jiè yè nèi hàn huà lìng xiǎo jiāng mó xiě
借叶内翰画令小江模写 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 程俱 (chéng jù)

十年同舍今华颠,印山满眼囊无钱。
每看图画輙心醉,自笑说食流饥涎。
世间范李真幻士,断取妙喜移山川。
朝来问疾方丈室,但怪衡霍罗窗轩。
飘风急雨暗四泽,转看锦翠开云烟。
崔嵬磊块冻相倚,恍然雪塞蓝田关。
是中大有结茅地,指点三径依林泉。
世人无乃笑痴绝,心境二妄交相纒。
安知三万师子座,同此幻力无中边。
衢山小江新悟幻,落笔欲追祈与虔。
愿从公借此妙景,已具东绢和丹鉊。
照中写照供幻观,聊自慰藉销穷年。
千岩万壑纳环堵,更令一拂松风弦。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

shí nián tóng shè jīn huá diān , yìn shān mǎn yǎn náng wú qián 。
měi kàn tú huà zhé xīn zuì , zì xiào shuō shí liú jī xián 。
shì jiān fàn lǐ zhēn huàn shì , duàn qǔ miào xǐ yí shān chuān 。
cháo lái wèn jí fāng zhàng shì , dàn guài héng huò luó chuāng xuān 。
piāo fēng jí yǔ àn sì zé , zhuǎn kàn jǐn cuì kāi yún yān 。
cuī wéi lěi kuài dòng xiāng yǐ , huǎng rán xuě sāi lán tián guān 。
shì zhōng dà yǒu jié máo dì , zhǐ diǎn sān jìng yī lín quán 。
shì rén wú nǎi xiào chī jué , xīn jìng èr wàng jiāo xiāng chán 。
ān zhī sān wàn shī zǐ zuò , tóng cǐ huàn lì wú zhōng biān 。
qú shān xiǎo jiāng xīn wù huàn , luò bǐ yù zhuī qí yǔ qián 。
yuàn cóng gōng jiè cǐ miào jǐng , yǐ jù dōng juàn hé dān zhāo 。
zhào zhōng xiě zhào gòng huàn guān , liáo zì wèi jiè xiāo qióng nián 。
qiān yán wàn hè nà huán dǔ , gèng lìng yī fú sōng fēng xián 。

借葉內翰畫令小江模寫

—— 程俱

十年同舍今華顛,印山滿眼囊無錢。
每看圖畫輙心醉,自笑說食流饑涎。
世間范李真幻士,斷取妙喜移山川。
朝來問疾方丈室,但怪衡霍羅窗軒。
飄風急雨暗四澤,轉看錦翠開雲煙。
崔嵬磊塊凍相倚,恍然雪塞藍田關。
是中大有結茅地,指點三徑依林泉。
世人無乃笑癡絕,心境二妄交相纒。
安知三萬師子座,同此幻力無中邊。
衢山小江新悟幻,落筆欲追祈與虔。
願從公借此妙景,已具東絹和丹鉊。
照中寫照供幻觀,聊自慰藉銷窮年。
千巖萬壑納環堵,更令一拂松風絃。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

