jì zhū huì wēng shān zhōng dān shā
寄朱晦翁山中丹砂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 袁枢 (yuán shū)

丹砂九转世莫传,羽衣婀娜飞朝天。
凄然风露洗尘世,星斗一天随转旋。
空余丹鼎在岩际,夜夜虹光腾霁烟。
天遗紫阳弭绦节,点石成玉公须专。
朝来金锁开洞府,丹火已灰当复然。
离龙坎虎玄又玄,不须人间询谪仙。
黄熊跑号青兕舞,争欲舐鼎严笞鞭。
岩头风高卷衣袂,嘶断玉龙云满川。
怡然上池漱琼液,鼓枻下濯丹溪泉。
云间双鹤傥未下,招隠为我歌长篇。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

dān shā jiǔ zhuǎn shì mò chuán , yǔ yī ē nuó fēi cháo tiān 。
qī rán fēng lù xǐ chén shì , xīng dòu yī tiān suí zhuǎn xuán 。
kòng yú dān dǐng zài yán jì , yè yè hóng guāng téng jì yān 。
tiān yí zǐ yáng mǐ tāo jié , diǎn shí chéng yù gōng xū zhuān 。
cháo lái jīn suǒ kāi dòng fǔ , dān huǒ yǐ huī dāng fù rán 。
lí lóng kǎn hǔ xuán yòu xuán , bù xū rén jiān xún zhé xiān 。
huáng xióng pǎo hào qīng sì wǔ , zhēng yù shì dǐng yán chī biān 。
yán tóu fēng gāo juàn yī mèi , sī duàn yù lóng yún mǎn chuān 。
yí rán shàng chí shù qióng yè , gǔ yì xià zhuó dān xī quán 。
yún jiān shuāng hè tǎng wèi xià , zhāo yǐn wèi wǒ gē cháng piān 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

丹砂九次炼化重生,不可轻易传承其法诀,羽衣婀娜,翩翩飞升入天空。
凄凉的风露洗涤着尘世的纷扰,星斗循环不息,伴随着天体的转旋。
丹鼎孤独地留在山间岩际,夜夜虹光冉冉升腾,照亮曙光。
天命赋予紫阳神力,驾驭绯红霞光,点化凡石成为美玉,仙者必定专心致志。
黎明时分,金锁敞开,揭开了洞府的门扉,然而炼丹之火已经归于平静,又将何去何从。
雄壮的龙嘶吼,雄猛的虎咆哮,玄妙的境界层层叠叠,无需人间寻求,即已步入仙境之中。
黄熊狂奔,青兕翩跹,欲欲舔鼎,欲欲挥鞭,争夺丹鼎,刑罚之意溢于言表。
高山之巅,狂风卷袂,玉龙嘶啸,云雾弥漫满江川。
心旷神怡地升池漱饮琼液,悠然自得地击鼓枻下洗涤丹泉,纯净如初。
仙鹤双双翩然未落,招我入隐居之地,将为我讲述一段悠长的歌谣。

总结:

诗人以崭新的笔触描绘了一个神秘的仙境世界,其中包含了丹砂炼制、飞升仙界、星斗循环、炼丹之火、仙人境界、神兽争夺、山川风雨等丰富意象,通过描写细腻的场景和形象,表达了对仙道境界的追求和向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者袁枢介绍:🔈

袁枢(一一三一~一二○五),字机仲,建安(今福建建瓯)人。孝宗隆兴元年(一一六三)进士(明嘉靖《建宁府志》卷一五)。乾道七年(一一七一)除太学录,出爲严州教授。撰《通监纪事本末》成,以大宗正簿召,迁太府丞,兼国史院编修官(《南宋馆阁续录》卷九)。淳熙九年(一一八二)迁军器少监(同上书),出提举江东常平茶盐,改知处州。入爲大理少卿,因事贬秩。光宗绍熙元年(一一九○)知常德府。宁宗庆元元年(一一九五),知江陵府,寻罢,自是闲居十载。开禧元年卒,年七十五。《宋史》卷三八九有传。今录诗十五首。 查看更多>>

袁枢的诗:

相关诗词:

还丹歌 十九 (huán dān gē shí jiǔ)

朝代:唐    作者: 杨行真人

欲觅丹田本是铅,朱砂被制体能坚。
但得至人传口诀,红铅入水大丹圆。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

朱砂石 (zhū shā shí)

朝代:唐    作者: 缪岛云

寒岩万丈陟崔嵬,只恐朱砂势便颓。
采蘩客闻雷擘去,卧云僧见鸟衔来。
丹霞迥烁嵌空片,红日斜分突兀堆。
傥得神僊惠纤粟,便能轻举向瑶台。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

葛仙井 (gě xiān jǐng)

朝代:宋    作者: 朱复之

葛翁凿井冽寒泉,浸熟丹砂去作仙。
底事并烦仙子按,却随海水变桑田。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

哭李公晦二首 其二 (kū lǐ gōng huì èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

洲边三亩宅,有竹有梅花。
岂不堪名世,何如勿起家。
身才着朱绶,州谩出丹砂。
渺渺重湖外,悲风咽暮笳。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

题武夷所校丹经後 (tí wǔ yí suǒ xiào dān jīng hòu)

朝代:宋    作者: 韩淲

武夷山翁今已僊,此书留与学长年。
丹砂夜就龙虎鼎,後之读者心应然。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

动物

代书寄谈链师 (dài shū jì tán liàn shī)

朝代:宋    作者: 徐铉

朱山松桂翠连云,中有清虚小隠居。
密养丹砂存正气,静披琼藴诵真文。
埙箎金石心常在,圭组烟霞路自分。
凭仗乡人传尺素,山前惊起白羊羣。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

龙州麸金丹砂到官後民告所得倍於他时喜为赋诗 (lóng zhōu fū jīn dān shā dào guān hòu mín gào suǒ de bèi wū tā shí xǐ wèi fù shī)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

乳到零陵竭,珠辞合浦行。
地非悭所産,人自晦於征。
砂粒层层长,金麸点点明。
盛衰非自尔,利莫与民争。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

动物

嘉禾百咏 徐长者园 (jiā hé bǎi yǒng xú zhǎng zhě yuán)

朝代:宋    作者: 张尧同

丹砂犹未就,白发忽成翁。
却有怜春意,栽花向此中。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

感咏十解寄呈杨安抚 其七 (gǎn yǒng shí jiě jì chéng yáng ān fǔ qí qī)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

伊昔为句漏,其心在丹砂。
丹成遽仙去,不且判鶑花。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

飞龙引二首 一 (fēi lóng yǐn èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 李白

黄帝铸鼎於荆山,链丹砂。
丹砂成黄金,骑龙飞上太清家。
云愁海思令人嗟,宫中彩女颜如花。
飘然挥手凌紫霞,从风纵体登鸾车。
登鸾车,侍轩辕。
遨游青天中,其乐不可言。

平平仄仄仄仄○,仄○平仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
○平平仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
平○仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄平仄仄,平仄仄平○仄平。
○平仄仄平仄平,仄平平○平仄平。
平平平○平仄仄,平仄仄仄平平平。
平平平平仄○仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○平仄仄仄仄,平仄平仄平○平。

动物