hé luó zhòng sù jì zǐ jìng cháng piān
和罗仲素寄子静长篇 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈渊 (chén yuān)

龟山绝壑蟠豫章,秀干往往参天长。
十年收拾多散亡,只有太白追蟾光。
知君所得不可详,宴坐镡溪名益彰。
独尝为我露其鋩,尽扫杨墨挥韩庄。
迩来黄面稍侵疆,剑藏于室矢在房。
分将肌肉剜为疮,犹说道心乃平常。
我欲从之挹余芳,竟坐此传乖所望。
新诗谩说陋汉唐,直以未画穷羲皇。
岂知籓篱不自防,欲举万目谁为纲。
况彼桀骜非勤王,安用援手登之堂。
爱君骏足如飞黄,一空冀北无留良。
四蹄雷雹方腾骧,肯如驽马徒争强。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

guī shān jué hè pán yù zhāng , xiù gān wǎng wǎng cān tiān cháng 。
shí nián shōu shí duō sàn wáng , zhǐ yǒu tài bái zhuī chán guāng 。
zhī jūn suǒ de bù kě xiáng , yàn zuò tán xī míng yì zhāng 。
dú cháng wèi wǒ lù qí máng , jìn sǎo yáng mò huī hán zhuāng 。
ěr lái huáng miàn shāo qīn jiāng , jiàn cáng yú shì shǐ zài fáng 。
fēn jiāng jī ròu wān wèi chuāng , yóu shuō dào xīn nǎi píng cháng 。
wǒ yù cóng zhī yì yú fāng , jìng zuò cǐ chuán guāi suǒ wàng 。
xīn shī màn shuō lòu hàn táng , zhí yǐ wèi huà qióng xī huáng 。
qǐ zhī fān lí bù zì fáng , yù jǔ wàn mù shuí wèi gāng 。
kuàng bǐ jié ào fēi qín wáng , ān yòng yuán shǒu dēng zhī táng 。
ài jūn jùn zú rú fēi huáng , yī kōng jì běi wú liú liáng 。
sì tí léi báo fāng téng xiāng , kěn rú nú mǎ tú zhēng qiáng 。

和羅仲素寄子靜長篇

—— 陳淵

龜山絕壑蟠豫章,秀幹往往參天長。
十年收拾多散亡,只有太白追蟾光。
知君所得不可詳,宴坐鐔溪名益彰。
獨嘗爲我露其鋩,盡掃楊墨揮韓莊。
邇來黄面稍侵疆,劍藏于室矢在房。
分將肌肉剜爲瘡,猶說道心乃平常。
我欲從之挹餘芳,竟坐此傳乖所望。
新詩謾說陋漢唐,直以未畫窮羲皇。
豈知籓籬不自防,欲舉萬目誰爲綱。
况彼桀驁非勤王,安用援手登之堂。
愛君駿足如飛黄,一空冀北無留良。
四蹄雷雹方騰驤,肯如駑馬徒爭强。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

guī shān jué hè pán yù zhāng , xiù gān wǎng wǎng cān tiān cháng 。
shí nián shōu shí duō sàn wáng , zhǐ yǒu tài bái zhuī chán guāng 。
zhī jūn suǒ de bù kě xiáng , yàn zuò tán xī míng yì zhāng 。
dú cháng wèi wǒ lù qí máng , jìn sǎo yáng mò huī hán zhuāng 。
ěr lái huáng miàn shāo qīn jiāng , jiàn cáng yú shì shǐ zài fáng 。
fēn jiāng jī ròu wān wèi chuāng , yóu shuō dào xīn nǎi píng cháng 。
wǒ yù cóng zhī yì yú fāng , jìng zuò cǐ chuán guāi suǒ wàng 。
xīn shī màn shuō lòu hàn táng , zhí yǐ wèi huà qióng xī huáng 。
qǐ zhī fān lí bù zì fáng , yù jǔ wàn mù shuí wèi gāng 。
kuàng bǐ jié ào fēi qín wáng , ān yòng yuán shǒu dēng zhī táng 。
ài jūn jùn zú rú fēi huáng , yī kōng jì běi wú liú liáng 。
sì tí léi báo fāng téng xiāng , kěn rú nú mǎ tú zhēng qiáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
龟山是峻峭险峻的山峦,卷绕在豫章,山峰秀丽挺拔,高耸入云。十年来,整顿多散乱之事,只有太白星坚持追逐着月亮的光辉。
对于太白星的所得和修行境界,我们无法详知,但在镡溪的宴席上,他的名声更加显赫。他独自品尝酒,展示其才华,将杨墨和韩庄的墨宝全部扫除。
近来,黄面之疾稍有侵犯领土之势,剑藏在家中,箭在房内。分别将肌肉割为伤口,但却说道内心平静如常。
我想要效法太白星,但终究坐在这里传达着不合心意的作品。我空谈新的诗文,却未能描绘出深奥的古代文化。难道不知道外界的篱笆并不能自行抵御,欲举万目来为准绳。
何况这些倚仗傲慢,却不肯为国家尽力的人。又怎能指望有人来拯救这混乱时局。我爱慕你如同飞黄之马,但毕竟只是空想,无法留住你这高贵之才。
四蹄之马奔腾如雷雹般,怎能与你这似驽马般争强。

