kǔ yǔ jì fáng sì kūn jì
苦雨寄房四昆季 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 高适 (gāo shì)

独坐见多雨,况兹兼索居。
茫茫十月交,穷阴千里余。
弥望无端倪,北风击林箊。
白日渺难覩,黄云争卷舒。
安得造化功,旷然一扫除。
滴沥檐宇愁,寥寥谈笑疎。
泥涂拥城郭,水潦盘丘墟。
惆怅悯田农,裴回伤里闾。
曾是力井税,曷为无斗储。
万事切中怀,十年思上书。
君门嗟缅邈,身计念居诸。
沈吟顾草茅,郁怏任盈虚。
黄鹄不可羡,鸡鸣时起予。
故人平台侧,高馆临通衢。
兄弟方荀陈,才华冠应徐。
弹棊自多暇,饮酒更何如。
知人想林宗,直道慙史鱼。
携手风流在,开襟鄙吝祛。
宁能访穷巷,相与对园蔬。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

dú zuò jiàn duō yǔ , kuàng zī jiān suǒ jū 。
máng máng shí yuè jiāo , qióng yīn qiān lǐ yú 。
mí wàng wú duān ní , běi fēng jī lín yū 。
bái rì miǎo nán dǔ , huáng yún zhēng juàn shū 。
ān dé zào huà gōng , kuàng rán yī sǎo chú 。
dī lì yán yǔ chóu , liáo liáo tán xiào shū 。
ní tú yōng chéng guō , shuǐ liáo pán qiū xū 。
chóu chàng mǐn tián nóng , péi huí shāng lǐ lǘ 。
céng shì lì jǐng shuì , hé wèi wú dòu chǔ 。
wàn shì qiè zhòng huái , shí nián sī shàng shū 。
jūn mén jiē miǎn miǎo , shēn jì niàn jū zhū 。
shěn yín gù cǎo máo , yù yàng rèn yíng xū 。
huáng hú bù kě xiàn , jī míng shí qǐ yǔ 。
gù rén píng tái cè , gāo guǎn lín tōng qú 。
xiōng dì fāng xún chén , cái huá guān yìng xú 。
tán qí zì duō xiá , yǐn jiǔ gèng hé rú 。
zhī rén xiǎng lín zōng , zhí dào cán shǐ yú 。
xié shǒu fēng liú zài , kāi jīn bǐ lìn qū 。
níng néng fǎng qióng xiàng , xiāng yǔ duì yuán shū 。

苦雨寄房四昆季

—— 高適

獨坐見多雨,況茲兼索居。
茫茫十月交,窮陰千里餘。
彌望無端倪,北風擊林箊。
白日渺難覩,黃雲爭卷舒。
安得造化功,曠然一掃除。
滴瀝簷宇愁,寥寥談笑疎。
泥塗擁城郭,水潦盤丘墟。
惆悵憫田農,裴回傷里閭。
曾是力井稅,曷爲無斗儲。
萬事切中懷,十年思上書。
君門嗟緬邈,身計念居諸。
沈吟顧草茅,鬱怏任盈虛。
黃鵠不可羨,雞鳴時起予。
故人平臺側,高館臨通衢。
兄弟方荀陳,才華冠應徐。
彈棊自多暇,飲酒更何如。
知人想林宗,直道慙史魚。
攜手風流在,開襟鄙吝祛。
寧能訪窮巷,相與對園蔬。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

dú zuò jiàn duō yǔ , kuàng zī jiān suǒ jū 。
máng máng shí yuè jiāo , qióng yīn qiān lǐ yú 。
mí wàng wú duān ní , běi fēng jī lín yū 。
bái rì miǎo nán dǔ , huáng yún zhēng juàn shū 。
ān dé zào huà gōng , kuàng rán yī sǎo chú 。
dī lì yán yǔ chóu , liáo liáo tán xiào shū 。
ní tú yōng chéng guō , shuǐ liáo pán qiū xū 。
chóu chàng mǐn tián nóng , péi huí shāng lǐ lǘ 。
céng shì lì jǐng shuì , hé wèi wú dòu chǔ 。
wàn shì qiè zhòng huái , shí nián sī shàng shū 。
jūn mén jiē miǎn miǎo , shēn jì niàn jū zhū 。
shěn yín gù cǎo máo , yù yàng rèn yíng xū 。
huáng hú bù kě xiàn , jī míng shí qǐ yǔ 。
gù rén píng tái cè , gāo guǎn lín tōng qú 。
xiōng dì fāng xún chén , cái huá guān yìng xú 。
tán qí zì duō xiá , yǐn jiǔ gèng hé rú 。
zhī rén xiǎng lín zōng , zhí dào cán shǐ yú 。
xié shǒu fēng liú zài , kāi jīn bǐ lìn qū 。
níng néng fǎng qióng xiàng , xiāng yǔ duì yuán shū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
独自坐着看多了雨,何况如今还孤身居住。茫茫的十月交替,阴云笼罩千里余地。一望无际,看不到尽头,北风吹击着树林的竹叶。白天变得模糊难见,黄云争先卷舒。要是能够创造天地之功,一扫一切烦忧。屋檐滴水落下,寥寥几人谈笑疏离。泥泞涂满城郭,水潦盘踞在丘墟之间。心情愁闷,怜惜田农的辛劳,裴回伤感里闾。曾经有征税的井盖,如今为何没有贮备。万事尽在心怀,十年思绪涌上心头,惋惜君门的遥远,自思家计的居住处。沉思默默看着茅草,忧郁的心境充盈着虚实。黄鹤不可羡慕,鸡鸣的时候我才起身。故人在平台旁,高楼临街道。兄弟方荀陈,才华超过应徐。弹棋自得闲暇,喝酒又何妨。明白了解人情的林宗,直率地感到惭愧,不如史鱼。携手风流地走在一起,豁达心胸排除狭隘。宁愿去访问贫穷的巷子,与人共同分享园中的蔬菜。

