líng xī dà shí
菱溪大石 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 欧阳修 (ōu yáng xiū)

新霜夜落秋水浅,有石露出寒溪垠。
苔昏土蚀禽鸟啄,出没溪水秋复春。
溪边老翁生长见,疑我来视何殷勤。
爱之远徙向幽谷,曳以三犊载两轮。
行穿城中罢市看,但惊可怪谁复珍。
荒烟野草埋没久,洗以石窦清泠泉。
朱栏绿竹相掩映,选致佳处当南轩。
南轩旁列千万峯,曾未有些奇嶙峋。
乃知异物世所少,万金争买传几人。
山河面战变陵谷,何为落彼荒溪濆。
山经地志不可究,遂令异说争纷纭。
皆云女埚初锻链,融结一气凝精纯。
仰视苍苍补其缺,染此绀碧莹且温。
或疑古者燧人氏,钻以出火为炮燔。
苟非神圣亲手迹,不尔孔窍谁雕剜。
又云汉使把汉节,西北万里穷崑仑。
行经于阗得宝玉,流入中国随河源。
沙磨水激自穿穴,所以鎸凿无瑕痕。
嗟予有口莫能辩,叹息但以两手扪。
卢仝韩愈不在世,弹压百怪无雄文。
争奇鬭异各取胜,遂至荒诞无根原。
天高地厚靡不有,丑好万状奚足论。
惟当扫雪席其侧,日与嘉客陈清罇。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

xīn shuāng yè luò qiū shuǐ qiǎn , yǒu shí lù chū hán xī yín 。
tái hūn tǔ shí qín niǎo zhuó , chū mò xī shuǐ qiū fù chūn 。
xī biān lǎo wēng shēng zhǎng jiàn , yí wǒ lái shì hé yīn qín 。
ài zhī yuǎn xǐ xiàng yōu gǔ , yè yǐ sān dú zǎi liǎng lún 。
xíng chuān chéng zhōng bà shì kàn , dàn jīng kě guài shuí fù zhēn 。
huāng yān yě cǎo mái mò jiǔ , xǐ yǐ shí dòu qīng líng quán 。
zhū lán lǜ zhú xiāng yǎn yìng , xuǎn zhì jiā chù dāng nán xuān 。
nán xuān páng liè qiān wàn fēng , céng wèi yǒu xiē qí lín xún 。
nǎi zhī yì wù shì suǒ shǎo , wàn jīn zhēng mǎi chuán jǐ rén 。
shān hé miàn zhàn biàn líng gǔ , hé wèi luò bǐ huāng xī pēn 。
shān jīng dì zhì bù kě jiū , suì lìng yì shuō zhēng fēn yún 。
jiē yún nǚ guō chū duàn liàn , róng jié yī qì níng jīng chún 。
yǎng shì cāng cāng bǔ qí quē , rǎn cǐ gàn bì yíng qiě wēn 。
huò yí gǔ zhě suì rén shì , zuàn yǐ chū huǒ wèi pào fán 。
gǒu fēi shén shèng qīn shǒu jì , bù ěr kǒng qiào shuí diāo wān 。
yòu yún hàn shǐ bǎ hàn jié , xī běi wàn lǐ qióng kūn lún 。
xíng jīng yú tián dé bǎo yù , liú rù zhōng guó suí hé yuán 。
shā mó shuǐ jī zì chuān xué , suǒ yǐ juān záo wú xiá hén 。
jiē yǔ yǒu kǒu mò néng biàn , tàn xī dàn yǐ liǎng shǒu mén 。
lú tóng hán yù bù zài shì , tán yā bǎi guài wú xióng wén 。
zhēng qí dòu yì gè qǔ shèng , suì zhì huāng dàn wú gēn yuán 。
tiān gāo dì hòu mí bù yǒu , chǒu hǎo wàn zhuàng xī zú lùn 。
wéi dāng sǎo xuě xí qí cè , rì yǔ jiā kè chén qīng zūn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
新霜夜降临,秋水浅浸,有一块石头露出在寒溪岸边。苔藓昏暗,土地侵蚀,禽鸟啄食其间,不时出没于秋天和春天的溪水之中。溪边的老翁长时间生活在这里,见我前来似乎有些疑惑,不知我是为何而来。

我远道而来,爱慕这幽谷之地,用三只小牛拉着两轮车把我的爱慕带来。在城中游览逛市后,我惊叹于这里的稀奇古怪之物,不知何物才是真正的珍奇。

这里的野草和荒烟遮掩着许多古老的事物,我洗去上面的尘埃,发现其中隐藏着清泠泉水。朱栏和绿竹交相掩映,我选定这美好之处建南轩。

南轩旁边有千万峰峦,其中居然没有一座奇嶙峭拔的,这让我感慨异物在世间如此稀少,即便有也很少有人争相珍视。

山河面临战乱,变得陵谷不再安宁,那为何要落于这荒溪之中呢?山的经纬和地的形势,很难去穷究,因此引发了诸多不同的传说争论。

有人说这块石头原是女媧补天时留下的,初次冶炼铁器时留下的,一气凝聚,精纯无比,仰望苍苍天际,补足了天空的一角,如此绀碧晶莹温润。

还有人怀疑是古代燧人所钻,以火焰作为火药,但若非神圣之手的迹象,谁能雕刻出这样的空窍?另有传说称汉使把汉节带到西北万里的崑仑山,经过阗国时得到了这块宝玉,流传到中国并沿着河流传递下来。

