lín yǒu zhāng shēng zhě bìng gé shì bù kě jiù hū mèng yī rén dèng shùn chén yán wàn bìng yuán rú shuō fú zhī suì ān gǎn ér zuò shī
邻有张生者病革势不可救忽梦医人邓舜臣言万病圆如说服之遂安感而作诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈渊 (chén yuān)

医王脱超如蜕蝉,幻身变灭成飞烟。
百年薪尽火犹传,直驱神马穷青天。
自从和扁不少延,冀北万疋今萧然。
挟方储药人摩肩,闲花野卉纷争妍。
昨梦宵蝶正蹁蹮,忽忽神遇高人前。
旧交量见意终圆,相顾眼笑如忘年。
因言疠疫兴哀怜,语我妙药醒沉緜。
唯有岐婆世所贤,此物病极犹能痊。
觉来揽衣视星躔,明月堕落遥山巅。
挑灯草简便求旃,十粒入手收淮蠙。
平明攻疾才下咽,顿活始信真天全。
先生爱习不忍捐,尚念故国多凡缘。
只应造物相留连,闵此衆万刼火煎。
故令丹成犹未仙,妙畀神力司阴权。
世间愚术谋相先,不计性命徒论钱。
谁能如公心不偏,此诗义直何当宣。
付与末俗惩轻悁。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

yī wáng tuō chāo rú tuì chán , huàn shēn biàn miè chéng fēi yān 。
bǎi nián xīn jìn huǒ yóu chuán , zhí qū shén mǎ qióng qīng tiān 。
zì cóng hé biǎn bù shǎo yán , jì běi wàn pǐ jīn xiāo rán 。
xié fāng chǔ yào rén mó jiān , xián huā yě huì fēn zhēng yán 。
zuó mèng xiāo dié zhèng pián xiān , hū hū shén yù gāo rén qián 。
jiù jiāo liáng jiàn yì zhōng yuán , xiāng gù yǎn xiào rú wàng nián 。
yīn yán lì yì xīng āi lián , yǔ wǒ miào yào xǐng chén mián 。
wéi yǒu qí pó shì suǒ xián , cǐ wù bìng jí yóu néng quán 。
jué lái lǎn yī shì xīng chán , míng yuè duò luò yáo shān diān 。
tiǎo dēng cǎo jiǎn biàn qiú zhān , shí lì rù shǒu shōu huái pín 。
píng míng gōng jí cái xià yàn , dùn huó shǐ xìn zhēn tiān quán 。
xiān shēng ài xí bù rěn juān , shàng niàn gù guó duō fán yuán 。
zhī yìng zào wù xiāng liú lián , mǐn cǐ zhòng wàn jié huǒ jiān 。
gù lìng dān chéng yóu wèi xiān , miào bì shén lì sī yīn quán 。
shì jiān yú shù móu xiāng xiān , bù jì xìng mìng tú lùn qián 。
shuí néng rú gōng xīn bù piān , cǐ shī yì zhí hé dāng xuān 。
fù yǔ mò sú chéng qīng yuān 。

鄰有張生者病革勢不可救忽夢醫人鄧舜臣言萬病圓如說服之遂安感而作詩

—— 陳淵

醫王脱超如蜕蟬,幻身變滅成飛煙。
百年薪盡火猶傳,直驅神馬窮青天。
自從和扁不少延,冀北萬疋今蕭然。
挾方儲藥人摩肩,閑花野卉紛爭妍。
昨夢宵蝶正蹁蹮,忽忽神遇高人前。
舊交量見意終圓,相顧眼笑如忘年。
因言癘疫興哀憐,語我妙藥醒沉緜。
唯有岐婆世所賢,此物病極猶能痊。
覺來攬衣視星躔,明月墮落遥山巔。
挑燈草簡便求旃,十粒入手收淮蠙。
平明攻疾才下咽,頓活始信真天全。
先生愛習不忍捐,尚念故國多凡緣。
祇應造物相留連,閔此衆萬刼火煎。
故令丹成猶未仙,妙畀神力司陰權。
世間愚術謀相先,不計性命徒論錢。
誰能如公心不偏,此詩義直何當宣。
付與末俗懲輕悁。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

