jǐn hé lǎo rén chū dōng jí shì
谨和老人初冬即事 🔈
莫怒狙公赋芧悭,万缘一定不容干。
老便窗下迷离暖,醉爱尊前郭索寒。
屑玉晨光明沆瀣,流珠夜气鬰兰玕。
但能饱吃长年饭,射虎南山有分看。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
莫怒责备狙猴公赋上的芧悭,万般机缘都是注定无法干涉的。
老人就坐在窗前,朦胧的温暖笼罩着他,陶醉地喜爱着尊前的郭巷,不觉得寒冷。
微小的玉石在晨光下闪耀明亮,滴落的珠子似夜晚的气息弥漫着兰花的芬芳。
只要能够得到充足的饭食,长久的生活便有了保障,就算是面对南山上的猛虎,也有了分寸的能力去观看。
全诗表达了宿命的观念,以及对朴实生活的珍视,通过景物描绘表达出某种人生的态度。
洪咨夔的诗:
洪咨夔的词:
相关诗词:
谨和老人初冬寓笔十绝 其三 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí sān)
何人地下管天条,不是臯陶即是萧。
金埒谩夸钱过斗,铁围宁问玉垂腰。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其一○ (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí yī ○)
命有穷通分虎鼠,事无得失尽鸡虫。
东篱独有黄花在,挹取寒香寿阿翁。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其四 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí sì)
当场弄出百般奇,傀儡棚中老偃师。
满眼机关无着处,到头线索有收时。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其八 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí bā)
元子扫空桓氏业,窟郎荡尽李家风。
前人留得儿孙立,何患鸾枝不长桐。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其一 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí yī)
平泉草木须臾梦,金谷鶑花一撮尘。
富贵若生根到底,两家占断别无人。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其九 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí jiǔ)
方穷蔡泽问唐举,未遇邺侯逢懒残。
触石起云能沛雨,不应长作旱雷看。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其二 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí èr)
是非不验道应坏,祸福无凭天也荒。
便使曹瞒生卖履,已赊王衍死排墙。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其七 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí qī)
煮茗烧香双赤脚,捡书洗研一苍头。
斯文兴丧由天在,未用安排地起楼。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其六 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí liù)
避风台上深情宠,偃月堂中尽意谋。
争柰天公无面目,满林黄叶一番秋。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谨和老人初冬寓笔十绝 其五 (jǐn hé lǎo rén chū dōng yù bǐ shí jué qí wǔ)
两仪亦有盈亏数,万物难逃出入机。
一把牙筹空自苦,盖棺着得几通衣。
仄仄平平仄仄平,仄平仄仄仄平平。
仄仄平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。