jì zèng yǒng jiā zhèng xiān shēng
寄赠永嘉郑先生 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 华镇 (huà zhèn)

荥阳人物世仍有,文雅风流传巳久。
广文独步天宝年,才名曾在诸公右。
新诗高陪屈宋游,神翰远与锺王偶。
更觉丹青到微妙,独将造化争妍丑。
一封入奏蓬莱宫,三绝题自君王手。
当时盛事虽云远,今日高风曾未朽。
亲逢夫子沧海头,重起清芬百年後。
倦游不肯依梁苑,尚德自甘耕谷口。
方外聪明已木鸡,人间事变皆刍狗。
子云寂寞守儋石,靖节轩昂遗五斗。
不试惟令曲艺工,久幽更觉机神厚。
诗情渺与江湘迥,画笔能教鬼神走。
论工子建已知亲,较胜长康未应负。
所嗟藻鉴阔楚越,犹使佳名在林薮。
邂逅虽知近岩壑,栖迟尚苦拘尘垢。
明明冰玉长在怀,望望烟霞屡骧首。
何日倾心听诵诗,他时洗眼看挥帚。
狂歌且寄草堂客,佳句终惭杜陵叟。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

xíng yáng rén wù shì réng yǒu , wén yǎ fēng liú chuán sì jiǔ 。
guǎng wén dú bù tiān bǎo nián , cái míng céng zài zhū gōng yòu 。
xīn shī gāo péi qū sòng yóu , shén hàn yuǎn yǔ zhōng wáng ǒu 。
gèng jué dān qīng dào wēi miào , dú jiāng zào huà zhēng yán chǒu 。
yī fēng rù zòu péng lái gōng , sān jué tí zì jūn wáng shǒu 。
dāng shí shèng shì suī yún yuǎn , jīn rì gāo fēng céng wèi xiǔ 。
qīn féng fū zǐ cāng hǎi tóu , chóng qǐ qīng fēn bǎi nián hòu 。
juàn yóu bù kěn yī liáng yuàn , shàng dé zì gān gēng gǔ kǒu 。
fāng wài cōng míng yǐ mù jī , rén jiān shì biàn jiē chú gǒu 。
zǐ yún jì mò shǒu dān shí , jìng jié xuān áng yí wǔ dòu 。
bù shì wéi lìng qǔ yì gōng , jiǔ yōu gèng jué jī shén hòu 。
shī qíng miǎo yǔ jiāng xiāng jiǒng , huà bǐ néng jiào guǐ shén zǒu 。
lùn gōng zǐ jiàn yǐ zhī qīn , jiào shèng cháng kāng wèi yìng fù 。
suǒ jiē zǎo jiàn kuò chǔ yuè , yóu shǐ jiā míng zài lín sǒu 。
xiè hòu suī zhī jìn yán hè , qī chí shàng kǔ jū chén gòu 。
míng míng bīng yù cháng zài huái , wàng wàng yān xiá lǚ xiāng shǒu 。
hé rì qīng xīn tīng sòng shī , tā shí xǐ yǎn kàn huī zhǒu 。
kuáng gē qiě jì cǎo táng kè , jiā jù zhōng cán dù líng sǒu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
荥阳人物世仍有,文雅风流传已久。广文独步天宝年,才名曾在诸公右。新诗高陪屈宋游,神翰远与锺王偶。更觉丹青到微妙,独将造化争妍丑。一封入奏蓬莱宫,三绝题自君王手。当时盛事虽云远,今日高风曾未朽。亲逢夫子沧海头,重起清芬百年后。倦游不肯依梁苑,尚德自甘耕谷口。方外聪明已木鸡,人间事变皆刍狗。子云寂寞守儋石,靖节轩昂遗五斗。不试惟令曲艺工,久幽更觉机神厚。诗情渺与江湘迥,画笔能教鬼神走。论工子建已知亲,较胜长康未应负。所嗟藻鉴阔楚越,犹使佳名在林薮。邂逅虽知近岩壑,栖迟尚苦拘尘垢。明明冰玉长在怀,望望烟霞屡骧首。何日倾心听诵诗,他时洗眼看挥帚。狂歌且寄草堂客,佳句终惭杜陵叟。
全文描述了荥阳地区一位文雅风流的才子广文,他在天宝年间独步文坛,名扬诸公之上。他的新诗与屈宋游齐名,神翰的笔墨技艺与锺王相媲美。广文丹青造化高超,绘画之中争夺鲜妍与丑陋。他的作品受到君王的赞赏,曾被赐题三绝。尽管盛事已然逝去,但广文的高风犹未消逝。他曾在沧海之头遇见夫子,百年后他的文名依然传颂。然而,广文并不甘于游荡,宁愿自甘耕耘于谷口,守护传统美德。他将精通的才华隐藏于深山之中,对世俗之事漠不关心。纵使在尘垢中栖迟,他的冰玉心怀仍然清澈。期待有一天,他的心灵能倾听到真挚诗意的歌唱,将洗涤眼目的时刻引来。此篇狂歌是广文送给友人的,他自谦不及杜陵老叟的佳句。文章抒发了广文的才情与深情,赞美了他的文学和绘画才能,也表达了他对于高尚品德和精神境界的追求。