yī wáng tuō chāo rú tuì chán , huàn shēn biàn miè chéng fēi yān 。
bǎi nián xīn jìn huǒ yóu chuán , zhí qū shén mǎ qióng qīng tiān 。
zì cóng hé biǎn bù shǎo yán , jì běi wàn pǐ jīn xiāo rán 。
xié fāng chǔ yào rén mó jiān , xián huā yě huì fēn zhēng yán 。
zuó mèng xiāo dié zhèng pián xiān , hū hū shén yù gāo rén qián 。
jiù jiāo liáng jiàn yì zhōng yuán , xiāng gù yǎn xiào rú wàng nián 。
yīn yán lì yì xīng āi lián , yǔ wǒ miào yào xǐng chén mián 。
wéi yǒu qí pó shì suǒ xián , cǐ wù bìng jí yóu néng quán 。
jué lái lǎn yī shì xīng chán , míng yuè duò luò yáo shān diān 。
tiǎo dēng cǎo jiǎn biàn qiú zhān , shí lì rù shǒu shōu huái pín 。
píng míng gōng jí cái xià yàn , dùn huó shǐ xìn zhēn tiān quán 。
xiān shēng ài xí bù rěn juān , shàng niàn gù guó duō fán yuán 。
zhī yìng zào wù xiāng liú lián , mǐn cǐ zhòng wàn jié huǒ jiān 。
gù lìng dān chéng yóu wèi xiān , miào bì shén lì sī yīn quán 。
shì jiān yú shù móu xiāng xiān , bù jì xìng mìng tú lùn qián 。
shuí néng rú gōng xīn bù piān , cǐ shī yì zhí hé dāng xuān 。
fù yǔ mò sú chéng qīng yuān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
医王脱去了超凡的外衣,如同蜕变的蝉一般,幻化成飘散的烟雾。
百年的辛勤努力就像燃烧的薪柴,即便烧尽也会传承不灭,直驱着神马飞越穷极的青天。
自从与扁鹊别过,冀北的万疋也变得荒凉寂静。
挟着方储药物的人们相互竞逐,野花与野草争妍斗艳。
昨夜梦中蝴蝶欢快地飞舞,突然遇见了一位高人。
往日的交情经过时间的磨砺终于圆满,相互之间眼神中的笑意宛如忘却了岁月的沧桑。
因为言语中表达的对疫病的担忧和怜悯,他告诉我妙方醒来,打破了我的迷梦。
唯有岐婆在世间被人所尊敬,这种药物即使在病痛极端的时候,依然能够治愈。
醒来时揽衣仰望星空,明亮的月光从遥远的山巅落下。
点亮灯笼,打开简牍,只求旃檀的十粒药,拿在手中,收集淮南的蠙珠。
清晨时攻服这神奇的药物,顿时恢复了活力,方信其效果是真正的天赐神物。
先生热爱学习,舍不得放弃,心系故乡,多了不少凡人缘分。
造物主怜馈人间,而我们却苦于抵挡疾病的折磨。
然而炼成的丹药仍未成仙,只能留存神力治理阴阳。
世间愚者们总是贪恋那些无用的巧计,只图财富而不顾性命。
唯有公心不偏,此诗直言不讳,何时才能传播开来?
让愚昧的人们受到应有的惩戒。

赏析:陈渊的这首诗以才子张生为主人公,表达了对医者邓舜臣智慧和医术的敬佩之情。诗中描述了医王脱超超越尘世,如同蜕变的蝉,身化飞烟;同时,他所传授的医术被神马所驱,穷游至青天之外。诗人描绘了扁鹊时代的繁荣,却也随着时光的流逝,万疋冀北草木凋零,医术失传,留下了苍茫之感。然而,在这片凋敝之地,仍有医者摩肩接踵,争奇斗艳,展现出生机与活力。在诗人的梦中,宵蝶舞动,神遇高人,旧交终得圆满,让人忘却了岁月的流逝。诗人在诗中也表达了对疠疫的担忧,认为只有像岐婆这样的仙药,才能拯救众生于水深火热之中。最后,诗人呼吁公正无私、忠诚为医者的品德,宣扬了真善美的理念。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈渊介绍:🔈

陈渊(?~一一四五),字知默,初名渐,字几叟(《宋元学案》卷三八),学者称默堂先生,南剑州沙县(今属福建)人。瓘从孙。早年师事杨时,时以女妻之。徽宗宣和六年(一一二四),以恩爲吉州永丰簿。高宗建炎中摄永新令(本集卷一九《上都督张丞相书》)。绍兴二年(一一三二),充枢密院计议官(《建炎以来系年要录》卷五一。《宋史》本传作五年,枢密院编修官)。七年,以事出监潭州南岳庙(本集卷一三《辞免举贤良状》)。李纲辟爲江南西路制置司机宜文字。八年,召对,赐进士出身,除秘书丞(同上书卷一二一、《宋会要辑稿》选举九之一八)。九年,除监察御史,迁右正言。十年,以忤秦桧,主管台州崇道观。十五年卒。遗着由婿沈度编刻《默... 查看更多>>

陈渊的诗:

相关诗词:

哀邻家 (āi lín jiā)

