jiāng zhì jiāng zhōu zhōng liú jiàn yǔ lóu kǎi rán yǒu gǎn zuò yǔ lóu xíng
将至江州中流见庾楼慨然有感作庾楼行 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 史尧弼 (shǐ yáo bì)

江州江城赤如赭,江吞孤城去如泻。
忽然华楹出城角,庾公之楼高照野。
云空翬飞粲丹雘,树杪鳞差排碧瓦。
行人转盼居人夸,云道风流有存者。
庾公当年志恢拓,神姿从来本夷雅。
偶驱百万撄虎狼,反旆南归惟匹马。
如何倚栏向北顾,坐俯惊湍弄盃斝。
岂知宗国风灯似,膏尽烟空欲煨炧。
朅来抚事一悲慨,泪落清波为谁洒。
细思兴替总人为,有昊何能擅坯冶。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

jiāng zhōu jiāng chéng chì rú zhě , jiāng tūn gū chéng qù rú xiè 。
hū rán huá yíng chū chéng jiǎo , yǔ gōng zhī lóu gāo zhào yě 。
yún kōng huī fēi càn dān huò , shù miǎo lín chà pái bì wǎ 。
xíng rén zhuǎn pàn jū rén kuā , yún dào fēng liú yǒu cún zhě 。
yǔ gōng dāng nián zhì huī tuò , shén zī cóng lái běn yí yǎ 。
ǒu qū bǎi wàn yīng hǔ láng , fǎn pèi nán guī wéi pǐ mǎ 。
rú hé yǐ lán xiàng běi gù , zuò fǔ jīng tuān nòng bēi jiǎ 。
qǐ zhī zōng guó fēng dēng sì , gāo jìn yān kōng yù wēi xiè 。
qiè lái fǔ shì yī bēi kǎi , lèi luò qīng bō wèi shuí sǎ 。
xì sī xīng tì zǒng rén wéi , yǒu hào hé néng shàn pī yě 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

江州城池火烧如赭石,江水吞噬了孤城,像奔流的大泻。突然间,华丽的楹柱从城角显现出来,照亮了野外,仿佛庾公的楼阁高耸天际。云空中,红红的凤凰飞翔,璀璨如丹雘,树梢上,鱼鳞般翠绿的瓦片鳞次栉比排列。
行人在路上回头转盼,住在城中的人都为之赞叹不已。云路风流之人的风采,还有留存者吗?庾公当年有着雄心壮志,开拓疆土,他的神姿一直是高雅风范。偶然驱使着百万虎狼,但最后却只带着一匹马南归。
如何能依靠栏杆向北望,坐着低头忽然被湍流吓倒,差点将酒杯弄翻。难道不知道宗国风的灯火,犹如膏油尽了,烟消云散,欲点火炙照不到。
突然想起这些事情,心中一片悲慨,泪水落入清波,为了谁而洒。细细思量,兴盛与替代都是命中注定,这一切皆是人为之。有着昊天之灵的皇帝,又怎能妄自改变陶冶人民的心智。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者史尧弼介绍:🔈

史尧弼,字唐英,世称莲峰先生,眉州(今四川眉山)人。幼年即以文学知名,年十四预眉州乡举,李焘第一,尧弼第二。高宗绍兴十一年(一一四一)四川类试下第,遂东西游,入潭师张浚幕。明年,湖南漕试第一,是科张栻第二,遂与张栻交。二十七年第进士。仕历不详,寻卒。有《莲峰集》三十卷,已佚。清四库馆臣自《永乐大典》辑爲十卷。事见本集卷首宋任清全序、《浩然斋雅谈》卷中。 史尧弼诗,以影印文渊阁《四库全书·莲峰集》(诗二卷)爲底本,酌校《永乐大典》残本。新辑集外诗一首附卷末。 查看更多>>

史尧弼的诗:

相关诗词:

水上寄乐天 (shuǐ shàng jì lè tiān)

朝代:唐    作者: 元稹

眼前明月水,先入汉江流。
汉水流江海,西江过庾楼。
庾楼今夜月,君岂在楼头。
万一楼头望,还应望我愁。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

庾楼 (yǔ lóu)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

湓城陶庾共功名,庙食楼居孰重轻。
衮衮长江流不尽,淮山青处夕阳明。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

庾楼 (yǔ lóu)

朝代:宋    作者: 韦骧

仗节当年分国寄,危楼千古压江浔。
山川风月宜如旧,疏旷还同庾老心。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

庾楼 (yǔ lóu)

朝代:唐    作者: 虚中

郡楼名甚远,几换见楼人。
庾亮魂应在,清风到白苹。
晴轩分楚汉,夜酒揖星辰。
何必匡山上,独言无世尘。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

庾楼新岁 (yǔ lóu xīn suì)

朝代:唐    作者: 白居易

岁时销旅貌,风景触乡愁。
牢落江湖意,新年上庾楼。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

三月三日登庾楼寄庾三十二 (sān yuè sān rì dēng yǔ lóu jì yǔ sān shí èr)

朝代:唐    作者: 白居易

三日欢游辞曲水,二年愁卧在长沙。
每登高处长相忆,何况兹楼属庾家。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

江州五咏 庾楼 (jiāng zhōu wǔ yǒng yǔ lóu)

朝代:宋    作者: 苏辙

元规情不薄,上客有殷生。
夜半酒将罢,公来坐不惊。
舞翻江月迥,谈落麈毛轻。
尘世风流尽,高楼空此名。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

雨後从陶郎中登庾楼 (yǔ hòu cóng táo láng zhōng dēng yǔ lóu)

朝代:唐    作者: 王贞白

庾楼逢霁色,夏日欲西曛。
虹截半江雨,风驱大泽云。
岛边渔艇聚,天畔鸟行分。
此景堪谁画,文翁请缀文。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

九江庾楼作 其一 (jiǔ jiāng yǔ lóu zuò qí yī)

朝代:宋    作者: 章采

去晋千年後,风流尚庾郎。
地收三楚大,天过两淮长。
北望惊尘暗,西归短发苍。
空留江上月,夜夜照兴亡。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

晋 庾楼 (jìn yǔ lóu)

朝代:唐    作者: 孙元晏

江州楼上月明中,从事同登眺远空。
玉树忽薶千载後,有谁重此继清风。

平平平平仄○仄,平平平平仄○仄。
仄平平平仄平仄,仄平平平平仄仄。
平○平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平平平,平仄平平仄平仄。
仄平○平仄平仄,平平○平仄平仄。
仄○仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
○平仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平平仄,○仄平○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平平平仄。
仄○○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。