jì tiān xiāng ān tián shàng rén
寄天香庵恬上人 🔈
门掩天香竹树丛,了无尘翳此心同。
东林社散图空在,南国山多梦不通。
白草秋闲支遁马,黄沙春断子卿鸿。
思君记得逢君处,一片归云海树空。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
门闭着,遮住了香气四溢的竹林,一切都变得干净明净,心境也如此。
东林社聚的画面如今已空虚存在,南国的群山多么多梦想不通。
在秋天里,白色的草地上,支遁骑着马,恬淡闲散;而在春天的黄沙之上,子卿的鸿雁飞过,仿佛断了回音。
我想念着君子,记得我们相逢的地方,就像一片归云之海,那里的树木空旷无人。
总结:
诗人写出了门掩竹林的清新景象,以及自己内心的宁静;接着叙述了东林社散和南国山景的幻灭,表达出对时光流转和事物更迭的感叹;最后通过对支遁和子卿的描写,表现出了时光的消逝和人事的变迁;最后表达了诗人对某人的思念,以及那份深刻的记忆,描绘出一片空阔的心境。
白珽的诗:
相关诗词:
运司园亭 茅庵 (yùn sī yuán tíng máo ān)
深深竹林下,圆庵最幽僻。
高怀本恬旷,野趣助闲适。
衆人奔名徒,浮世萦物役。
岂知庵中乐,道胜心自逸。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
次韵张汉卿梦庵十八咏 喜老堂 (cì yùn zhāng hàn qīng mèng ān shí bā yǒng xǐ lǎo táng)
生处本恬淡,得失诚酸辛。
婆娑鬓渐秋,天地一闲人。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
寄了庵居士 (jì le ān jū shì)
链得精明富绝隣,人间天上散闲人。
去年贫与今年别,未必香严有此贫。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
示衡岳寺善果庵道成庵主 (shì héng yuè sì shàn guǒ ān dào chéng ān zhǔ)
游了诸山问了禅,却来庵里坐安然。
何如一瓣焚香去,飞作祥云徧九天。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
月庵 其一 (yuè ān qí yī)
羽人萧散月庵深,问月青天无古今。
但放虚庵如月样,更教月住在庵心。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
天柱庵 (tiān zhù ān)
石壁参天驻冷云,一声幽鸟忽惊人。
庵前庵後山如旧,朽柏年来不再春。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
白乐天 其一 (bái lè tiān qí yī)
平生趣操号安恬,退亦恬然进不贪。
何事浔阳恨迁谪,轻将清泪湿青衫。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
寄懒庵 (jì lǎn ān)
山暝雨连夕,今晨天气清。
遥怀懒庵人,高卧掩柴荆。
幽寂性所嗜,萧然寄平生。
惟应田叟来,对床话躬耕。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题深省庵 (tí shēn shěng ān)
结草为庵寄一枝,钟鱼聊复事清规。
野蔬入供无人识,古柏为香有佛知。
频去饮泉非为渴,偶来坐石忽忘饥。
常谈且接头陀伴,欲说上乘空费辞。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题泗州庵庵壁 (tí sì zhōu ān ān bì)
十年三上未登科,此去行期昼锦过。
上党有人传预兆,梦生头角见天和。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。