hé rén zhòng shǎng méi
和仁仲赏梅 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 胡寅 (hú yín)

万窍鸣饕风,千秋厄严雪。
花心独冲融,足以慰愁绝。
太和起孤根,枝上见明灭。
稍稍占芳辰,时时破苞结。
天葩忽晏粲,余卉尽骚屑。
培植幸逢贤主人,平台翠竹承清薰。
要看千树挂山月,肯把一枝萦鬓云。
轻风休吹落缤纷,待我诗成酬继君。
飞觞半酣未忍去,诗情花气相氤氲。
须知魏夫人,元长姑射神。
咄哉赵飞燕,况乃杨太真。
但愿华筵对晴昊,年年领袖百花春。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

wàn qiào míng tāo fēng , qiān qiū è yán xuě 。
huā xīn dú chōng róng , zú yǐ wèi chóu jué 。
tài hé qǐ gū gēn , zhī shàng jiàn míng miè 。
shāo shāo zhàn fāng chén , shí shí pò bāo jié 。
tiān pā hū yàn càn , yú huì jìn sāo xiè 。
péi zhí xìng féng xián zhǔ rén , píng tái cuì zhú chéng qīng xūn 。
yào kàn qiān shù guà shān yuè , kěn bǎ yī zhī yíng bìn yún 。
qīng fēng xiū chuī luò bīn fēn , dài wǒ shī chéng chóu jì jūn 。
fēi shāng bàn hān wèi rěn qù , shī qíng huā qì xiāng yīn yūn 。
xū zhī wèi fū rén , yuán cháng gū shè shén 。
duō zāi zhào fēi yàn , kuàng nǎi yáng tài zhēn 。
dàn yuàn huá yán duì qíng hào , nián nián lǐng xiù bǎi huā chūn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

万千窍鸣如饕风,千秋严寒似严寒雪。花心孤独冲融,足以慰解愁绝。太和时节,独起孤根,枝上的花朵明灭闪烁。渐渐占据芳辰,不断破苞开花。一朵朵天葩忽然绚烂,其他的花卉尽显不足。培植幸得遇见贤主人,平台上的翠竹受清香熏陶。
欲看千树挂满山间明月,愿意将一枝花朵萦绕在鬓间云霞。轻风休吹落花纷纷,等我将诗篇完成回赠给你。飞觞半醉未舍去,诗情与花气交织缭绕。
你必须知晓魏夫人,元长姑射的神韵。咄哉赵飞燕,更是杨太真的绝代佳人。但愿在华丽宴席上相对晴朗天空,年复一年领袖百花之春。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡寅介绍:🔈

胡寅(一○九八~一一五六),字明仲,学者称致堂先生,建州崇安(今福建武夷山市)人。安国子。徽宗宣和三年(一一二一)进士。钦宗靖康元年(一一二六),以御史中丞何 查看更多>>

胡寅的诗:

胡寅的词:

相关诗词:

和上元日游南园赏梅花 (hé shàng yuán rì yóu nán yuán shǎng méi huā)

朝代:宋    作者: 司马槱

梅簇荒台自可羞,相君爱赏忘宵游。
未言美实和羹味,且荐清香泛酒瓯。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

依韵和提刑张太傅寄梅 (yī yùn hé tí xíng zhāng tài fù jì méi)

朝代:宋    作者: 范仲淹

数枝梅寄寂寥人,多谢韶华次第均。
穰下此花留未发,待君同赏後池春。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

和刘後村梅花百咏 其六五 (hé liú hòu cūn méi huā bǎi yǒng qí liù wǔ)

朝代:宋    作者: 方蒙仲

怀中黄敕墨犹新,曾尾羣贤步玉津。
惆怅看花成昨梦,大输今岁赏梅人。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

和提刑赵学士探梅三绝 其三 (hé tí xíng zhào xué shì tàn méi sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 范仲淹

百花争早孰过梅,天与芳时岂待催。
莫惜黄金置清赏,隔年春色为君开。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

咏物 写景

和刘後村梅花百咏 其五五 (hé liú hòu cūn méi huā bǎi yǒng qí wǔ wǔ)

朝代:宋    作者: 方蒙仲

乐事赏心谁不有,可人胜士古来难。
樽前莫怪同游少,恐被梅花白眼看。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

杨仲仁为梅返魂有诗因次其韵 其一 (yáng zhòng rén wèi méi fǎn hún yǒu shī yīn cì qí yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

窗草不除生意足,朋谿瓶梅今似之。
嘘枯苟得一援手,寒暖不问南北枝。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

又和上元日游南园赏梅花 (yòu hé shàng yuán rì yóu nán yuán shǎng méi huā)

朝代:宋    作者: 司马光

梅簇荒台自可羞,相君爱赏忘宵游。
未言美实调羮味,且荐清香泛酒瓯。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

仲子生日 (zhòng zǐ shēng rì)

朝代:宋    作者: 孙介

寻常得子要佳晨,何幸生朝在仲春。
乐事赏心随处处,仁风和气似亲亲。
天恩有庇容团聚,家训无须旋卜邻。
杯酒献酬更祝颂,不须黄老拱星辰。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

又和赏梅 (yòu hé shǎng méi)

朝代:宋    作者: 范仲淹

故人为使富天才,相与抽毫赋早梅。
气艳未劳横玉笛,风光先合倒金罍。
陇头欲寄交情远,林下初逢病眼开。
必若和羮有遗味,花王应亦命公台。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。

同景仁芝山赏梅 (tóng jǐng rén zhī shān shǎng méi)

朝代:宋    作者: 丘葵

西风杀羣卉,麋鹿觉凄怆。
野菊亦憔悴,萧条不堪赏。
主人庵中梅,的皪为谁放。
当兹肃霜月,数枝春盎盎。
真如得道人,形槁神独王。

仄仄平平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平仄仄平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
○仄仄平平仄平,平平仄仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄平平仄平。
○平平○仄平平,仄仄平平平仄平。
平平仄平仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄平平,平○平仄平。
仄平仄平○,仄仄平仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。