , suì dé jīng xián yú 。
míng cān jūn zǐ chǎng , xíng wéi xiǎo rén rú 。
sāo wén xuàn zhēn liàng , tǐ wù qíng qí qū 。
sān chù yǒu yùn sè , jí fēi xián zhé mó 。
wǔ shí jué gāo zhì , miù yīng cóng dài fū 。
xiōng jīn jī yōu chóu , róng bìn fù diāo kū 。
sǐ wèi bù diào guǐ , shēng zuò cāi bàng tú 。
yín zé jié qí shēn , zhōng jié níng jiàn shū 。
huái shā miè qí xìng , xiào xíng yān néng jù 。
qiě wén shàn chēng jūn , yī hé shàn zì shū 。
qiě wén guò chēng jǐ , yī hé guò bù yú 。
yōu zāi fēng tǔ rén , jiǎo shǔ tóu chuān yú 。
xiāng chuán lì qiān sì , āi dào yán bā qū 。
rú jīn shèng míng cháo , yǎng yù wú jī gū 。
jūn chén yì yōng xī , dé huà yíng fēn fū 。
jīn chē xùn qián lǚ , bái rì yóu kūn wú 。
jì jūn chén zǐ xīn , jiè cǐ zhēn liáng tú 。

旅次湘沅有懷靈均

—— 孟郊

分拙多感激,久遊遵長途。
經過湘水源,懷古方踟躕。
舊稱楚靈均,此處殞忠軀。
側聆故老言,遂得旌賢愚。
名參君子場,行爲小人儒。
騷文衒貞亮,體物情崎嶇。
三黜有慍色,即非賢哲模。
五十爵高秩,謬膺從大夫。
胸襟積憂愁,容鬢復彫枯。
死爲不弔鬼,生作猜謗徒。
吟澤潔其身,忠節寧見輸。
懷沙滅其性,孝行焉能俱。
且聞善稱君,一何善自殊。
且聞過稱己,一何過不渝。
悠哉風土人,角黍投川隅。
相傳歷千祀,哀悼延八區。
如今聖明朝,養育無羈孤。
君臣逸雍熙,德化盈紛敷。
巾車徇前侶,白日猶昆吾。
寄君臣子心,戒此真良圖。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

fēn zhuō duō gǎn jī , jiǔ yóu zūn cháng tú 。
jīng guò xiāng shuǐ yuán , huái gǔ fāng chí chú 。
jiù chēng chǔ líng jūn , cǐ chù yǔn zhōng qū 。
cè líng gù lǎo yán , suì dé jīng xián yú 。
míng cān jūn zǐ chǎng , xíng wéi xiǎo rén rú 。
sāo wén xuàn zhēn liàng , tǐ wù qíng qí qū 。
sān chù yǒu yùn sè , jí fēi xián zhé mó 。
wǔ shí jué gāo zhì , miù yīng cóng dài fū 。
xiōng jīn jī yōu chóu , róng bìn fù diāo kū 。
sǐ wèi bù diào guǐ , shēng zuò cāi bàng tú 。
yín zé jié qí shēn , zhōng jié níng jiàn shū 。
huái shā miè qí xìng , xiào xíng yān néng jù 。
qiě wén shàn chēng jūn , yī hé shàn zì shū 。
qiě wén guò chēng jǐ , yī hé guò bù yú 。
yōu zāi fēng tǔ rén , jiǎo shǔ tóu chuān yú 。
xiāng chuán lì qiān sì , āi dào yán bā qū 。
rú jīn shèng míng cháo , yǎng yù wú jī gū 。
jūn chén yì yōng xī , dé huà yíng fēn fū 。
jīn chē xùn qián lǚ , bái rì yóu kūn wú 。
jì jūn chén zǐ xīn , jiè cǐ zhēn liáng tú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
愚昧之辈对您的赏识,深感荣幸,长途跋涉久居他乡。
经过湘水之源,心中充满怀古之情,一时犹豫不决。
这里曾是楚国灵均的旧名,这个地方见证了忠臣的殒身。
我侧耳倾听着前人的故事,因此得以崇尚贤者而蔑视愚人。
在名士们的聚会中参与,行为举止却如小人般浅薄。
文采瑰丽的文章展现着智慧和感慨,情感与人生经历皆充满坎坷曲折。
曾三次遭到贬斥,愤怒之色难掩,可见并非圣贤之范。
五十岁获得高位爵禄,实属荒诞荣光,荣登大夫之列实为误判。
内心积存着忧愁和痛苦,容颜和发丝已衰老殆尽。
死亡无法引起鬼神的哀悼,生存却受到人们的猜疑和诽谤。
吟咏湖泽以净化自身,忠节行为岂愿受到妥协。
怀揣沙砾以消除内心的欲望,孝顺的行为又如何能够并存。
听说称颂善良的人,真是受人称道。
听说承认自己的过错,更是难得坚持不变。
哦,风土人情啊,你们可怜的附庸之人,居于边角黍米的荒地。
相传千年,人们悼念着八区的惨剧。
如今在圣明的朝代,养育孤苦无依者的数量不断增加。
君臣之间充满着闲适和喜悦,美德与教化充斥着各个角落。
犹如晨曦中的昆吾鸟,早已不再有人知晓。
寄托着君臣子民的心声,对此真实而善良的愿景提出警示。