这首诗《和罗仲素寄子静长篇》是陈渊的作品,它以壮丽的自然景色和深刻的哲理表达了多层次的情感。
首先,诗人以龟山绝壑和参天秀干的景色描写了豫章的壮丽山川。这里的山峰高耸入云,美不胜收。这一部分可标签为"写景"。
然后,诗人提到了太白星和蟾光,将自然景观与星辰相联系,展现了宇宙的壮观和无限之美。这里的"只有太白追蟾光"可以标签为"咏物"。
接下来,诗人表达了对友人罗仲素的钦佩之情,认为他的才华和名声越来越显赫。这里的"宴坐镡溪名益彰"可标签为"抒情"。
诗中还提到了剑藏于室、肌肉剜为疮等充满战斗精神和坚韧不拔的意象,表达了面对挫折和困难时的坚强态度。这部分可以标签为"抒情"和"咏物"。
最后,诗人反思时局,指出了社会和政治上的问题,希望有志之士能够改变困境,实现更美好的未来。这一部分可以标签为"议论社会"和"哲理"。
总的来说,这首诗通过多种意象和情感表达,展现了诗人对自然、友情、社会和人生的思考和情感,是一首充满深度的古诗佳作。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈渊介绍:🔈

陈渊(?~一一四五),字知默,初名渐,字几叟(《宋元学案》卷三八),学者称默堂先生,南剑州沙县(今属福建)人。瓘从孙。早年师事杨时,时以女妻之。徽宗宣和六年(一一二四),以恩爲吉州永丰簿。高宗建炎中摄永新令(本集卷一九《上都督张丞相书》)。绍兴二年(一一三二),充枢密院计议官(《建炎以来系年要录》卷五一。《宋史》本传作五年,枢密院编修官)。七年,以事出监潭州南岳庙(本集卷一三《辞免举贤良状》)。李纲辟爲江南西路制置司机宜文字。八年,召对,赐进士出身,除秘书丞(同上书卷一二一、《宋会要辑稿》选举九之一八)。九年,除监察御史,迁右正言。十年,以忤秦桧,主管台州崇道观。十五年卒。遗着由婿沈度编刻《默... 查看更多>>

陈渊的诗:

相关诗词:

和仲子中谢寄福州荔圆 (hé zhòng zǐ zhōng xiè jì fú zhōu lì yuán)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

五月南州荔子花,道山杳霭路歧赊。
谁将长乐陈生笔,写寄於陵仲子家。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

寄颐斋 (jì yí zhāi)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

蛙声喧夜枕,买静入林居。
好句敲唐响,清谈笑晋虚。
素馨和月种,山药带云锄。
闲里多忙事,篝灯课子书。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

晁美叔前寄知字韵诗别求予诗既已和前篇因复用前韵作一篇寄晁 (cháo měi shū qián jì zhī zì yùn shī bié qiú yǔ shī jì yǐ hé qián piān yīn fù yòng qián yùn zuò yī piān jì cháo)

朝代:宋    作者: 刘攽

促轸危弦音最悲,伤心那得世人知。
由来入室升堂者,意在高山流水时。
与子径为竹林宴,到今长记角弓诗。
文昌近极官清贵,不负羔羊及素丝。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答 其一九 (sūn yuán zhōng jì shì zhòng zhú shī xì yǐ èr shí piān dá qí yī jiǔ)

朝代:宋    作者: 孔平仲

密竹复冬笋,抽梢合过墙。
明涵客衣静,阴过酒樽凉。
初月出不高,茂林延疏光。
欣然淡情素,丘壑道难忘。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

题静亭 (tí jìng tíng)

朝代:宋    作者: 罗从彦

鼎创新亭静更幽,四时景象镇长留。
端如和气里谈笑,恍若春风中泳游。
排闼山供蓝色重,凭栏水拥壁光浮。
我来登赏无穷趣,好把篇诗与唱酬。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

和周仲嘉再示三篇 其三 (hé zhōu zhòng jiā zài shì sān piān qí sān)

朝代:宋    作者: 王洋

长篇大轴势如林,慰我穷愁正结阴。
数首娯忧兼寓物,几人对面便知心。
多求笔吏供濡墨,剩买筠筒给浩吟。
闲静心情如此少,能听贺若是知琴。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

孙元忠寄示种竹诗戏以二十篇答 其一七 (sūn yuán zhōng jì shì zhòng zhú shī xì yǐ èr shí piān dá qí yī qī)

朝代:宋    作者: 孔平仲

寒城朝烟淡,竹日静晖晖。
芊芊烟翠羽,罗列萧洒姿。
清风左右至,秋色有余凄。
日暮归几翼,鹪鹩在一枝。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

罗子琳来就广漕试予以檄出至西江峡口怀古感兴两篇寄子琳後篇救子琳穷病也 其二 (luó zǐ lín lái jiù guǎng cáo shì yǔ yǐ xí chū zhì xī jiāng xiá kǒu huái gǔ gǎn xīng liǎng piān jì zǐ lín hòu piān jiù zǐ lín qióng bìng yě qí èr)

朝代:宋    作者: 曾丰

摹写闲泉石,雕锼病肺肝。
得无縻岁月,终不补饥寒。
上固诏求士,谁将诗得官。
何如经学熟,随计上长安。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

送柴廷玉静得 (sòng chái tíng yù jìng dé)

朝代:宋    作者: 方回

烂柯峰下碧溪云,元自龟山一派分。
罗仲素初同此脉,朱元晦始张吾军。
傥知柴氏潜心学,未数徐魁径畈文。
近喜识荆静得老,名家知道更多闻。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。

晚坐和韵 其三 (wǎn zuò hé yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 仲并

篇篇振玉妙玲珑,字字春风和气中。
安得居家无一事,搜吟日日与君同。

平平仄仄平仄平,仄仄仄仄○平○。
仄平○仄平仄平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄○平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平平,仄○平仄仄仄平。
○○平仄平平平,○仄仄平仄平平。
仄仄○平仄平平,仄仄仄○平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄○,仄仄仄仄平平平。
仄仄仄○平平○,平仄○仄平平平。
仄平仄仄○平平,仄○仄仄平○平。
仄平平仄平平平,仄○平仄平平平。