朝代:宋    作者: 石介

邻家不选医,医无救病术。
朝一医工入,暮一医工出。
有加而无瘳,遑遑不安室。
吁嗟邻翁愚,予为病者恤。
瞽医一日更千人,盲药何能疗沈疾。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

记病 (jì bìng)

朝代:宋    作者: 苏辙

我病在脾胃,一病四十年。
微伤辄暴下,倾注如流泉。
去年医告我,此病犹可痊。
试取姜豆附,三物相和丸。
服之不旬浃,病去如医言。
医言药有毒,病已当速捐。
我意药有功,服久功则全。
侵寻作风痹,两足几蹒跚。
徐悟药过量,医初固云然。
旧病则已除,奈此新病缠。
医言无甚忧,前药姑舍旃。
药毒久自消,真气从此完。
鄙夫不信医,私智每自贤。
咄哉已往咎,终身此韦弦。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

病中得杜丞相见寄诗感而有作 (bìng zhōng dé dù chéng xiàng jiàn jì shī gǎn ér yǒu zuò)

朝代:宋    作者: 苏舜钦

易毁唯迁客,难谐是俗情。
愁多怯秋夜,病久厌人生。
委顺闻之旧,衰羸见者惊。
新诗如接侍,吟罢涕淋缨。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

邓成彦病以诗来问所以治病者作诗答之 (dèng chéng yàn bìng yǐ shī lái wèn suǒ yǐ zhì bìng zhě zuò shī dá zhī)

朝代:宋    作者: 李纲

四大假合初不真,筋脉纒络相依因。
□□□□类芭蕉,须叟变灭如浮云。
风寒暑湿起衆疾,痛楚展转劳吟呻。
医工对治巧用药,分别佐使甘酸辛。
须知病者谁受病,其中必有不病人。
於斯荐取自调伏,沈痾消散如埃尘。
本来面目只一体,安用更分精与神。
欲识其中不病者,即是毗卢清净身。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

罢丞零陵忽病伤寒谒医两旬如负担者日远日重改谒唐医公亮九日而无病矣谢以长句 (bà chéng líng líng hū bìng shāng hán yè yī liǎng xún rú fù dān zhě rì yuǎn rì chóng gǎi yè táng yī gōng liàng jiǔ rì ér wú bìng yǐ xiè yǐ cháng jù)

朝代:宋    作者: 杨万里

料病如料敌,用药如中的。
淮阴百战有百胜,由基百发无一失。
老唐脉法明更高,閲人二竖可得逃。
探囊起死无德色,掉臂不为曳裾客。
但使乡邻少卧痾,眼底名医麻竹多。
嗟予诗瘦仍多病,两旬进尺退不寸。
逢君已晚亦未恨,扫除何曾费余刃。
长句藉手聊尔耳,真成不直一杯水。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

赠医僧鉴清二绝 其一 (zèng yī sēng jiàn qīng èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 苏辙

肘後医方老更精,须眉白尽气弥清。
只应救病能无病,岂是平生学养生。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

寄吴安中 (jì wú ān zhōng)

朝代:宋    作者: 徐积

十月十四日,人自江东来。
书询杜微病,粟代陆生梅。
高义有如子,恤病而救灾。
老身将入土,报之何如哉。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

病中谢张簿阳字韵诗 (bìng zhōng xiè zhāng bó yáng zì yùn shī)

朝代:宋    作者: 晁说之

药有一君元长厚,病教五鬼逞狂阳。
公诗可但能除疟,万痾都如律令忙。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

张彦容病未安却问余病就报之 (zhāng yàn róng bìng wèi ān què wèn yú bìng jiù bào zhī)

朝代:宋    作者: 曾丰

误把维摩作病看,不知自欠起羸丸。
殷勤浪说安心法,将取心来与汝安。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。

园中杂书四首 其一 (yuán zhōng zá shū sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张鎡

因病经旬不赋诗,无诗病思转难支。
今朝诗句未成了,已觉全无病可医。

平○仄平○仄平,仄平仄仄平平平。
仄平平仄仄○○,仄○平仄平平平。
仄○○○仄仄平,仄仄仄○平平平。
仄平平仄平平平,平平仄仄平平平。
仄仄平仄○?平,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平平,○仄仄仄○仄平。
平平仄仄○平平,仄仄仄仄仄平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄仄仄○平平。
仄平仄○仄平平,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄平平,仄仄仄仄○平平。
平平平仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄仄仄平平○。
平○仄仄○○平,仄仄仄仄仄仄○。
仄仄平平○仄平,仄仄平仄○平平。
仄○平仄平○平,仄仄仄仄平○○。
平平○平平仄平,仄平仄仄平○平。
仄仄仄仄平○平。