赏析:
这首诗是孟郊的《旅次湘沅有怀灵均》,表达了诗人游历湘沅地区,怀古思今,以及对历史人物灵均的赞颂和感慨之情。
首先,诗人自我介绍,自谦拙而感激,说明他虽然学识不渊博,但对于旅行的经历却感到深刻,这体现了诗人谦逊和感恩的品质。
接着,诗人描述了自己经过湘水源的情景,此时,他开始怀古,踌躇徘徊。湘水源地常常与中国历史上的楚国有关,而“楚灵均”应是一位历史上的忠臣或者名士,他的墓地可能就在湘水源附近。诗人通过怀古之情,表达了对楚国历史和楚国忠臣的尊敬和思念之情。
接下来,诗人侧耳聆听老人的话语,从老人那里汲取智慧,这展现了诗人对于智者言传身教的尊敬和追求。他希望通过听取老人的教诲,能够更好地理解贤人和愚人之间的差距。
诗中还提到了君子和小人,以及贤哲和模仿者之间的区别,这表明诗人对道德和品德的关注,强调了行为和品德对于一个人的重要性。
诗人还提到了灭性和守节的问题,这反映出他对于个人品性和道德观念的思考。他认为要守节,但也要保持善良的品性,不可走向极端。
最后,诗人谈到了湘沅地区的当今景象,与古时相比,现在社会更加安定繁荣,人们的生活更加富足。这是对当今社会的赞美,以及对于君臣关系和社会和谐的祝愿。
整首诗通过怀古、反思人性和道德、赞美当今社会等多个层面,展现了诗人对于历史和人性的深刻思考,同时也表达了他对于社会和人际关系的期许。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孟郊介绍:🔈

孟郊,字东野,湖州武康人。少隐嵩山,性介,少谐合。韩愈一见爲忘形交。年五十,得进士第,调溧阳尉。县有投金濑、平陵城,林薄蒙翳,下有积水。郊间往坐水旁,裴回赋诗,曹务多废,令白府以假尉代之,分其半奉。郑余庆爲东都留守,署水陆转运判官。余庆镇兴元,奏爲参谋,卒,张籍私諡曰贞曜先生。郊爲诗有理致,最爲愈所称。然思苦奇涩,李观亦论其诗曰“高处在古无上,平处下顾二谢”云。集十卷,今编诗十卷。 查看更多>>

孟郊的诗:

相关诗词:

春滞沅湘有怀山中 (chūn zhì yuán xiāng yǒu huái shān zhōng)

朝代:唐    作者: 李白

沅湘春色还,风暖烟草绿。
古之伤心人,於此肠断续。
予非怀沙客,但美采菱曲。
所愿归东山,寸心於此足。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

洞灵宫(题拟) (dòng líng gōng tí nǐ )

朝代:唐    作者: 无名氏

洞灵源接洞阳天,瘦(《沅湘耆旧集》卷十三作「疲」)壑危峰吐绦烟。
曾踏落花听玉籁(《沅湘耆旧集》作「笛」),赤松坛畔鹤鸣泉。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

灵均 (líng jūn)

朝代:唐    作者: 黄滔

莫问灵均昔日游,江蓠春尽岸枫秋。
至今此事何人雪,月照楚山湘水流。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

山居杂诗九十首 其四五 (shān jū zá shī jiǔ shí shǒu qí sì wǔ)

朝代:宋    作者: 曹勋

调羹商相业,粉额汉宫粧。
寄远与却月,六朝用弥彰。
犯寒清而洁,骚经何独忘。
抚卷怀灵均,灵均亦沉湘。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

端午日次郁林州 (duān wǔ rì cì yù lín zhōu)

朝代:宋    作者: 李纲

久谪沅湘习楚风,灵均千载此心同。
岂知角黍萦丝日,却堕蛮烟瘴雨中。
榕树间关鹦鹉语,藤盘磊珂荔枝红。
殊方令节多凄感,家在东吴东复东。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

读离骚经 (dú lí sāo jīng)

朝代:唐    作者: 贯休

湘江滨,湘江滨,兰红芷白波如银,终须一去呼湘君。
问湘神,云中君,不知何以交灵均。
我恐湘江之鱼兮,死後尽为人。
曾食灵均之肉兮,个个为忠臣。
又想灵均之骨兮终不曲,千年波底色如玉。
谁能入水少取得,香沐函题贡上国。
贡上国,即全胜和璞悬瓈,垂棘结绿。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

赋祝次仲八景 潇湘夜雨 (fù zhù cì zhòng bā jǐng xiāo xiāng yè yǔ)

朝代:宋    作者: 刘学箕

移艘系湾浦,倾篷声更豪。
谩起湘妃恨,长歌灵均骚。
晓汐涨何许,微茫泛江皋。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

次韵谢王 (cì yùn xiè wáng)

朝代:宋    作者: 项安世

一万里江天,供君作诗用。
灵均泛沅澧,子美去梁宋。
两公取不竭,留与我辈共。
莫歌白云词,便作清庙颂。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

芳华楼夜宴 (fāng huá lóu yè yàn)

朝代:宋    作者: 陆游

射虎将军老不侯,尚能豪纵醉江楼。
笙歌杂沓娱清夜,风露高寒接素秋。
少日壮心轻玉塞,暮年幽梦堕沧洲。
人间清绝沅湘路,常笑灵均作许愁。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。

将为枝江之行 (jiāng wèi zhī jiāng zhī xíng)

朝代:宋    作者: 晁说之

北斗垂几尺,东京路几千。
大江复几深,腊尾难放船。
岂无雕胡饭,疾病相後先。
波涛日夜起,高枕相与眠。
春风明日来,为我添华颠。
沅湘盛春风,兰茝为人妍。
沅湘无故人,耕钓异云烟。
沅湘有故人,避地于我前。
彼美媚学子,共讲中庸篇。

○仄平仄仄,仄平平○平。
平○平仄平,平仄平平平。
仄○仄平平,仄仄仄平平。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
平○平仄平,○平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄平平,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○仄仄○平,平仄平仄○。
平平仄○仄,仄○平平平。
○○仄○平,仄平仄仄平。
○○○○仄,仄平○仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。
○○仄平仄,平仄平仄平。
○平仄平平,仄仄平平平。
平平仄○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄平平仄平,仄仄平平平。