沙磨水的冲击形成穴洞,所以才会凿出这无瑕痕的宝玉。嗟叹之情难以言表,唯有叹息,双手扪摸着宝玉的光滑和温润。

如今已无法像卢仝、韩愈那样担负文学之重,驾驭百怪,成就雄文。纷纭的争奇斗艳,导致荒诞之作层出不穷,毫无根据可言。

天地广袤,形态各异,丑与美,万千变状,何必争论。应该拂去心中的尘埃,摆开雪白的席子,与喜爱的客人一起陈列清酒,共同享受美好时光。




总结:

本文描写了作者来到荒溪观赏景物的情景,文中提到了荒溪的自然景观、神秘之物以及不同的传说和猜测。文章主要表达了对自然景物的赞叹与思考,以及对文学成就和文化传承的回顾和感慨。最后,提出了对美好时光的向往和珍惜。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳修介绍:🔈

欧阳修(一○○七~一○七二),字永叔,号醉翁,晚又号六一居士,卢陵(今江西吉安)人。仁宗天圣八年(一○三○)进士,初仕西京留守推官。景佑元年(一○三四),召试学士院,充馆阁校勘。三年,因范仲淹事切责谏官高若讷,降爲峡州夷陵令。四年,移乾德令。宝元二年(一○三九),迁武成军判官。康定元年(一○四○),复馆阁校勘。庆历三年(一○四三),知谏院,擢同修起居注,知制诰。四年,爲河北都转运使。五年,庆历新政失败,因力爲新政主持者范仲淹、韩琦、杜衍等申辩,贬知滁州,徙扬州、颍州。至和元年(一○五四),权知开封府。五年,拜枢密副使。六年,进参知政事。英宗治平四年(一○六七),罢爲观文殿学士,转刑部尚书知亳州... 查看更多>>

欧阳修的诗:

欧阳修的词:

  • 西湖念语

    昔者王子猷之爱竹,造门不问于主人,陶...

  • 采桑子

    轻舟短棹西湖好,绿水逶迤。芳草长堤。...

  • 采桑子

    春深雨过西湖好,百卉争妍。蝶乱蜂喧。...

  • 采桑子

    画船载酒西湖好,急管繁弦。玉盏催传。...

  • 采桑子

    群芳过後西湖好,狼籍残红。飞絮。垂柳...

  • 采桑子

    何人解赏西湖好,佳景无时。飞盖相追。...

  • 采桑子

    清明上巳西湖好,满目繁华。争道谁家。...

  • 采桑子

    荷花开後西湖好,载酒来时。不用旌旗。...

  • 采桑子

    天容水色西湖好,云物俱鲜。鸥鹭闲眠。...

  • 采桑子

    残霞夕照西湖好,花坞苹汀。十顷波平。...

  • 欧阳修宋词全集>>

相关诗词:

苕溪 其一 (tiáo xī qí yī)

朝代:宋    作者: 杜耒

晚立苕溪溪上头,往来无数采菱舟。
采菱归去明朝卖,安识人闻乐与愁。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

菱荇沼 (líng xìng zhǎo)

朝代:唐    作者: 薛涛

水荇斜牵绿藻浮,柳丝和叶卧清流。
何时得向溪头赏,旋摘菱花旋泛舟。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

和资政侍郎湖亭杂咏绝句十首 采菱 (hé zī zhèng shì láng hú tíng zá yǒng jué jù shí shǒu cǎi líng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

紫角菱实肥,青铜菱叶老。
孤根未能定,不及寒塘草。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

采菱户 (cǎi líng hù)

朝代:宋    作者: 范成大

采菱辛苦似天刑,刺手朱殷鬼质青。
休问扬荷涉江曲,只堪聊诵楚词听。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

看采菱 (kàn cǎi líng)

朝代:唐    作者: 白居易

菱池如镜净无波,白点花稀青角多。
时唱一声新水调,谩人道是采菱歌。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

七月既望晚观菱壕 (qī yuè jì wàng wǎn guān líng háo)

朝代:宋    作者: 杨万里

官壕水落两三痕,正是秋初雨後天。
菱荇中间开一路,晓来谁过采菱船。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

食菱 (shí líng)

朝代:宋    作者: 苏辙

野沼涨清泉,乌菱不直钱。
蟹肥螯正满,石破髓初坚。
节物秋风早,樽罍夜月偏。
令人思淮上,小舫藕如椽。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

夏日偶题 (xià rì ǒu tí)

朝代:宋    作者: 周文璞

溪友相呼上钓舟,藕花菱叶思悠悠。
好诗已在前山寺,写放参寥石井头。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

德信西上 (dé xìn xī shàng)

朝代:宋    作者: 释智愚

出门溪叶乱纷纷,欲去重寻旧主人。
碓下莫辞腰石冷,古菱花绽不干春。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。

菱溪石 (líng xī shí)

朝代:宋    作者: 米芾

长虹潜贯幽岩窟,绿烟更染秋波骨。
不容俗眼觇神功,只向菱溪作灵物。
少室仙人领一麾,至诚发遍山中奇。
雄雌亭亭两挺出,宛若碧玉含春漪。
朱栏碧甃拱山麓,翠雾彤霞掩幽谷。
能将肤寸起清泉,几见峰前春雨足。
迩来新饰紫微宫,奇诡搜索林泉空。
五色磊磊可补缺,三品往往惭收功。
紫衣使者御天敕,肯教閟此苍苔色。
菱溪脱迹飞上天,回看幽谷空云烟。

平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平仄平。
平平仄平平○仄,平仄平仄平○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○仄仄仄平。
○○平○仄仄○,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄平仄○平平。
平平仄仄平仄平,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄平平仄○仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平平仄仄,平仄仄仄○平○。
仄仄○○仄○仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平仄仄仄,平仄○仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平平仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平仄○。
平○仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。