赏析:
这首诗是唐代著名文学家高适的作品,题为《苦雨寄房四昆季》。诗人以枯寂的十月,寂静的雨天,以及居处之幽寂为背景,表达了他对时局困顿和个人命运的感慨和思索。
诗人首句以“独坐见多雨,况兹兼索居。”道出了他独自坐着看雨的情景,以及对居处幽深的感叹。接着描写了十月交替,穷阴笼罩大地,黄云密布,北风呼啸,形象地展现了秋天的阴冷和荒凉。诗中“安得造化功,旷然一扫除。”表达了诗人对社会时局的不满和对新局势的期待。
诗中后段描绘了雨水滴落屋檐,使心情更加沉郁。描绘了农民田园的凄凉和贫困,以及对政治腐败的愤慨,诗人心系民生,感伤时世,表露对社会的关切和思考。
在诗的结尾,诗人表现了对友谊的珍视和对闲适自由生活的向往。他感叹道“黄鹄不可羡,鸡鸣时起予”,表现了他对朴实、自由、不受拘束的人生态度。最后以“宁能访穷巷,相与对园蔬。”表达了对淡泊名利、清心寡欲的人生理想。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高适介绍:🔈

高适,字达夫,渤海蓚( tiáo)人。举有道科,释褐封丘尉,不得志,去游河右。哥舒翰表爲左骁卫兵曹、掌书记,进左拾遗,转监察御史。潼关失守,适奔赴行在,擢谏议大夫,节度淮南。李辅国谮之,左授太子少詹事,出爲蜀、彭二州刺史。进成都尹、劒南西川节度使。召爲刑部侍郎,转散骑常侍,封渤海县侯。永泰二年卒,赠礼部尚书,諡曰忠。适喜功名,尚节义,年过五十,始学爲诗。以气质自高,每吟一篇,已爲好事者传诵。开、宝以来,诗人之达者,惟适而已。集二卷,今编四卷。 查看更多>>

高适的诗:

相关诗词:

宜兴山房十首 其七 (yí xīng shān fáng shí shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 李曾伯

四壁寒蛩作苦吟,唤回旅梦约三更。
不知身在禅房宿,误听松风做雨声。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

酬篔房秋崖昆仲见寄韵 (chóu yún fáng qiū yá kūn zhòng jiàn jì yùn)

朝代:宋    作者: 释文珦

岁月駸駸苦易过,凝霜还见委庭莎。
从来桑下不三宿,此去榆光尚几何。
旧社久荒谁复记,远公难觅恨空多。
诸贤頼有刘雷在,时寄新诗到薜萝。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

汤参议惠莲走笔以谢 (tāng cān yì huì lián zǒu bǐ yǐ xiè)

朝代:宋    作者: 刘宰

莲实同房若弟昆,人情乖异不堪论。
只今昆弟成胡越,蔓草犹能庇本根。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

寄薛膺昆季 (jì xuē yīng kūn jì)

朝代:唐    作者: 鲍溶

楚山清洛两无期,梦里春风玉树枝。
何况芙蓉楼上客,海门江月亦相思。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵 其五 (sòng lǐ jì yǔn shì láng guī shǔ wǔ jué yòng chán fáng huā zhú yōu wèi yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 刘宰

日脚收新雨,禅房早得秋。
重来应更好,谁与共清幽。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

见成季昆仲 (jiàn chéng jì kūn zhòng)

朝代:宋    作者: 韩淲

岁前三日到君家,溪雾连山雨两涯。
香泛茶甘拥炉坐,纸窗瓶水浸梅花。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

次韵张子华寄示正月四日与其兄及俞叔可兄弟四人会饮诗 (cì yùn zhāng zǐ huá jì shì zhēng yuè sì rì yǔ qí xiōng jí yú shū kě xiōng dì sì rén huì yǐn shī)

朝代:宋    作者: 陈着

两家昆季贺正来,投辖留连肯放回。
恰第四朝春正好,合三百岁老相陪。
有光西洛菜羹社,同醉东坡蕉叶杯。
何似添侬八十一,呼为五老共徘徊。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

王德言枢密生日十首 其四 (wáng dé yán shū mì shēng rì shí shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 曹勋

庆源淮渎正滔滔,昆季中间誉最高。
三接固知先政地,五兵聊欲试钧陶。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

送宗镜上人归剡因寄声高九万孙季蕃 其四 (sòng zōng jìng shàng rén guī yǎn yīn jì shēng gāo jiǔ wàn sūn jì fān qí sì)

朝代:宋    作者: 林表民

随处禅房有水声,我来石上坐忘形。
临行更酌潭中渌,要洗多生业障清。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。

庆东宫生辰四首 其三 (qìng dōng gōng shēng chén sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 周必大

季秋日在房,房心乃明堂。
煌煌心前星,于兹侍天王。
休符协上象,九月诞元良。
太史言有证,重晖照无疆。

仄仄仄平仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,平平平仄平。
平仄平平平,仄平仄平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
平仄仄仄平,仄平仄仄○。
仄仄平仄平,平平平仄○。
○平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄仄仄○平,仄平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○○仄仄平,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平平平仄仄。
仄平平平仄,平仄○平平。
平仄平平平,平平○○平。
○平仄平仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,○仄仄平平。