jīng jìn chéng
经禁城 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘复 (liú fù)

日没路且长,游子欲涕零。
荒城无人路,秋草飞寒萤。
东南古丘墟,莽苍驰郊垧。
黄云晦断岸,枯井临崩亭。
昔人竟何之,穷泉独冥冥。
苍苔没碑版,朽骨无精灵。
俛仰寄世间,忽如流波萍。
金石非汝寿,浮生等臊腥。
不如学神仙,服食求丹经。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

rì méi lù qiě cháng , yóu zǐ yù tì líng 。
huāng chéng wú rén lù , qiū cǎo fēi hán yíng 。
dōng nán gǔ qiū xū , mǎng cāng chí jiāo shǎng 。
huáng yún huì duàn àn , kū jǐng lín bēng tíng 。
xī rén jìng hé zhī , qióng quán dú míng míng 。
cāng tái méi bēi bǎn , xiǔ gǔ wú jīng líng 。
fǔ yǎng jì shì jiān , hū rú liú bō píng 。
jīn shí fēi rǔ shòu , fú shēng děng sào xīng 。
bù rú xué shén xiān , fú shí qiú dān jīng 。

經禁城

—— 劉復

日沒路且長,遊子欲涕零。
荒城無人路,秋草飛寒螢。
東南古丘墟,莽蒼馳郊坰。
黃雲晦斷岸,枯井臨崩亭。
昔人竟何之,窮泉獨冥冥。
蒼苔沒碑版,朽骨無精靈。
俛仰寄世間,忽如流波萍。
金石非汝壽,浮生等臊腥。
不如學神仙,服食求丹經。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

rì méi lù qiě cháng , yóu zǐ yù tì líng 。
huāng chéng wú rén lù , qiū cǎo fēi hán yíng 。
dōng nán gǔ qiū xū , mǎng cāng chí jiāo shǎng 。
huáng yún huì duàn àn , kū jǐng lín bēng tíng 。
xī rén jìng hé zhī , qióng quán dú míng míng 。
cāng tái méi bēi bǎn , xiǔ gǔ wú jīng líng 。
fǔ yǎng jì shì jiān , hū rú liú bō píng 。
jīn shí fēi rǔ shòu , fú shēng děng sào xīng 。
bù rú xué shén xiān , fú shí qiú dān jīng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
日落时,路漫漫,游子内心欲哭无声。
荒城中无人行走,秋草随寒萤飘飞。
东南方有古丘墟,荒凉之地遍野荒草茫茫。
黄云笼罩,浓雾遮蔽江岸,枯井临近倾颓的亭子。
往昔的人们究竟何去何从,沉入深不可测的泉眼中。
苍苔覆盖了石碑和匾额,朽骨无法再呼唤灵魂。
低头仰望,寄托于世间,却犹如漂浮的浪花浮萍。
金石碑铭不能延长你的寿命,人生如同腐肉的臊腥。
不如学习神仙,服食神丹以追求长生不老之经文。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘复介绍:🔈

刘复,登大历进士第,官水部员外郎。诗十六首。 查看更多>>

刘复的诗:

相关诗词:

禁中闻杜鹃 (jìn zhōng wén dù juān)

朝代:宋    作者: 姜特立

飞叫入仙城,千门夜未扃。
那知清禁里,却有野人听。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

次韵陈经侍御史禁中牡丹 (cì yùn chén jīng shì yù shǐ jìn zhōng mǔ dān)

朝代:宋    作者: 赵拚

灵根得地占雕栏,禁苑春深奈晓寒。
烟叶绿舒成翠幄,露葩红耸似朱冠。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

抒情 咏物

过郧乡寒食日 (guò yún xiāng hán shí rì)

朝代:宋    作者: 张嵲

苍茫云树渺相迎,山县烧余祗故城。
鸡犬不闻仍禁火,经过转见乱离情。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

偈一百二十首 其一一六 (jì yī bǎi èr shí shǒu qí yī yī liù)

朝代:宋    作者: 释怀深

不唯禁足,亦乃禁口。
不唯禁口,亦乃禁手。
不唯禁手,亦乃禁心。
禁心不禁口,日日嫌佛丑。
禁口不禁手,累及眉头皱。
禁手不禁心,罪过转弥深。
禁足更禁口,蚁子衔椀走。
禁口更禁手,垂杨生左肘。
禁手更禁心,大地是黄金。
要得一夏安乐,细看两重注脚。
山僧恁麽说话,大似不龟手之药。
明珠一颗价难酬,不是知音便暗投。
翻笑药山空费力,水清鱼现不吞鈎。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

再经胡城县 (zài jīng hú chéng xiàn)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

去岁曾经此县城,县民无口不冤声。
今来县宰加朱绂,便是生灵血染成。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

讽刺

送僧归天台 (sòng sēng guī tiān tāi)

朝代:唐    作者: 贾岛

辞秦经越过,归寺海西峯。
石磵双流水,山门九里松。
曾闻清禁漏,却听赤城钟。
妙宇研磨讲,应齐智者踪。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

送汾城王主簿 (sòng fén chéng wáng zhǔ bó)

朝代:唐    作者: 韦应物

少年初带印,汾上又经过。
芳草归时徧,情人故郡多。
禁钟春雨细,宫树野烟和。
相望东桥别,微风起夕波。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

京城 (jīng chéng)

朝代:宋    作者: 王安石

三年衣上禁城尘,抚事怊然愧古人。
明月沧波秋万顷,扁舟长寄梦中身。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

遗老斋绝句十二首 其七 (yí lǎo zhāi jué jù shí èr shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 苏辙

我居近西城,城枕湖一曲。
不到平湖上,何物禁吾足。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 刘筠

雨势宫城阔,秋声禁树多。

仄仄仄○○,平仄仄仄平。
平平平平仄,平仄平平平。
平平仄平平,仄○平平平。
平平仄仄仄,平仄○平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
○平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄○,仄○平平平。
平仄平仄仄,平平仄平平。
仄○仄平平,仄仄平平平。