shí nián tóng shè jīn huá diān , yìn shān mǎn yǎn náng wú qián 。
měi kàn tú huà zhé xīn zuì , zì xiào shuō shí liú jī xián 。
shì jiān fàn lǐ zhēn huàn shì , duàn qǔ miào xǐ yí shān chuān 。
cháo lái wèn jí fāng zhàng shì , dàn guài héng huò luó chuāng xuān 。
piāo fēng jí yǔ àn sì zé , zhuǎn kàn jǐn cuì kāi yún yān 。
cuī wéi lěi kuài dòng xiāng yǐ , huǎng rán xuě sāi lán tián guān 。
shì zhōng dà yǒu jié máo dì , zhǐ diǎn sān jìng yī lín quán 。
shì rén wú nǎi xiào chī jué , xīn jìng èr wàng jiāo xiāng chán 。
ān zhī sān wàn shī zǐ zuò , tóng cǐ huàn lì wú zhōng biān 。
qú shān xiǎo jiāng xīn wù huàn , luò bǐ yù zhuī qí yǔ qián 。
yuàn cóng gōng jiè cǐ miào jǐng , yǐ jù dōng juàn hé dān zhāo 。
zhào zhōng xiě zhào gòng huàn guān , liáo zì wèi jiè xiāo qióng nián 。
qiān yán wàn hè nà huán dǔ , gèng lìng yī fú sōng fēng xián 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
十年同窗,今天却风华绝代,穷困潦倒,眼中满是空空如也,一文钱都没有。
每当看到图画,心中总是陶醉,自嘲说自己食指流着饥饿的口水。
世间有范李真这样的幻术士,能断取奇妙的喜悦,移动山川。
早晨前来问候生病的方丈,只怪衡霍罗窗轩阻挡了视线。
狂风急雨让四周的泽地变得昏暗,但转眼间,锦绣和翠绿的美景便重新呈现云烟般绚烂。
高崔嵬磊岩上的冰块相互倚靠,仿佛是雪堵在了蓝田关。
在这里,有一处结茅的地方,指引着三条小径,环绕着山林和泉水。
世人可能会嘲笑这些痴心妄想,不知道其中蕴含着无限奥妙,心境在现实与幻想间交织着。
谁又能知道,这里的幻境中有着三万师子座,同样受到无穷无尽的幻力影响。
衢山和小江此刻恍然领悟到幻境的真实,拿起笔欲写下对祈祷和虔诚的追寻。
愿意向公众展示这幻境的奇妙景象,已经准备好东绢和丹鉊。
在画中描写幻境的景象,用来供人观赏,借此消磨压抑的岁月。
千岩万壑都融入了环堵之中,更添一抹松风拨弄琴弦的声音。
全文总结:作者描述了在幻境中的奇妙经历,其中有欢乐和艰难,有真实和幻象的交错,表达了对幻境的探索和体悟,并展现了其中壮美的景象。

这首诗《借叶内翰画令小江模写》是程俱创作的一首诗歌。诗中表达了艺术家的心境和对幻境的深刻理解,同时也暗示了现实生活的苦辣滋味。
赏析:
这首诗以借叶内翰画令小江模写的方式开篇,表明了诗人的创作灵感来源。他的友人似乎已经成功,而他自己却是穷困潦倒。
接下来,诗人描述了自己每次看到图画都会心醉,但生活却仍然贫困。他对友人如何像范李真幻士般移山倒海的能力感到自嘲,认为他只能流口水来维持生计。
诗中提到朝来问疾方丈室,可能是诗人去拜访友人,但发现友人的窗轩装饰奢华,感到疑惑。
接下来的几句描述了风雨交加,云烟变幻莫测的景象,似乎在暗示着生活的不稳定和变幻无常。
诗人在接下来的部分写道,自己恍然领悟到了幻境的奥秘,希望能够借用友人的妙景来慰藉自己贫困的生活。他将画作当做自己的寄托,来对抗现实的困境。
最后,诗人将目光投向了大自然,表达了对自然景观的赞美和向往。这也是他希望通过绘画来实现的理想。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者程俱介绍:🔈

程俱(一○七八~一一四四),字致道,衢州开化(今属浙江)人。哲宗绍圣四年(一○九七),以外祖荫补苏州吴江县主簿,监舒州太湖盐场,以上书论事罢。徽宗政和元年(一一一),起知泗州临淮县,官满後寓吴。因叶梦得荐爲着作佐郎,未几出管勾岱岳观。宣和二年(一一二○),赐上舍上第。三年,除礼部员外郎,以病告归。高宗建炎三年(一一二九),自太常少卿知秀州,金兵据临安,弃城退保华亭。绍兴元年(一一三一),爲秘书少监,上《麟台故事》五卷,擢中书舍人。二年,因言事爲言官论弃秀州事,罢职求举江州太平观。秦桧当政,诏除集英殿修撰、徽猷阁待制,皆不赴。十四年,卒,年六十七。有《北山小集》四十卷。事见宋程瑀《程公行状》(四... 查看更多>>

