🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 孟宾于 (mèng bīn yú)

远树连沙静,闲舟入浦迟。
帘垂羣吏散,苔长讼庭闲。
去年曾折处,今日又垂条。
早知落处随疎雨,悔得开时顺暖风。
千家帘幕春空在,几处楼台月自明。
腊雪化为流水去,春风吹出好山来。
昔日声尘喧洛下,近年诗句满江南。
匝地人家凭槛见,远山秋色卷帘看。
蟾宫空手下,泽国更谁来。
水国二亲应探榜,龙门三月又伤春。
仙鸟却回空说梦,清朝未达自嫌身。
失意从他桃李春,嵩阳经过歇行尘。
云僧不见城中事,问是今年第几人。
因逢日者教重应,忍被云僧劝却归。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
平平平仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平○仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○○平仄,平平○仄仄平平。
平仄仄○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄平,平平平○仄○平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄○○○,仄仄平平仄仄平。

yuǎn shù lián shā jìng , xián zhōu rù pǔ chí 。
lián chuí qún lì sàn , tái cháng sòng tíng xián 。
qù nián céng zhé chù , jīn rì yòu chuí tiáo 。
zǎo zhī luò chù suí shū yǔ , huǐ dé kāi shí shùn nuǎn fēng 。
qiān jiā lián mù chūn kōng zài , jǐ chù lóu tái yuè zì míng 。
là xuě huà wéi liú shuǐ qù , chūn fēng chuī chū hǎo shān lái 。
xī rì shēng chén xuān luò xià , jìn nián shī jù mǎn jiāng nán 。
zā dì rén jiā píng kǎn jiàn , yuǎn shān qiū sè juàn lián kàn 。
chán gōng kōng shǒu xià , zé guó gèng shuí lái 。
shuǐ guó èr qīn yìng tàn bǎng , lóng mén sān yuè yòu shāng chūn 。
xiān niǎo què huí kōng shuō mèng , qīng cháo wèi dá zì xián shēn 。
shī yì cóng tā táo lǐ chūn , sōng yáng jīng guò xiē xíng chén 。
yún sēng bù jiàn chéng zhōng shì , wèn shì jīn nián dì jǐ rén 。
yīn féng rì zhě jiào chóng yìng , rěn bèi yún sēng quàn què guī 。

动物

—— 孟賓于

遠樹連沙靜,閑舟入浦遲。
簾垂羣吏散,苔長訟庭閑。
去年曾折處,今日又垂條。
早知落處隨疎雨,悔得開時順暖風。
千家簾幕春空在,幾處樓臺月自明。
臘雪化爲流水去,春風吹出好山來。
昔日聲塵喧洛下,近年詩句滿江南。
匝地人家憑檻見,遠山秋色捲簾看。
蟾宮空手下,澤國更誰來。
水國二親應探榜,龍門三月又傷春。
仙鳥却回空說夢,清朝未達自嫌身。
失意從他桃李春,嵩陽經過歇行塵。
雲僧不見城中事,問是今年第幾人。
因逢日者教重應,忍被雲僧勸却歸。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
平平平仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平○仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平○。
平平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄仄○○平仄,平平○仄仄平平。
平仄仄○○仄仄,平平仄仄仄平平。
仄仄○平平仄平,平平平○仄○平。
平平仄仄平○仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄○○○,仄仄平平仄仄平。

yuǎn shù lián shā jìng , xián zhōu rù pǔ chí 。
lián chuí qún lì sàn , tái cháng sòng tíng xián 。
qù nián céng zhé chù , jīn rì yòu chuí tiáo 。
zǎo zhī luò chù suí shū yǔ , huǐ dé kāi shí shùn nuǎn fēng 。
qiān jiā lián mù chūn kōng zài , jǐ chù lóu tái yuè zì míng 。
là xuě huà wéi liú shuǐ qù , chūn fēng chuī chū hǎo shān lái 。
xī rì shēng chén xuān luò xià , jìn nián shī jù mǎn jiāng nán 。
zā dì rén jiā píng kǎn jiàn , yuǎn shān qiū sè juàn lián kàn 。
chán gōng kōng shǒu xià , zé guó gèng shuí lái 。
shuǐ guó èr qīn yìng tàn bǎng , lóng mén sān yuè yòu shāng chūn 。
xiān niǎo què huí kōng shuō mèng , qīng cháo wèi dá zì xián shēn 。
shī yì cóng tā táo lǐ chūn , sōng yáng jīng guò xiē xíng chén 。
yún sēng bù jiàn chéng zhōng shì , wèn shì jīn nián dì jǐ rén 。
yīn féng rì zhě jiào chóng yìng , rěn bèi yún sēng quàn què guī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
远处的树木和沙滩连成一片宁静,悠闲的小船进入港湾却有些迟缓。帘帷垂下,群吏散去,庭院中的苔藓生长得很茂盛,诉讼庭上显得十分冷清。去年曾经有人在这里折过枝条,如今又有新的枝条垂挂下来。早知道当初在飘零的时候就随着稀疏的雨滴去离开,真希望当初在温暖的春风吹拂下就敢放手开放。千家万户的窗帘帷幕春天却是空空荡荡,几处楼台上的明月仍然独自照耀。

冬天的雪化作了流水流走,春风吹来了美丽的山景。昔日的繁华热闹都留在洛阳城下,近年来诗句却遍布江南。绕地而居的人们凭栏而望,远山的秋色在卷帘后一一展现。月宫中的仙女空着手离去,那泽国的王子还会回来吗?水国的两位亲王应该在这时前往考察,而龙门关的赏花时间却又伤了春光。

传说中的仙鸟却回来空谈了一场梦,清朝时代还未来临,自己却对此十分自责。心中失意,选择了别人的桃李春天,经过嵩阳山时,驻足歇息才让尘世烦忧稍稍减轻。云游僧侣不理会城中的繁华琐事,问及这一年里又是第几个人向他请教。因为碰巧遇到了一个吉日,被云游僧劝阻却依然不愿离去。

全诗表达了诗人对时光流逝和命运变迁的感慨,诗中有古人的荣辱成败,也有现实生活中的烦恼和失意,最终表现出追求自由和远离尘嚣的情怀。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 51 首名为《句》的诗:

本文作者孟宾于介绍:🔈

孟宾于,字国仪,连州人。天福九年登第,还乡爲马氏从事,後归南唐,爲涂阳令。坐系,赦归。後主起爲水部员外,致仕。初居吉州玉笥山,自号羣玉峰叟。有《金鳌集》二卷,今存诗八首。 孟宾于字国仪,连州人。晋天福九年符蒙知贡举,擢进士第。与李昉交善。宾于後仕南唐,卒宋太平兴国中,年八十三。补诗一首。 查看更多>>

孟宾于的诗:

相关诗词: