jí dì yáo
及第谣 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 周匡物 (zhōu kuāng wù)

水国寒消春日长,燕莺催促花枝忙。
风吹金榜落凡世,三十三人名字香。
遥望龙墀新得意,九天勅下多狂醉。
骅骝一百三十蹄,踏破蓬莱五云地。
物经千载出尘埃,从此便为天下瑞。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

shuǐ guó hán xiāo chūn rì cháng , yàn yīng cuī cù huā zhī máng 。
fēng chuī jīn bǎng luò fán shì , sān shí sān rén míng zì xiāng 。
yáo wàng lóng chí xīn dé yì , jiǔ tiān chì xià duō kuáng zuì 。
huá liú yī bǎi sān shí tí , tà pò péng lái wǔ yún dì 。
wù jīng qiān zǎi chū chén āi , cóng cǐ biàn wèi tiān xià ruì 。

动物

及第謠

—— 周匡物

水國寒消春日長,燕鶯催促花枝忙。
風吹金榜落凡世,三十三人名字香。
遙望龍墀新得意,九天勅下多狂醉。
驊騮一百三十蹄,踏破蓬萊五雲地。
物經千載出塵埃,從此便爲天下瑞。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

shuǐ guó hán xiāo chūn rì cháng , yàn yīng cuī cù huā zhī máng 。
fēng chuī jīn bǎng luò fán shì , sān shí sān rén míng zì xiāng 。
yáo wàng lóng chí xīn dé yì , jiǔ tiān chì xià duō kuáng zuì 。
huá liú yī bǎi sān shí tí , tà pò péng lái wǔ yún dì 。
wù jīng qiān zǎi chū chén āi , cóng cǐ biàn wèi tiān xià ruì 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
水国的寒冷逐渐消散,春日变得长久,燕子和莺鸟催促着花枝繁忙绽放。

风吹动着金榜,宣告着凡间的喜讯,三十三位杰出人物的名字被尊崇传颂。

遥望龙墀,这些新得意的士子们因为得到了九天上的圣旨而陶醉不已。

骏马的蹄子有一百三十个,驰骋踏破了蓬莱仙境的云霄。

这些物品经历了千载岁月,脱去了尘埃的污垢,从此成为天下的瑞兆,带来吉祥和福运。



总结:

诗人描述了春天来临的美景和壮丽的场面,以及在这喜庆之际,三十三位优秀的人物通过九天的圣旨而名声大噪,骏马踏破蓬莱仙境,而一些物品也由尘埃中得以拯救,成为天下的吉祥瑞兆。整首诗表达了春天的喜庆和人物的荣耀,寄托了作者的美好祝愿。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周匡物介绍:🔈

周匡物,字几本,漳州人。元和十一年进士及第,仕至高州刺史。诗五首。 周匡物字几本,龙溪人。元和十一年进士及第,御试《学殖赋》、《莺出谷诗》,爲世传诵。读书天城山,敕改其山爲名第山,因号各部委已经先生。仕至高州刺史。补诗一首。 查看更多>>

周匡物的诗:

相关诗词:

轻薄者为进士及第语(题拟) 一 (qīng bó zhě wèi jìn shì jí dì yǔ tí nǐ yī)

朝代:唐    作者: 佚名

及第进士,俯视中黄郎;落第进士,揖蒲华长马。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

及第後寄李绅 (jí dì hòu jì lǐ shēn)

朝代:唐    作者: 章孝标

及第全胜十政官,金鞍镀了出长安。
马头渐入扬州郭,为报时人洗眼看。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

及第後寄广陵故人 (jí dì hòu jì guǎng líng gù rén)

朝代:唐    作者: 章孝标

及第全胜十政官,金鞍镀了出长安。
马头渐入扬州郭,为报时人洗眼看。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

抒情 感恩

及第後夜访月仙子 (jí dì hòu yè fǎng yuè xiān zǐ)

朝代:唐    作者: 施肩吾

自喜寻幽夜,新当及第年。
还将天上桂,来访月中仙。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

轻薄者为进士及第语(题拟) 二 (qīng bó zhě wèi jìn shì jí dì yǔ tí nǐ èr)

朝代:唐    作者: 佚名

进士初及第,头上七尺焰光。
(见《封氏闻见记》卷三)。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

送喻凫及第归阳羡 (sòng yù fú jí dì guī yáng xiàn)

朝代:唐    作者: 无可

姓字载科名,无过子最荣。
宗中初及第,江上觐难兄。
月向波涛没,茶连洞壑生。
石桥高思在,且为看东坑。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

送许棠及第归宣州 (sòng xǔ táng jí dì guī xuān zhōu)

朝代:唐    作者: 张乔

雅调一生吟,谁为晚达心。
傍人贺及第,独自却沾襟。
宴别喧天乐,家归碍日岑。
青门许攀送,故里接云林。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

送邵安石及第归连州觐省 (sòng shào ān shí jí dì guī lián zhōu jìn shěng)

朝代:唐    作者: 曹松

及第兼归觐,宜忘涉驿劳。
青云重庆少,白日一飞高。
转楚闻啼狖,临湘见叠涛。
海阳沈饮罢,何地佐旌旄。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

杂歌谣辞 箜篌谣 (zá gē yáo cí kōng hóu yáo)

朝代:唐    作者: 李白

攀天莫登龙,走山莫骑虎。
贵贱结交心不移,唯有严陵及光武。
周公称大圣,管蔡宁相容。
汉谣一斗粟,不与淮南舂。
兄弟尚路人,吾心安所从。
它人方寸间,山海几千重。
轻言托朋友,对面九疑峰。
多花必早落,桃李不如松。
管鲍久已死,何人继其踪。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。

动物

次韵解颐叟九日登楼唐律二首 其二 (cì yùn jiě yí sǒu jiǔ rì dēng lóu táng lǜ èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 许及之

规橅器业足资身,合是兰宫第一人。
风月难兄居半刺,文章经国肯全贫。
身丁近免家家喜,首述长谣句句新。
预卜他时康济事,定应不负白纶巾。

仄仄平平平仄○,○平平仄平平平。
平○平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,○仄仄平平仄仄。