程俱的诗:

相关诗词:

和陈和叔内翰忆梅花因手植数本又命画工作生枝于屏间 (hé chén hé shū nèi hàn yì méi huā yīn shǒu zhí shù běn yòu mìng huà gōng zuò shēng zhī yú píng jiān)

朝代:宋    作者: 韦骧

翰林清兴满江乡,尤忆梅花趁腊芳。
已写幽屏外桃李,更摅藻思压班扬。
自期造化加先意,岂待婵娟借末光。
幸预樽前此佳赏,还祈手植早飘香。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

叶翰林令画僧作偃松於石林堂壁有诗余次韵 其三 (yè hàn lín lìng huà sēng zuò yǎn sōng wū shí lín táng bì yǒu shī yú cì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 程俱

人间境物无非画,笔下丹青却是诗。
流出胸中无尽藏,翰林词笔是良师。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

和赵南塘离支五绝 其五 (hé zhào nán táng lí zhī wǔ jué qí wǔ)

朝代:宋    作者: 刘克庄

风韵能令百果低,难将卢橘鬭新奇。
品题自合还诗祖,模写何须觅画师。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

谢舒景叔写照见赠 (xiè shū jǐng shū xiě zhào jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 楼钥

谁写衰容入画图,本来面目旧形模。
几年老瘦鬓如雪,不道今吾非故吾。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

觉际融长老请赞 (jué jì róng zhǎng lǎo qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释师范

无个模样,画个模样。
既有模样,是甚模样。
节节危梁十二层,垂垂白发三千丈。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

酬翁常之和媚川图上观江心寺诗 (chóu wēng cháng zhī hé mèi chuān tú shàng guān jiāng xīn sì shī)

朝代:宋    作者: 许及之

江北屯云翳列峯,江心灵雨走神龙。
已拚阮子一生屐,更倚仙人九节筇。
晻霭孤帆昏野渡,霏微两塔湿疎锺。
何须小米模糊笔,潘令新诗足写容。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

动物

偶书小诗寄永蛳内翰 (ǒu shū xiǎo shī jì yǒng sī nèi hàn)

朝代:宋    作者: 梅挚

酒户棋兵孰与侪,月宵曾遇六天街。
南燕到後怀君远,时入楼东画舫斋。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

自赞 其一 (zì zàn qí yī)

朝代:宋    作者: 释可湘

我本无此相,硬画个模样。
譬夫天台华顶峰,阴晴显晦几般状。
顾陆妙丹青,也只写不像。
写得像,望他顶

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

次韵叶少藴内翰丈霅川上买得弁山石林二首 其一 (cì yùn yè shǎo yùn nèi hàn zhàng zhà chuān shàng mǎi dé biàn shān shí lín èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 李纲

翰林风度世间无,炯若清冰置玉壶。
暂向霅川谋小隐,未应鲁国舍真儒。
平泉草木何须记,杜曲桑麻幸可图。
我亦新沾散人号,浮家正欲老江湖。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。

和田望再赋暑雪轩 (hé tián wàng zài fù shǔ xuě xuān)

朝代:宋    作者: 王澧

层轩高栋与云侵,照眼嵯峨雪满岑。
寒人栏干欺畏日,烟横图画失遥杯。
雍容樽俎开金地,模写风光要玉音。
万里岷峨今更重,太平藩翰作喉襟。

仄平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄○仄仄平平平。
平○仄仄仄○仄,仄平仄仄平平平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄○仄平平平。
仄平平仄仄平仄,平仄仄仄平○平。
平平○仄平仄仄,平仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄○平仄仄仄仄,仄仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄○,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,○仄仄仄平平平。