jì dōng zì sōng shān fù luò dào zhōng zuò
季冬自嵩山赴洛道中作 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 独孤及 (dú gū jí)

皇运偶中变,长蛇食中土。
天盖西北倾,衆星陨如雨。
胡尘动地起,千里闻战鼓。
死人成为阜,流血涂草莽。
策马何纷纷,捐躯抗豺虎。
甘心赴国难,谁谓荼叶苦。
天子初受命,省方造区宇。
斩鲸安溟波,截鳌作天柱。
三微复正统,五玉归文祖。
不图汉官仪,今日忽再覩。
升高望京邑,佳气连海浦。
宝鼎歊景云,明堂舞干羽。
虎臣囗激昂,囗囗囗御侮。
腐儒着缝掖,何处议邹鲁。
西上轘辕山,丘陵横今古。
和气蒸万物,腊月春霭吐。
得为太平人,穷达不足数。
他日遇封禅,着书继三五。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

huáng yùn ǒu zhōng biàn , cháng shé shí zhōng tǔ 。
tiān gài xī běi qīng , zhòng xīng yǔn rú yǔ 。
hú chén dòng dì qǐ , qiān lǐ wén zhàn gǔ 。
sǐ rén chéng wéi fù , liú xuè tú cǎo mǎng 。
cè mǎ hé fēn fēn , juān qū kàng chái hǔ 。
gān xīn fù guó nàn , shuí wèi tú yè kǔ 。
tiān zǐ chū shòu mìng , shěng fāng zào qū yǔ 。
zhǎn jīng ān míng bō , jié áo zuò tiān zhù 。
sān wēi fù zhèng tǒng , wǔ yù guī wén zǔ 。
bù tú hàn guān yí , jīn rì hū zài dǔ 。
shēng gāo wàng jīng yì , jiā qì lián hǎi pǔ 。
bǎo dǐng xiāo jǐng yún , míng táng wǔ gān yǔ 。
hǔ chén wéi jī áng , wéi wéi wéi yù wǔ 。
fǔ rú zhe fèng yè , hé chù yì zōu lǔ 。
xī shàng huàn yuán shān , qiū líng héng jīn gǔ 。
hé qì zhēng wàn wù , là yuè chūn ǎi tǔ 。
dé wèi tài píng rén , qióng dá bù zú shù 。
tā rì yù fēng chán , zhe shū jì sān wǔ 。

季冬自嵩山赴洛道中作

—— 獨孤及

皇運偶中變,長蛇食中土。
天蓋西北傾,衆星隕如雨。
胡塵動地起,千里聞戰鼓。
死人成爲阜,流血塗草莽。
策馬何紛紛,捐軀抗豺虎。
甘心赴國難,誰謂荼葉苦。
天子初受命,省方造區宇。
斬鯨安溟波,截鼇作天柱。
三微復正統,五玉歸文祖。
不圖漢官儀,今日忽再覩。
升高望京邑,佳氣連海浦。
寶鼎歊景雲,明堂舞干羽。
虎臣囗激昂,囗囗囗禦侮。
腐儒著縫掖,何處議鄒魯。
西上轘轅山,丘陵橫今古。
和氣蒸萬物,臘月春靄吐。
得爲太平人,窮達不足數。
他日遇封禪,著書繼三五。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

huáng yùn ǒu zhōng biàn , cháng shé shí zhōng tǔ 。
tiān gài xī běi qīng , zhòng xīng yǔn rú yǔ 。
hú chén dòng dì qǐ , qiān lǐ wén zhàn gǔ 。
sǐ rén chéng wéi fù , liú xuè tú cǎo mǎng 。
cè mǎ hé fēn fēn , juān qū kàng chái hǔ 。
gān xīn fù guó nàn , shuí wèi tú yè kǔ 。
tiān zǐ chū shòu mìng , shěng fāng zào qū yǔ 。
zhǎn jīng ān míng bō , jié áo zuò tiān zhù 。
sān wēi fù zhèng tǒng , wǔ yù guī wén zǔ 。
bù tú hàn guān yí , jīn rì hū zài dǔ 。
shēng gāo wàng jīng yì , jiā qì lián hǎi pǔ 。
bǎo dǐng xiāo jǐng yún , míng táng wǔ gān yǔ 。
hǔ chén wéi jī áng , wéi wéi wéi yù wǔ 。
fǔ rú zhe fèng yè , hé chù yì zōu lǔ 。
xī shàng huàn yuán shān , qiū líng héng jīn gǔ 。
hé qì zhēng wàn wù , là yuè chūn ǎi tǔ 。
dé wèi tài píng rén , qióng dá bù zú shù 。
tā rì yù fēng chán , zhe shū jì sān wǔ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
皇运偶然转变,如长蛇吞噬中土。
天空向西北倾斜,无数星辰如雨陨落。
胡族的尘埃激动地升腾,战鼓声传千里。
阵亡者堆积成山,鲜血染遍原野。
奋勇策马的将士们纷纷前去,舍生忘死地抵抗豺虎。
甘心情愿去面对国家的危难,谁说苦楚如荼叶。
天子初获皇位,开始治理辽阔的疆土。
斩杀庞然大物平定汹涌的波澜,割断乌龟般的巨柱作为支撑。
三朝微臣再次归正统,五色宝玉归于文祖。
并不图谋汉官的礼仪,今日忽然再次见到。
登上高山瞻望京城,美好的气息延绵至海边。
宝鼎冉冉升起云霞,明堂上舞起仙鹤之羽。
忠诚的臣子们义愤填膺,奋起反抗欺凌。
腐朽的儒士们纷纷弯腰奉承,何处有机会谈论邹鲁之道。
西上轘辕山,丘陵跨越古今。
和谐气息蒸腾滋养万物,腊月中春意微露。
成为太平时期的人,既贫穷又富裕无法计数。
在未来的某一天遇到封禅仪式,记载于书中传承三五代。

赏析:
这首诗是南北朝时期诗人独孤及创作的《季冬自嵩山赴洛道中作》。诗人在诗中表现了时局动荡、国家危机的背景下,表达了对国家的忠诚和对未来的希望,以及对文化的传承和繁荣的渴望。
首先,诗人通过描写自然景象,如皇运的变化、星辰陨落、胡尘扬起等,巧妙地反映了时局动荡的氛围,使诗歌更加真实和有力。这些景象象征着社会的动荡和战乱,为后文的表达铺垫。
接着,诗人用生动的笔触描绘了战场的惨烈景象,如死人堆积如山、流血涂满原野,以及勇士们奋勇抗敌的场景。这些描写增强了诗歌的战斗氛围,强调了忠诚和英勇的品质。
然后,诗人表现了自己对国家的忠诚,甘愿为国家的安定和人民的幸福而献身。他用“甘心赴国难,谁谓荼叶苦”表达了对牺牲的坚定决心,以及对个人利益的无所谓。这种忠诚和牺牲精神是古代士人的典范。
最后,诗人展望了国家的未来,描述了明堂舞干羽、虎臣奋发图强的场景,预示着国家将会繁荣昌盛,文化得以传承和发展。这部分表达了对国家复兴的希望和对文化传统的珍视。
总的来说,这首诗通过对战乱时局的描写和对忠诚、牺牲、希望的表达,展现了诗人对国家的深切关怀和对未来的信心。同时,诗人的抒发也反映了南北朝时期社会的动荡和士人的理想。这首诗可以被标签为抒情、咏志、史诗。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者独孤及介绍:🔈

独孤及,字至之,洛阳人。天宝末,以道举高第,补华阴尉。代宗召爲左拾遗,俄改太常博士,迁礼部员外郎。历濠、舒二州刺史,以治课加检校司封郎中,赐金紫,徙常州。卒,諡曰宪。集三十卷,内诗三卷,今编诗二卷。 独孤及字至之,洛阳人。大历十二年卒,年五十三。补诗二首。 查看更多>>

独孤及的诗:

相关诗词:

十月晦梦游嵩山明日访宋中道见次道寄宿岳寺 (shí yuè huì mèng yóu sōng shān míng rì fǎng sòng zhōng dào jiàn cì dào jì sù yuè sì)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

忽梦嵩峯下,同游失姓名。
山腰荒辇道,岩窦落泉声。
黑石文难辨,苍苔蹟易成。
他时传洛咏,知是陆云兄。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

闲适吟 (xián shì yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

春看洛城花,秋翫天津月。
夏披嵩岑风,冬赏龙山雪。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

动物

状江南 季冬 (zhuàng jiāng nán jì dōng)

朝代:唐    作者: 丘丹

江南季冬月,红蟹大如

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

赴广陵道中三首 其二 (fù guǎng líng dào zhōng sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 晁补之

急鼓冬冬下泗州,却瞻金塔在中流。
帆开朝日初生处,船转春山欲尽头。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

送李季允赴召 其一 (sòng lǐ jì yǔn fù zhào qí yī)

朝代:宋    作者: 魏了翁

拥马懽呼夹道迎,诏书洛社起耆英。
史筵载笔联翁季,政路题名接弟兄。
新政期公皆一律,故交惟我得忘情。
正邦须自明伦始,要仗公开万世程。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

览杨乐道洛下诸诗 (lǎn yáng lè dào luò xià zhū shī)

朝代:宋    作者: 韩维

昔驱羸马望嵩云,正值嵩阳踯躅春。
千古废兴都邑地,百年劳苦宦游身。
曾耽胜事留连久,忽见新诗叹息频。
君欲买山能遂否,它时愿作社中人。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

熙宁壬子八月於洛阳妙觉寺考试举人及还道出嵩少之间至许昌共得大小诗二十六首 洛阳试院楼上新晴五绝 其二 (xī níng rén zǐ bā yuè wū luò yáng miào jué sì kǎo shì jǔ rén jí huán dào chū sōng shǎo zhī jiān zhì xǔ chāng gòng dé dà xiǎo shī èr shí liù shǒu luò yáng shì yuàn lóu shàng xīn qíng wǔ jué qí èr)

朝代:宋    作者: 苏辙

嵩少犹藏薄雾中,前山迤逦夕阳红。
高楼一闭三十日,遥忆岩头种药翁。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

洛阳道中 (luò yáng dào zhōng)

朝代:宋    作者: 黄庶

秋风满巾衣,洛水行饮马。
山川气象老,身若在古画。
嵩云知客心,峰色如扫洒。
荒草遍丘墟,沉吟动舒泻。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

熙宁壬子八月於洛阳妙觉寺考试举人及还道出嵩少之间至许昌共得大小诗二十六首 登封道中三绝 其二 (xī níng rén zǐ bā yuè wū luò yáng miào jué sì kǎo shì jǔ rén jí huán dào chū sōng shǎo zhī jiān zhì xǔ chāng gòng dé dà xiǎo shī èr shí liù shǒu dēng fēng dào zhōng sān jué qí èr)

朝代:宋    作者: 苏辙

青山欲上疑无路,涧道相萦九十盘。
东望嵩高分草木,回瞻原隰涌波澜。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。

熙宁壬子八月於洛阳妙觉寺考试举人及还道出嵩少之间至许昌共得大小诗二十六首 登嵩山十首 其九 (xī níng rén zǐ bā yuè wū luò yáng miào jué sì kǎo shì jǔ rén jí huán dào chū sōng shǎo zhī jiān zhì xǔ chāng gòng dé dà xiǎo shī èr shí liù shǒu dēng sōng shān shí shǒu qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 苏辙

浮埃古壁上,萧然四真人。
矫如云中鹤,犹若畏四邻。
坐令世俗士,自惭污浊身。
勿谓今所无,嵩少多隠沦。

平仄仄○仄,○平仄○仄。
平仄平仄平,仄平仄○仄。
平平仄仄仄,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄平仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
仄平平○平,仄平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄平平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平○仄平,○○○仄仄。
仄平仄○仄,平仄仄平仄。
平仄○平平,平平○平仄。
○仄平仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
平仄仄○○,仄平仄○仄。