这首诗《寄赠永嘉郑先生》是华镇创作的,描写了郑先生的卓越文才和高尚品德,以及他与华镇之间的友情。整首诗可以分成几个主要方面的赏析:
1. 诗人的敬意:诗中一开始便表达了对永嘉郑先生的敬意和仰慕之情,称赞他的文雅风流,并强调他的才名在当时令人瞩目。
2. 诗人的友情:诗中提到郑先生与诗人的友情,他们互相赠诗,互相推崇。这种友情在诗中得以展现,强调了诗人对郑先生的尊敬和感慨。
3. 诗人的艺术追求:诗人对艺术的追求也在诗中有所体现,他赞美了郑先生的诗画才华,认为他的作品能够令鬼神走动,显示出对艺术的高度认可。
4. 对时光的感慨:诗人回顾了友情的历程,感叹时间的推移,但仍坚信郑先生的名声将不朽。这部分反映了诗人对永恒价值和友情的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者华镇介绍:🔈

华镇(一○五一~?),字安仁,号云溪居士,会稽(今浙江绍兴)人。神宗元丰二年(一○七九)进士,调高邮尉。哲宗元佑元年(一○八六),监温州永嘉盐场。七年,爲道州司法参军。元符二年(一○九九),知海门。徽宗崇宁五年(一一○六),知新安。政和初知漳州,官终朝奉大夫。有《云溪居士集》一百卷及《扬子法言训解》等,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《云溪居士集》三十卷,其中诗十二卷。事见本集有关诗文及附录其子初成进书表、行状,《宝庆会稽续志》卷五有传。华镇诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以邵二云及沈氏鸣野山房抄本(简称鸣野本,藏北京大学图书馆)、清乾隆翰林院抄本(简称翰林本,藏北京图书馆)及《两... 查看更多>>

华镇的诗:

相关诗词:

万年赠乡僧贲老 其一 (wàn nián zèng xiāng sēng bēn lǎo qí yī)

朝代:宋    作者: 王十朋

梦魂惊断石桥边,身带烟霞入万年。
宾主相逢意良厚,永嘉缝掖永嘉禅。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

酒寄通州吴先生 (jiǔ jì tōng zhōu wú xiān shēng)

朝代:宋    作者: 郑獬

往年醉倒先生家,今寄绿洒沧海涯。
此酒到时春已晚,犹应趁得赏残花。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

宝盖山 (bǎo gài shān)

朝代:宋    作者: 赵永嘉

青山吐出白龙开,我是地仙赵秀才。
嘉善有鱼餐得去,永嘉有虎唤能来。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

动物

送僧归永嘉 (sòng sēng guī yǒng jiā)

朝代:宋    作者: 释守卓

在在常参一宿觉,的的生缘非永嘉。
还我今朝却归去,大千俱属眼中花。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

送张季平归永嘉 (sòng zhāng jì píng guī yǒng jiā)

朝代:宋    作者: 郑刚中

霜叶摇风九月秋,披披归袖挽难留。
知君久作陶山梦,无意相从郑谷游。
率略杯盘常共醉,艰难身世最同忧。
人情易得成疏冷,频有音书寄我不。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

送赵东阁罢官归永嘉 (sòng zhào dōng gé bà guān guī yǒng jiā)

朝代:宋    作者: 释文珦

一年吟抱寄京华,几度相逢说永嘉。
梦入西山寻枸杞,约归东阁看梅花。
风霜摧拉知何事,雨露生成自有涯。
应笑屈平终不返,空留遗恨在长沙。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

斯远兄入城见使君郎中且谒尚书韩先生提属李丈题诗以赠四首 其三 (sī yuǎn xiōng rù chéng jiàn shǐ jūn láng zhōng qiě yè shàng shū hán xiān shēng tí shǔ lǐ zhàng tí shī yǐ zèng sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 赵蕃

永嘉别驾从渠说,为说钱晁好夙通。
聊以吾云卜吾子,傥贤吾亦出蒿蓬。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

送僧归永嘉 (sòng sēng guī yǒng jiā)

朝代:宋    作者: 释重显

韶石曾披此性灵,三年孤与急流争。
永嘉旧隐今归去,堪听海涛中夜声。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

送希昱上人永嘉觐亲 (sòng xī yù shàng rén yǒng jiā jìn qīn)

朝代:宋    作者: 余靖

阊阖西风高,振锡吴门去。
三江碧浸天,惟持一杯渡。
败叶梧桐秋,云中永嘉树。
借问何言归,亲齿桑榆暮。
再怀生育仁,聊为馨洁具。
聆师金石词,郑重加钦慕。
陆梁原上兽,羣居先识母。
嗷嗷林中乌,歛翼受子哺。
云何蚩蚩辈,胜衣复能语。
口腹徒自丰,骨肉如行路。
师本谈空人,浮云无去住。
未出轮回身,归心应有悟。
临岐索赠言,愧乏雕章句。
愿达采诗官,当令不孝惧。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。

寄永嘉王十二 (jì yǒng jiā wáng shí èr)

朝代:唐    作者: 钱起

永嘉风景入新年,才子诗成定可怜。
梦里还乡不相见,天涯忆戴复谁传。
花倾晓露垂如泪,莺拂游丝断若弦。
愿得回风吹海雁,飞书一宿到君边。

平平平仄仄平仄,平仄平平○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平平平仄平平仄。
平平平平仄仄平,平仄仄仄平○仄。
○仄平平仄平仄,仄○仄仄平平仄。
仄○仄仄平平平,○仄○仄平○仄。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
○平平仄平仄平,○仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄仄平,平○仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
仄仄平仄仄仄平,仄平○仄平平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
○平仄仄仄平○,仄○○平仄○仄。
仄平仄○仄仄仄,○仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,平○仄仄平平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平○仄平,平平仄仄○平仄。
平平○仄仄平仄,平仄平平仄平○。