hé dōng xī hǎi táng
和冬曦海棠 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 程敦厚 (chéng dūn hòu)

花中名品异,人重比甘棠。
苞嫩相思密,红深琥珀光。
好风传馥鬰,凡卉愧芬芳。
烂漫云成瑞,葳蕤女有嫱。
生来先蜀国,开处始朝阳。
赏即笙歌地,题称翰墨场。
烟霞容易散,蜂蝶等闲忙。
谁是多情侣,栏边重举觞。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

huā zhōng míng pǐn yì , rén chóng bǐ gān táng 。
bāo nèn xiāng sī mì , hóng shēn hǔ pò guāng 。
hǎo fēng chuán fù yù , fán huì kuì fēn fāng 。
làn màn yún chéng ruì , wēi ruí nǚ yǒu qiáng 。
shēng lái xiān shǔ guó , kāi chù shǐ cháo yáng 。
shǎng jí shēng gē dì , tí chēng hàn mò chǎng 。
yān xiá róng yì sàn , fēng dié děng xián máng 。
shuí shì duō qíng lǚ , lán biān chóng jǔ shāng 。

和冬曦海棠

—— 程敦厚

花中名品異,人重比甘棠。
苞嫩相思密,紅深琥珀光。
好風傳馥鬰,凡卉愧芬芳。
爛漫雲成瑞,葳蕤女有嬙。
生來先蜀國,開處始朝陽。
賞即笙歌地,題稱翰墨場。
煙霞容易散,蜂蝶等閒忙。
誰是多情侶,欄邊重舉觴。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

huā zhōng míng pǐn yì , rén chóng bǐ gān táng 。
bāo nèn xiāng sī mì , hóng shēn hǔ pò guāng 。
hǎo fēng chuán fù yù , fán huì kuì fēn fāng 。
làn màn yún chéng ruì , wēi ruí nǚ yǒu qiáng 。
shēng lái xiān shǔ guó , kāi chù shǐ cháo yáng 。
shǎng jí shēng gē dì , tí chēng hàn mò chǎng 。
yān xiá róng yì sàn , fēng dié děng xián máng 。
shuí shì duō qíng lǚ , lán biān chóng jǔ shāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

花中有一种名贵异样的花,被人们重比甘棠。花苞嫩嫩的,彼此相思密切,花的红色深邃如琥珀光辉。芳香美好的风传播着花的馥郁香气,其他花草都因此而感到羞愧。盛开的花朵像云彩一样美丽,如宝石般璀璨夺目,被人称赞为貌美的女子有王嫱之姿。这种花生长在先蜀的国土上,初次绽放时迎接朝阳的光芒。它被人们赏识,成为笙歌欢乐的场所,被文人雅士称颂并题写墨宝。然而,花的烟霞美景容易消散,蜜蜂和蝴蝶却无所牵挂,自由自在地忙碌着。有情人在花丛边举起酒杯,相互倾诉情意。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者程敦厚介绍:🔈

程敦厚,字子山,眉山(今属四川)人。高宗绍兴五年(一一三五)进士(民国《眉山县志》卷七)。历官校书郎、起居舍人兼侍讲、中书舍人。谄附秦桧、桧卒落职。事见《宋会要辑稿》帝系一之一六、职官七○之二七、三九、选举二○之六,《建炎以来系年要录》卷一六六。今录诗十六首。 查看更多>>

程敦厚的诗:

相关诗词:

海棠 (hǎi táng)

朝代:宋    作者: 戴复古

十月园林不雨霜,朝曦赫赫似秋阳。
夜来听得游人语,不见梅花见海棠。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

冬煖海棠盛开三绝 其一 (dōng xuān hǎi táng shèng kāi sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

败荷折蓼溪村景,黄叶青苔野老家。
頼有海棠相煖热,小春重放一番花。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

冬暖园中萱草蓊然海棠亦着花可爱作路浚井皆近事也 (dōng nuǎn yuán zhōng xuān cǎo wěng rán hǎi táng yì zhe huā kě ài zuò lù jùn jǐng jiē jìn shì yě)

朝代:宋    作者: 陆游

暖景变严冬,谁知造化功。
少留萱草绿,探借海棠红。
筑路横塘北,疏泉小岭东。
欣然得佳处,忘却岁将穷。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

(jù)

朝代:宋    作者: 傅梦泉

吾非爱海棠,吾爱与吾恶,海棠自海棠。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

海棠图 (hǎi táng tú)

朝代:唐    作者: 崔涂

海棠花底三年客,不见海棠花盛开。
却向江南看图画,始慙虚到蜀城来。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

重和改元冬至 (chóng hé gǎi yuán dōng zhì)

朝代:宋    作者: 吕颐浩

至後光阴争一线,竹轩小阁兽炉新。
卷帘賸放冬曦入,暖律浑如洞府春。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

冬煖海棠盛开三绝 其三 (dōng xuān hǎi táng shèng kāi sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 刘克庄

当年手种满河阳,人树而今各老苍。
谁向棠阴遗老说,潘郎不是旧潘郎。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

和阎五秀才折海棠见赠 (hé yán wǔ xiù cái zhé hǎi táng jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 范纯仁

蜀国海棠春最妍,万枝红锦忆曾观。
乡人折赠情尤重,肯与群花一等看。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

冬暖 其二 (dōng nuǎn qí èr)

朝代:宋    作者: 华岳

天不雨霜雪,朝曦与暮霞。
江梅呈腊蕊,岩桂又冬花。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。

冬晴散步 (dōng qíng sàn bù)

朝代:宋    作者: 陈杰

入夜朔风烈,出门黄叶深。
霜曦开畅月,雪蘤动阳林。
冬暖儿童色,时和父老心。
百年吾此日,乘健数经寻。

平○平仄仄,平○仄平平。
平仄○○仄,平○仄仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平仄,平平○仄平。